Bảo Bối, Ngoan Ngoãn Để Cho Anh Yêu

Chương 273 - Chương 228.4

/282


Nhiếp Tử Phong vẫn như trước, anh vẫn đi sớm về trễ, mỗi ngày cũng không biết anh bận rộn những công việc gì, nhưng mỗi khi Nhiếp Tử Vũ nhìn thấy anh, trên mặt anh luôn luôn treo đầy sự mệt mỏi, nhưng trong miệng anh lại vẫn nói công việc anh làm nhàn đến dễ sợ, vừa nghe cũng biết là anh nói dối.

Rồi đến một hôm...

Gần đây thoạt nhìn mẹ thấy cha con rất mệt mỏi đến rã rời, con có biết đã xảy ra chuyện gì không? Nhiếp Tử Vũ ở trong phòng bếp đang dọn rửa, nói chuyện với Nhiếp Tử Ngôn vừa mới tan học về nhà theo ở bên cạnh cô làm việc.

Con cũng không rõ ràng lắm. Nhiếp Tử Ngôn lắc lắc đầu, bất ngờ, đáy mắt của cậu chợt lóe lên một tia sáng khôn khéo, nói: Con nghĩ nguyên nhân chắc là sắp đến sinh của ba thôi. Nói, một bên Nhiếp Tử Ngôn liếc trộm Nhiếp Tử Vũ liếc một cái. Kỳ thực, sinh nhật của ba cậu đã sớm qua hơn một tháng nay rồi, chỉ là mẹ cậu không biết, cho nên cậu mới có thể tùy ý nói bừa như vậy.

Sinh nhật ư? Chuyện sinh nhật thì có liên quan gì đến chuyện ba con mệt nhọc chứ? Nhiếp Tử Vũ khó hiểu.

Nhiếp Tử Ngôn cầm chiếc khay đựng đồ ăn trong tay đưa cho Nhiếp Tử Vũ, sau đó cậu liền nghiêm sắc mặt lại, nói: Bởi vì chính là vì mẹ đã bị mất tích đúng vào ngày sinh nhật của ba, vì thế con nghĩ chắc hẳn là ba mới bị căng thẳng như vậy. Mà ba đã để lộ ra vẻ mặt căng thẳng như thế chắc chắn sẽ làm cho thần kinh bị căng thẳng, sau đó liền mệt mỏi: Ông Trời, xon ông đại xá tha thứ cậu đã nói những lời vớ vẩn kia! Cậu làm như vậy hoàn toàn là vì muốn giúp đỡ ba mẹ của mình mà thôi...

Cũng không biết là Nhiếp Tử Ngôn đã bịa đặt chuyện quá suôn sẻ, hay là do Nhiếp Tử Vũ quá đơn thuần, thế nhưng cô lại chững chạc đàng hoàng nhíu mày, hỏi lại: Vậy thì có cách nào để có thể làm cho ba của con mất sự căng thẳng kia đi được không?

Có đấy ạ. Nhiếp Tử Ngôn thần bí hề hề nháy nháy mắt đối với Nhiếp Tử Vũ. Sau đó cậu liền dời cái ghế đến bên cạnh Nhiếp Tử Vũ, ghé vào bên tai mẹ nói nhỏ một điều gì đó. Mặc dù không biết cậu nói với mẹ điều gì, nhưng mà nhìn hai má của Nhiếp Tử Vũ càng ngày càng đỏ rực lên, dù sao cũng có thể đoán ra đó là những chuyện cấm trẻ em dưới mười tám tuổi.

Nghe xong phương pháp của con trai, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Nhiếp Tử Vũ trong nháy mắt liền đã trở nên đỏ rực như trứng tôm được đun sôi, nóng đến mức đầu óc Nhiếp Tử Vũ phát nóng rực lên.

Chỉ có một biện pháp này thôi sao? Cô mấp máy cánh môi, lúng túng hỏi lại vẻ khó xử. Phải biết rằng, những điều mà con trai của cô nói cũng không là chuyện đơn giản tựa như việc pha một ly trà, haylà việc thay đổi một bộ quần áo khác như vậy ... Haiz...

Cũng không phải vậy, nếu không mẹ liền trực tiếp làm cho ba gục luôn. Nhiếp Tử Ngôn vụng trộm hề hề nói, Cứ làm như con đã nói, con chắc chắn là con rất nhanh sẽ có em trai hoặc em gái thôi.

Mẹ... mẹ nghĩ là chúng ta có thể nghĩ lại xem có biện pháp nào khác nữa không . . . Nhiếp Tử Ngôn nói ra biện pháp kia thật sự là quá mức kích thích, cô thực sự không có đủ dũng khí để làm. Nghĩ ngợi, bất ngờ trong đầu Nhiếp Tử Vũ chợt hiện lên một cái ý nghĩ, lập tức vẻ mặt cô liền lạnh lùng hẳn lại, trừng mắt nhìn vào Nhiếp Tử Ngôn lúc này hoàn toàn chưa phát giác ra sự chuyển biến của cô, nói: Nhiếp Tử Ngôn,


/282

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status