Chương 13: Đem người đi.
Trong phút chốc Cố Hảo đã ngổn ngang trong gió.
Cô ngây người ở cửa, không cách nào tin được nhìn người đàn ông trước mắt, theo phía sau anh ta còn có mấy người bảo vệ, từng người một đều lạnh lùng hung hãn.
Tất cả mọi người trong phòng đều kinh hãi với cảm giác ngột ngạt mà anh ta mang đến, không một ai dám nói chuyện.
Cố Hảo đứng ở của ra vào vào cũng không phải mà lùi lại cũng không.
Người đàn ông ở trong phòng, thản nhiên nhìn về phía cửa ra vào, đối mặt với khuôn mặt của Cố Hảo, đường nhìn chuẩn xác tỉ mỉ rơi trên môi Cố Hảo.
Khuôn mặt, một lần nữa không chịu thua mà ửng đỏ.
Cô có cảm giác, luôn cảm thấy người đàn ông ấy đang nhìn vào đôi môi của mình.
Đáng chết, điều này khiến cô lập tức nhớ lại hành động khi nãy của anh ta.
Bá đạo, không cách nào có thể chống lại.
Đôi mắt cô muốn né tránh, lại bị vướng bởi nhiều người như vậy, không dám có biểu hiện thái quá, cô vẫn không muốn giấu đầu hở đuôi nói cho đồng nghiệp, khi nãy bản thân đã bị người đàn ông trước mặt này cho ăn đậu hũ.
Cô chỉ có thể nhìn về phía anh ta một lần nữa, đối mặt với đường nhìn của anh ta, lại di chuyển, vô ý rơi trên môi của anh ta.
Màu của tường vi.
Có chút đẹp đẽ, đại loại là di chứng sau khi sung huyết.
Sắc mặt cô khỏi nóng đến tận mang tai một lần nữa.
Ngay sau đó, giọng nam trầm thấp vang lên: "Cô gái ở cửa, cô có thể đi vào rồi."
Bỗng dưng Cố Hảo giật mình.
Lúc này chủ biên Trần đứng dậy, cười theo nói: "Anh Phong, không biết là anh đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa."
"Tôi không đến để xã giao với anh." Phong Dập Thần cắt ngang lời của chủ biên Trần một cách vô tình, âm thanh lạnh lùng nói: "Ai là Lý Cầm?"
Cố Hảo sát bên góc tường đi vào, còn chưa đi được hai bước, liền bị câu nói ấy làm cho hoảng sợ, cô vô thức ngước mắt nhìn Phong Dập Thần.
Bây giờ anh ta đang nhìn mình, ánh mắt sắc bén, lời lại là nói với mọi người.
Đột nhiên, anh ta lại gầm một tiếng nói: "Ai là Lý Cầm?"
Cố Hảo vô thức nhìn về phía Lý Cầm.
Chỉ thấy Lý Cầm bưng ly rượu, mạnh mẽ giữ bình tĩnh, đứng lên, nhìn về phía Phong Dập Thần, nói: "Anh Phong, tôi chính là Lý Cầm,"
Đường nhìn của Phong Dập Thần dừng lại trên khuôn mặt của Cố Hảo, sau mấy giây, anh ta từ từ quay đầu qua nhìn Lý Cầm, lông mày nhướng lên, nói: "Phóng viên Lý, anh đã chụp ảnh tôi và cô Trần?"
Lý Cầm cứng đờ, vô thức mím chặt môi, không nói gì, nhìn về phía Cố Hảo trước.
Cố Hảo cũng có chút cuống lên, nên làm thế nào đây?
Thừa nhận rồi, Lý Cầm sẽ vô cùng khó xử, đặc biệt là Lý Cầm còn là lãnh đạo nhỏ, cái này nếu thừa nhận tin tức không phải do cô ta chụp,
trước mặt mọi người cô ta chính là không gánh trọng trách, còn có hiềm nghi ăn trộm bài viết tin tức của cấp dưới,
Thế nhưng điều này rất xấu.
Cố Hảo nhìn Lý Cầm, cô ta cũng đã nghĩ đến điểm này, cái lắc đầu nhỏ đến không thể nhận ra với Cố Hảo.
Cố Hảo liền không nói gì.
"Anh Phong." Lý Cầm hít vào một hơi: "Là tôi chụp, bản thảo cũng là tôi viết."
"Vậy sao?" Phong Dập Thần khẽ hừ một tiếng, vô cùng châm biếm: " Nhà báo Lý chụp được tôi và cô Trần ở chỗ nào?"
Lý Cầm im lặng.
Phong Dập Thần đi về phía Lý Cầm, đến trước mặt cô ta, từ trên cao nhìn xuống cô ta.
Lý Cầm không dám nhìn thẳng vào mắt của Phong Dập Thần, cốc rượu bưng trong tay đang run rẩy, nhưng cô ta vẫn cố gắng hết sức ổn định bản thân, mở lời nói với Phong Dập Thần, "Anh Phong, đã mạo phạm đến anh rồi, nhưng tin tức của chúng tôi là dựa vào sự thật."
"Sự thật?" Giọng nói của Phong Dập Thần có chút lạnh nhạt, lại vô cùng lạnh lẽo: "Sự thật chính là cô Trần Thanh Vận là bạn gái tôi?"
"Anh Phong____" Lý Cầm vội giải thích.
Phong Dập Thần cắt ngang lời giải thích của cô ta: "Ai cho cô cái gan ấy, cho phép cô viết như vậy."
"Tôi______"
"Anh Phong." Trần Lập Phi lập tức đứng lên, giúp Lý Cầm giải vây, :"Cái này có hiểu nhầm ở giữa, tin tức này không phải là Lý Cầm phát."
Cố Hảo mấp máy môi, trong lòng hơi hồi hộp một chút, xem ra, muốn đem mũi nhọn chỉ về phía mình rồi.
Phong Dập Thần lại lạnh lùng cười, đưa mắt ra hiệu cho Lăng Thần.
Lăng Thần lập tức tiến lên phía trước nói với chủ biên Trần: "Chủ biên Trần, bây giờ chúng tôi đang tính nợ với Lý Cầm, tốt nhất ông ngậm miệng lại, nếu không, ngày mai báo Giải trí mỗi ngày sẽ ngừng xuất bản."
Trần Lập Phi: "..."
"Đem Lý Cầm đi."
"Không được." Cố Hảo đột nhiên hét lớn.
/4734
|