"Mẹ Tạ nhìn về phía Lê Lạc, trợn mắt hỏi: "Không phải chịu ảnh hưởng, như vậy là có thể tỏ vẻ chưa từng làm chuyện ấy hay sao? Lê tiểu thư."
Lê Lạc đối diện với ngọn lửa giận kia, đôi mắt của cô vẫn trong vắt như nước suối: "Cháu đã từng làm chuyện kia, là có thể chứng tỏ cháu làm chuyện sai rồi hay sao ạ? Mẹ Tạ !"
Mẹ Tạ bị hỏi: ". . ." Nhanh chóng bị ngã ngựa rồi.
"Chuyện kia đặt ở trên bữa tiệc đính hôn kia, quả thực Lê tiểu thư không hề làm sai." Người vừa mở miệng nói chuyện chính là Tạ Phồn Hoa. Ông đánh giá cái trò khôi hài trong bữa tiệc đính hôn kia, rồi sau đó thay vợ mình đưa ra một câu hỏi: "Nhưng mà Lê tiểu thư, cháu có thể nói cho ta biết, nguyên nhân nào đã khiến cháu làm như vậy?"
Tương đối giữ gìn lợi ích của nhà họ Tạ, mẹ Tạ, ba Tạ lại càng muốn truy cứu bản chất cùng nguyên do của sự việc kia.
Lê Lạc hơi cúi đầu xuống phía dưới, thái độ rất là kiêu căng: "Cháu lại không muốn trả lời thì sao ạ?"
Không khí thoáng liền ngưng trệ một hồi rất nhỏ. Tạ Phồn Hoa chớp dưới ánh mắt. Cô gái Lê Lạc kia không thể cho anh một cái mặt mũi sao?
"Có thể." Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói. Giọng nói của anh không nặng không nhẹ, thay Lê Lạc trả lời cho cha của mình. Ngữ khí kiên định của anh, cho thấy thái độ cùng cảm xúc của anh lúc này. Mặc kệ là bạn gái có chia tay hay không, anh đều không đồng ý để cho cô bị chính người nhà mình giằng co lẫn nhau như vậy.
"Lê Lạc, em có thể hoàn toàn không cần trả lời." Tạ Uẩn Ninh lại nói với người bên cạnh mình vẻ cường điệu, đồng thời nhìn về phía mẹ của mình, mở miệng nói, "Mẹ, ngài nói Lê Lạc muốn nhằm vào nhà họ Tạ chúng ta, việc mẹ lên án Lê Lạc như vậy, đừng nói Lê Lạc không chịu tiếp nhận. Ngay cả con đây, cũng không thể nào tiếp nhận được."
Mẹ Tạ: ". . ."
Tạ Uẩn Ninh trì hoãn thở ra một hơi: "Thời điểm Thương Ngôn đính hôn, Lê Lạc vẫn còn là bạn gái của con. Những chuyện mà cô ấy cần phải làm, con đồng dạng cũng có biết, nhưng con không có ngăn cản cô ấy. Nếu cứ chiếu theo sự lý giải như vậy, nhằm vào Nhà họ Tạ thì có nghĩa là nhằm cả vào con trai của mẹ nữa. Cho tới nay, con cũng vậy, cũng không hy vọng Thương Ngôn và con gái của nhà họ Lâm sẽ ở cùng nhau, đây cũng là sự thật. Ví dụ như. . . Chuyện này, lúc trước chị Tĩnh Di, chị cũng đã từng hỏi ý kiến của em rồi, chị còn nhớ rõ lời của em nói như thế nào hay không?"
Tạ Tĩnh Di gật đầu, bất quá dáng vẻ có chút
Lê Lạc đối diện với ngọn lửa giận kia, đôi mắt của cô vẫn trong vắt như nước suối: "Cháu đã từng làm chuyện kia, là có thể chứng tỏ cháu làm chuyện sai rồi hay sao ạ? Mẹ Tạ !"
Mẹ Tạ bị hỏi: ". . ." Nhanh chóng bị ngã ngựa rồi.
"Chuyện kia đặt ở trên bữa tiệc đính hôn kia, quả thực Lê tiểu thư không hề làm sai." Người vừa mở miệng nói chuyện chính là Tạ Phồn Hoa. Ông đánh giá cái trò khôi hài trong bữa tiệc đính hôn kia, rồi sau đó thay vợ mình đưa ra một câu hỏi: "Nhưng mà Lê tiểu thư, cháu có thể nói cho ta biết, nguyên nhân nào đã khiến cháu làm như vậy?"
Tương đối giữ gìn lợi ích của nhà họ Tạ, mẹ Tạ, ba Tạ lại càng muốn truy cứu bản chất cùng nguyên do của sự việc kia.
Lê Lạc hơi cúi đầu xuống phía dưới, thái độ rất là kiêu căng: "Cháu lại không muốn trả lời thì sao ạ?"
Không khí thoáng liền ngưng trệ một hồi rất nhỏ. Tạ Phồn Hoa chớp dưới ánh mắt. Cô gái Lê Lạc kia không thể cho anh một cái mặt mũi sao?
"Có thể." Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói. Giọng nói của anh không nặng không nhẹ, thay Lê Lạc trả lời cho cha của mình. Ngữ khí kiên định của anh, cho thấy thái độ cùng cảm xúc của anh lúc này. Mặc kệ là bạn gái có chia tay hay không, anh đều không đồng ý để cho cô bị chính người nhà mình giằng co lẫn nhau như vậy.
"Lê Lạc, em có thể hoàn toàn không cần trả lời." Tạ Uẩn Ninh lại nói với người bên cạnh mình vẻ cường điệu, đồng thời nhìn về phía mẹ của mình, mở miệng nói, "Mẹ, ngài nói Lê Lạc muốn nhằm vào nhà họ Tạ chúng ta, việc mẹ lên án Lê Lạc như vậy, đừng nói Lê Lạc không chịu tiếp nhận. Ngay cả con đây, cũng không thể nào tiếp nhận được."
Mẹ Tạ: ". . ."
Tạ Uẩn Ninh trì hoãn thở ra một hơi: "Thời điểm Thương Ngôn đính hôn, Lê Lạc vẫn còn là bạn gái của con. Những chuyện mà cô ấy cần phải làm, con đồng dạng cũng có biết, nhưng con không có ngăn cản cô ấy. Nếu cứ chiếu theo sự lý giải như vậy, nhằm vào Nhà họ Tạ thì có nghĩa là nhằm cả vào con trai của mẹ nữa. Cho tới nay, con cũng vậy, cũng không hy vọng Thương Ngôn và con gái của nhà họ Lâm sẽ ở cùng nhau, đây cũng là sự thật. Ví dụ như. . . Chuyện này, lúc trước chị Tĩnh Di, chị cũng đã từng hỏi ý kiến của em rồi, chị còn nhớ rõ lời của em nói như thế nào hay không?"
Tạ Tĩnh Di gật đầu, bất quá dáng vẻ có chút
/156
|