Chương 1409
ANH NHẠC, CHÚC MỪNG ANH ĐÃ LÀM CHA
Lí Nam Kha nhìn chằm chằm vào Nhạc Thính Phong, nhìn anh từ đầu tới chân, chỉ nhận không thể lật từng sợi tóc của anh ra mà soi một lần. Cuối cùng, ánh mắt cô dừng lại ở chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh, một chiếc nhẫn kim cương đắt giá.
Lí Nam Kha thở dài, thật sự là giống hệt với cái ở trên ảnh chụp.
Vừa rồi, lúc ở bên trong, khi Yến Thanh Ti tháo khẩu trang xuống, Lí Nam Kha vừa thấy mặt cô đã sợ ngây ra. Má ơi, là Yến Thanh Ti đó!
Lí Nam Kha là fan cuồng của Yến Thanh Ti. Từ sau khi xem Trấn Hồn Khúc, cô đặc biệt thích nhân vật do Yến Thanh Ti diễn, vì thế sau khi chuyển sang xem Tiêu Phòng Điện thì chuyển sang hâm mộ luôn. Sau khi đọc đủ các loại tin tức về Yến Thanh Ti, bị thái độ của cô ấy sau mỗi lần bị tung tin đồn bôi nhọ chinh phục, cuối cùng thành fan trung thành.
Đối với tin Yến Thanh Ti đã kết hôn ở trên weibo, Lí Nam Kha nhớ cực kỳ rõ. Lúc đó cô còn rất kích động, làm một nữ vương không làm, sao kết hôn sớm thế làm gì?
Cô còn vào weibo của Yến Thanh Ti, lục hết các tin từ đầu tới giờ ra đọc.
Mặc kệ người ta bôi nhọ thế nào, Yến Thanh Ti cũng không hề né tránh việc mình đã kết hôn.
Rốt cuộc là người đàn ông nào tích được phúc tám đời, tổ tiên phù hộ mới có thể lấy được Yến Thanh Ti chứ?
Đương nhiên, Lí Nam Kha lập weibo chỉ vì Yến Thanh Ti, mỗi tin weibo của cô đều liên quan tới Yến Thanh Ti, bình luận nào cô cũng đọc, tóm lại là khác hoàn toàn với hình tượng cao cao tại thượng trước mặt người khác.
Bằng không cô cũng sẽ không bao giờ bình luận tán loạn trong mỗi tin weibo của Yến Thanh Ti không kiêng nể gì như thế.
Giờ nhìn thấy Yến Thanh Ti bằng da bằng thịt, Lí Nam Kha cảm giác cứ như đang nằm mơ. Mẹ ơi, người thật đó!
Nhưng với hình tượng và tài lực của Nhạc Thính Phong, ừ… đúng là khá xứng đôi với Yến nữ vương.
Một lát sau, Yến Thanh Ti đi ra, Nhạc Thính Phong vội cầm lấy tay cô: “Thanh Ti, em sao rồi? Nói cho anh biết, em không khỏe ở đâu?”
Trong lòng Nhạc Thính Phong cực kỳ hối hận vì sao không sớm phát hiện ra bệnh trạng của cô chứ.
Yến Thanh Ti cực kỳ bình tĩnh, vỗ vỗ tay Nhạc Thính Phong: “Chút nữa sẽ có kết quả, anh chờ một chút đi.”
Nhạc Thính Phong tay chân run rẩy, tim đập bình bịch.
Rốt cuộc, một cô y tá đi ra, Nhạc Thính Phong lập tức đứng lên: “Có… kết quả… rồi phải không?”
Y tá gật đầu: “Đúng thế, có kết quả rồi, anh là… chồng cô ấy?”
“Đúng, là tôi… Vợ tôi bị làm sao, cô mau nói cho tôi biết, không phải giấu diếm bất cứ điều gì.” Nhạc Thính Phong cũng không biết mình nói ra những lời này thế nào, thanh âm của anh không nhịn được mà run rẩy.
Y tá buồn bực, sao cái nhà anh này lại có bộ dáng sợ hãi thế hả? Chẳng lẽ không muốn có con à?
Vẻ mặt của y tá làm cho Nhạc Thính Phong lại nghĩ cô ta đang do dự, vì thế đoán rằng bệnh tình của Yến Thanh Ti cực kỳ nghiêm trọng.
Trong lòng anh càng thêm sợ hãi, vô cùng sợ hãi: “Cô nói đi, vợ tôi… rốt cuộc bị bệnh gì?”
Vẻ mặt y tá kinh ngạc: “Bệnh? Có bệnh gì đâu.”
Nhạc Thính Phong sửng sốt: “Không phải bệnh?”
“Đúng thế, chỉ là ốm nghén khi mang thai thôi, không phải bệnh.”
Máu trong não Nhạc Thính Phong vẫn chưa lưu thông đều: “Thai… Mang thai…? Cái gì… Ý cô là…?”
Y tá hơi chán ghét, nói: “Có thai mà anh cũng không biết à? Chính là có con đó, anh có hiểu không hả?”
Nhạc Thính Phong lập tức rơi vào trạng thái choáng váng, cả người sững sờ không động đậy.
Yến Thanh Ti đứng lên, đi tới trước mặt anh, cười nói: “Anh Nhạc, chúc mừng anh đã được làm cha.”
/1992
|