Thấy Lục Tân Nam nhíu mày càng ngày càng chặt, Tố Tâm không khỏi nhiều lời hai câu: “Hiểu Niên cậu ấy thích mềm không thích cứng, nếu như anh tỏ ra yếu thế hơn cô ấy chắc chắn cô ấy sẽ bó tay rồi! Khi ứng đối với Bạch Hiểu Niên, dù là chuyện gì, nhất định đều phải nhớ kỹ điểm này.”
Lời này của Tố Tâm nói rất hàm súc.
Tố Tâm cũng không đến nỗi lớn mật nói trắng ra với Lục Tân Nam rằng, trong lúc hai người làm chuyện kia, Lục Tân Nam hãy nghe theo sự chỉ huy của Bạch Hiểu Niên.
Phó Kiến Văn nhìn chằm chằm Tố Tâm, biết trong lời nói của Tố Tâm có hàm ý, Phó Kiến Văn nói với Lục Tân Nam: “Mọi chuyện liên quan đến Bạch Hiểu Niên, cậu vẫn là nghe Tiểu Tâm, trên thế giới này muốn nói người hiểu rõ Bạch Hiểu Niên nhất, cô ấy cũng tính là một người...”
Lục Tân Nam không nói lời nào chỉ cúi đầu ăn cơm, sau đó cùng Phó Kiến Văn đi lên thư phòng.
Vốn là hôm nay Tố Tâm muốn đi phát video tiết mục mới, nhưng thật sự là quá mệt mỏi cho nên liền gọi điện thoại cho Phương Ngôn để lùi lại.
Tố Tâm ở dưới lầu tiếp tục làm quà Giáng sinh cho Phó Kiến Văn, cách lễ Giáng sinh chỉ có vài ngày, cô phải tăng nhanh tốc độ.
Hiện trường hôn lễ, còn có ngày mai ảnh chụp cô dâu, Tố Tâm như là hoàn toàn không có để ở trong lòng, tất cả đều ném cho tiểu Lục, còn cô trong khoảng thời gian này chỉ chuyên tâm chuẩn bị lễ vật cho Phó Kiến Văn.
Tiểu Lục thật đáng thương, khoảng thời gian này một mình loay hoay chuẩn bị các loại công việc để chuẩn bị cho hôn lễ, đến ngủ còn không được đủ giấc.
Mới đầu Tố Tâm định làm khăn quàng cổ cho Phó Kiến Văn, nhưng lại sợ nó quá sơ sài cho nên cô quyết định đan áo lông cho anh, len sợi chính là do Tố Tâm tự tay lựa chọn, màu sắc gồm ba màu đó chính là màu xám đậm, xám nhạt còn có màu trắng, trước đây Tố Tâm thấy Lương Mộ Lan đan áo lông như vậy cho mình, đi ra ngoài màu sắc đặc biệt xinh đẹp.
Lời này của Tố Tâm nói rất hàm súc.
Tố Tâm cũng không đến nỗi lớn mật nói trắng ra với Lục Tân Nam rằng, trong lúc hai người làm chuyện kia, Lục Tân Nam hãy nghe theo sự chỉ huy của Bạch Hiểu Niên.
Phó Kiến Văn nhìn chằm chằm Tố Tâm, biết trong lời nói của Tố Tâm có hàm ý, Phó Kiến Văn nói với Lục Tân Nam: “Mọi chuyện liên quan đến Bạch Hiểu Niên, cậu vẫn là nghe Tiểu Tâm, trên thế giới này muốn nói người hiểu rõ Bạch Hiểu Niên nhất, cô ấy cũng tính là một người...”
Lục Tân Nam không nói lời nào chỉ cúi đầu ăn cơm, sau đó cùng Phó Kiến Văn đi lên thư phòng.
Vốn là hôm nay Tố Tâm muốn đi phát video tiết mục mới, nhưng thật sự là quá mệt mỏi cho nên liền gọi điện thoại cho Phương Ngôn để lùi lại.
Tố Tâm ở dưới lầu tiếp tục làm quà Giáng sinh cho Phó Kiến Văn, cách lễ Giáng sinh chỉ có vài ngày, cô phải tăng nhanh tốc độ.
Hiện trường hôn lễ, còn có ngày mai ảnh chụp cô dâu, Tố Tâm như là hoàn toàn không có để ở trong lòng, tất cả đều ném cho tiểu Lục, còn cô trong khoảng thời gian này chỉ chuyên tâm chuẩn bị lễ vật cho Phó Kiến Văn.
Tiểu Lục thật đáng thương, khoảng thời gian này một mình loay hoay chuẩn bị các loại công việc để chuẩn bị cho hôn lễ, đến ngủ còn không được đủ giấc.
Mới đầu Tố Tâm định làm khăn quàng cổ cho Phó Kiến Văn, nhưng lại sợ nó quá sơ sài cho nên cô quyết định đan áo lông cho anh, len sợi chính là do Tố Tâm tự tay lựa chọn, màu sắc gồm ba màu đó chính là màu xám đậm, xám nhạt còn có màu trắng, trước đây Tố Tâm thấy Lương Mộ Lan đan áo lông như vậy cho mình, đi ra ngoài màu sắc đặc biệt xinh đẹp.
/1500
|