"Chị đang làm gì!" Phó Thiên Tứ đứng ở sau lưng Tố Tâm nhìn một lát, hương vị càng ngày càng thu hút người, Phó Thiên Tứ tìm bừa một câu để hỏi.
"Rán cá hồi..."
Lúc Tố Tâm khom lưng lấy đĩa ra khỏi tủ bát, Phó Thiên Tứ nhìn thấy trong chảo chỉ có một khối cá hồi mà Tố Tâm lại không hỏi cậu ta có ăn hay không, chính là không phần của cậu ta rồi, Phó Thiên Tứ chẹp chẹp miệng, tâm tình không quá tốt.
Tố Tâm đem cá hồi đã rán bỏ vào trong cái đĩa, một tay bưng đĩa, một tay cầm cái chảo, xoay người, tiện tay đem cái chảo vừa rán xong đặt ở trong chậu rửa bát, đĩa đưa cho Phó Thiên Tứ.
Phó Thiên Tứ ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn về phía Tố Tâm, nghĩ tại sao Tố Tâm không cho mình ăn lại còn bắt mình phục vụ!
Phó Thiên Tứ mơ hồ có phần tức giận, đang muốn nhăn mặt rời đi, liền nghe Tố Tâm hỏi: "Không muốn ăn sao! Bữa sáng ăn ít như vậy chắc không đủ! Thịt cá hồi xốp mềm có thể dễ ăn hơn bánh bao..."
Không đợi Tố Tâm nói xong, hai tay Phó Thiên Tứ đã cầm lấy cái đĩa, tâm tình đột nhiên tốt lên, hỏi một câu: "Của chị đâu! chị không ăn sao!"
"Cậu ăn đi! bữa sáng tôi ăn đủ rồi..."
Tố Tâm mở vòi nước ra, mang găng tay chuẩn bị rửa chén.
Trong tay Phó Thiên Tứ bưng đĩa cá hồi thơm nức, ngón tay nắm chặt cái đĩa, xoay người đang muốn ngồi xuống, lại nghĩ tới vừa nãy Tố Tâm một mực xem điện thoại của công ty A&G...
Phó Thiên Tứ liếc nhìn miếng cá hồi trong đĩa, lại đi tới nhà bếp hỏi: "Chị thích điện thoại của công ty A&G sao, tôi tham gia chương trình ca nhạc kia, mỗi thí sinh vào vòng sau đều được công ty A&G tặng cho một chiếc điện thoại đời mới nhất còn chưa ra mắt, chị muốn tôi đưa cho chị!" (Chài ơi, anh chàng này chết vì ăn thôi nè)
Thấy Tố Tâm ngẩng đầu, Phó Thiên Tứ lại dùng một bộ dáng đặc biệt khiến người ta chướng mắt? cậu ta gào lên: "Tôi không thích loại điện thoại này, điện thoại này chỉ phù hợp với con gái thôi!"
"Điện thoại của tôi đủ dùng rồi, không có ý định đổi điện thoại..." Tố Tâm đem chén đã rửa sạch sẽ bỉ vào kệ bát.
"Cho không cũng không cần, có ngu hay không!" Phó Thiên Tứ quay đầu bưng cá hồi, lẫm lẫm liệt liệt ngồi trở lại bàn ăn, ăn xong cá hồi.
Tố Tâm rửa chén xong, Phó Thiên Tứ còn chưa ăn xong, một tay cậu ta cầm điện thoại phát Weibo, một tay cầm dĩa ăn cá hồi.
Tố Tâm từ phòng bếp đi ra, đi ngang qua Phó Thiên Tứ, đúng dịp thấy Phó Thiên Tứ đang viết cái gì đỏ, muốn đăng lên Weibo, phía dưới mang theo một đoạn video.
"Rán cá hồi..."
Lúc Tố Tâm khom lưng lấy đĩa ra khỏi tủ bát, Phó Thiên Tứ nhìn thấy trong chảo chỉ có một khối cá hồi mà Tố Tâm lại không hỏi cậu ta có ăn hay không, chính là không phần của cậu ta rồi, Phó Thiên Tứ chẹp chẹp miệng, tâm tình không quá tốt.
Tố Tâm đem cá hồi đã rán bỏ vào trong cái đĩa, một tay bưng đĩa, một tay cầm cái chảo, xoay người, tiện tay đem cái chảo vừa rán xong đặt ở trong chậu rửa bát, đĩa đưa cho Phó Thiên Tứ.
Phó Thiên Tứ ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn về phía Tố Tâm, nghĩ tại sao Tố Tâm không cho mình ăn lại còn bắt mình phục vụ!
Phó Thiên Tứ mơ hồ có phần tức giận, đang muốn nhăn mặt rời đi, liền nghe Tố Tâm hỏi: "Không muốn ăn sao! Bữa sáng ăn ít như vậy chắc không đủ! Thịt cá hồi xốp mềm có thể dễ ăn hơn bánh bao..."
Không đợi Tố Tâm nói xong, hai tay Phó Thiên Tứ đã cầm lấy cái đĩa, tâm tình đột nhiên tốt lên, hỏi một câu: "Của chị đâu! chị không ăn sao!"
"Cậu ăn đi! bữa sáng tôi ăn đủ rồi..."
Tố Tâm mở vòi nước ra, mang găng tay chuẩn bị rửa chén.
Trong tay Phó Thiên Tứ bưng đĩa cá hồi thơm nức, ngón tay nắm chặt cái đĩa, xoay người đang muốn ngồi xuống, lại nghĩ tới vừa nãy Tố Tâm một mực xem điện thoại của công ty A&G...
Phó Thiên Tứ liếc nhìn miếng cá hồi trong đĩa, lại đi tới nhà bếp hỏi: "Chị thích điện thoại của công ty A&G sao, tôi tham gia chương trình ca nhạc kia, mỗi thí sinh vào vòng sau đều được công ty A&G tặng cho một chiếc điện thoại đời mới nhất còn chưa ra mắt, chị muốn tôi đưa cho chị!" (Chài ơi, anh chàng này chết vì ăn thôi nè)
Thấy Tố Tâm ngẩng đầu, Phó Thiên Tứ lại dùng một bộ dáng đặc biệt khiến người ta chướng mắt? cậu ta gào lên: "Tôi không thích loại điện thoại này, điện thoại này chỉ phù hợp với con gái thôi!"
"Điện thoại của tôi đủ dùng rồi, không có ý định đổi điện thoại..." Tố Tâm đem chén đã rửa sạch sẽ bỉ vào kệ bát.
"Cho không cũng không cần, có ngu hay không!" Phó Thiên Tứ quay đầu bưng cá hồi, lẫm lẫm liệt liệt ngồi trở lại bàn ăn, ăn xong cá hồi.
Tố Tâm rửa chén xong, Phó Thiên Tứ còn chưa ăn xong, một tay cậu ta cầm điện thoại phát Weibo, một tay cầm dĩa ăn cá hồi.
Tố Tâm từ phòng bếp đi ra, đi ngang qua Phó Thiên Tứ, đúng dịp thấy Phó Thiên Tứ đang viết cái gì đỏ, muốn đăng lên Weibo, phía dưới mang theo một đoạn video.
/1500
|