Lục Tân Nam nhìn qua bóng lưng của Sở Tầm cùng Sở Kiêu Dương, cười không ngừng: "Không nghĩ tới, Sở Tầm nhìn lên nhu nhu nhược nhược, khí lực cũng không nhỏ!"
"Sở Kiêu Dương đầu óc có vấn đề kia gầy gò như vậy, nếu như giám đốc Sở còn không kéo được thì khiến người khác hoài nghi dụng ý của cô ta rồi!" Bạch Hiểu Niên ngoài miệng không tha người, đại khái là bởi vì vừa nãy Lục Tân Nam quét tầm mắt qua trước ngực Sở Kiêu Dương, cho nên trong lòng không thoải mái, vì vậy mà thái độ khi nói chuyện với Lục Tân Nam cũng không có hoà nhã.
Ngực nhỏ, chính là vết thương lớn nhất trong lòng Bạch Hiểu Niên đời này...
Lục Tân Nam nhìn Bạch Hiểu Niên một mắt, hiểu sai ý, cảm thấy Bạch Hiểu Niên đây là ghen, chê anh ta khoa trương Sở Tầm nhu nhu nhược nhược rồi.
Bạn gái tức giận rồi làm sao bây giờ! Vậy thì mời cô ấy ăn thật ngon, nếu như một bữa không được, vậy thì hai bữa!
Lục Tân Nam một mực thi hành loại chính sách này, thế là đi tới bên người Bạch Hiểu Niên, khom lưng, xoa xoa lên đỉnh đầu của cô: "Tẹo nữa mang em tới nhà hàng này ăn trưa, nhất định em sẽ thoả mãn!"
"Được!" khoé môi Bạch Hiểu Niên nổi lên ý cười, ý cười không đúng lắm.
Lục Tân Nam cảm thấy dùng ăn ngon dỗ dành bạn gái là biện pháp rất hữu dụng, cho nên anh ta hết sức hài lòng đứng thẳng dậy, gương mặt trắng nõn anh tuấn nhuộm lên một tầng trên ý cười.
Tiểu Lục vào lúc này mới có thời gian chào hỏi Tố Tâm, cười cười gật đầu với cô: "Phu nhân..."
Tố Tâm cũng gật đầu chào lại tiểu Lục, cảm ơn tiểu Lục đã đưa Đoàn Đoàn an toàn trở về nước, cảm ơn xong Tố Tâm ngẩng đầu nhìn Phó Kiến Văn: "Chuyện công việc đều xử lý xong rồi sao!"
"Đúng vậy, thời gian cả buổi chiều nay đều là của em, một lúc nữa ăn cơm trưa chúng ta sẽ suy nghĩ xem nên đi chỗ nào."
"Sở Kiêu Dương đầu óc có vấn đề kia gầy gò như vậy, nếu như giám đốc Sở còn không kéo được thì khiến người khác hoài nghi dụng ý của cô ta rồi!" Bạch Hiểu Niên ngoài miệng không tha người, đại khái là bởi vì vừa nãy Lục Tân Nam quét tầm mắt qua trước ngực Sở Kiêu Dương, cho nên trong lòng không thoải mái, vì vậy mà thái độ khi nói chuyện với Lục Tân Nam cũng không có hoà nhã.
Ngực nhỏ, chính là vết thương lớn nhất trong lòng Bạch Hiểu Niên đời này...
Lục Tân Nam nhìn Bạch Hiểu Niên một mắt, hiểu sai ý, cảm thấy Bạch Hiểu Niên đây là ghen, chê anh ta khoa trương Sở Tầm nhu nhu nhược nhược rồi.
Bạn gái tức giận rồi làm sao bây giờ! Vậy thì mời cô ấy ăn thật ngon, nếu như một bữa không được, vậy thì hai bữa!
Lục Tân Nam một mực thi hành loại chính sách này, thế là đi tới bên người Bạch Hiểu Niên, khom lưng, xoa xoa lên đỉnh đầu của cô: "Tẹo nữa mang em tới nhà hàng này ăn trưa, nhất định em sẽ thoả mãn!"
"Được!" khoé môi Bạch Hiểu Niên nổi lên ý cười, ý cười không đúng lắm.
Lục Tân Nam cảm thấy dùng ăn ngon dỗ dành bạn gái là biện pháp rất hữu dụng, cho nên anh ta hết sức hài lòng đứng thẳng dậy, gương mặt trắng nõn anh tuấn nhuộm lên một tầng trên ý cười.
Tiểu Lục vào lúc này mới có thời gian chào hỏi Tố Tâm, cười cười gật đầu với cô: "Phu nhân..."
Tố Tâm cũng gật đầu chào lại tiểu Lục, cảm ơn tiểu Lục đã đưa Đoàn Đoàn an toàn trở về nước, cảm ơn xong Tố Tâm ngẩng đầu nhìn Phó Kiến Văn: "Chuyện công việc đều xử lý xong rồi sao!"
"Đúng vậy, thời gian cả buổi chiều nay đều là của em, một lúc nữa ăn cơm trưa chúng ta sẽ suy nghĩ xem nên đi chỗ nào."
/1500
|