"Anh ấy đi rồi." Người Trả lời cô chính là Nhiếp Vân Đóa, Nhiếp Vân Đóa giễu cợt nói: "Tại sao anh ấy tức giận, trong lòng cô còn không biết sao?"
"Vân Đóa." Cô Bình nhìn Nhiếp Vân Đóa một cái, Nhiếp Vân Đóa ngoan ngoãn im miệng.
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, Nhiếp Vân Đóa nói vậy làm cho cô có chút khó chịu.
Cho nên nói, chồng của cô tức giận là do cô sao?
Mới vừa rồi anh đi tìm Ngôn Triết, Diệp Phồn Tinh vốn cũng muốn đi theo xem như thế nào, nhưng lại sợ ngược lại làm cho chuyện thêm loạn, cho nên không đi theo.
Nghĩ tới đây, Diệp Phồn Tinh không nhịn được nhìn Ngôn Triết một cái, Ngôn Triết ngồi ở chỗ đó, nhận ra Diệp Phồn Tinh đang nhìn mình cho nên cũng nhìn Diệp Phồn Tinh một cái.
Lá thư lúc nãy có phải cô ấy cũng nhìn thấy rồi không?
Sự tình biến thành như vậy Ngôn Triết cũng không nghĩ tới.
Mặc dù lá thư này không hề có liên quan gì đến Ngôn Triết, không phải do anh ta viết, nhưng anh ta cũng thích Diệp Phồn Tinh thật, cũng tràn đầy từng tia mong đợi xem thái độ của Diệp Phồn Tinh sẽ như thế nào.
Lúc trước cô ấy không biết mình thích cô ấy, nhưng hiện tại cô ấy biết rồi, cô ấy sẽ nghĩ gì?
Nếu như có một ngày, Diệp Phồn Tinh thật sự rời xa Phó Cảnh Ngộ, Liệu cô ấy có cân nhắc đến mình không?
Nhưng mà, nhìn thấy thái độ hiện giờ của Diệp Phồn Tinh,trong lòng Ngôn Triết đã có câu trả lời, coi như bọn họ có một ngày như thế thật, Diệp Phồn Tinh cũng sẽ không thích mình!
Làm sao cô ấy có thể thích mình đây?
Mình là một người xấu xa như vậy, từng làm tổn thương người anh em của mình, từng ngủ với Tô Lâm Hoan, là loại người vô sỉ nhất trong lòng Diệp Phồn Tinh, như vậy làm sao cô ấy có thể thích mình?
Dù là một chút cũng không có khả năng.
Bữa cơm này ăn trong tâm trạng đè nén, Diệp Phồn Tinh gửi tin nhắn cho Phó Cảnh Ngộ, " Ông xã, anh đang ở đâu đấy? Không trở lại dùng cơm sao? Coi như anh có giận Ngôn Triết thì cũng đừng giận lây sang em chứ, có được hay không?"
"Vân Đóa." Cô Bình nhìn Nhiếp Vân Đóa một cái, Nhiếp Vân Đóa ngoan ngoãn im miệng.
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, Nhiếp Vân Đóa nói vậy làm cho cô có chút khó chịu.
Cho nên nói, chồng của cô tức giận là do cô sao?
Mới vừa rồi anh đi tìm Ngôn Triết, Diệp Phồn Tinh vốn cũng muốn đi theo xem như thế nào, nhưng lại sợ ngược lại làm cho chuyện thêm loạn, cho nên không đi theo.
Nghĩ tới đây, Diệp Phồn Tinh không nhịn được nhìn Ngôn Triết một cái, Ngôn Triết ngồi ở chỗ đó, nhận ra Diệp Phồn Tinh đang nhìn mình cho nên cũng nhìn Diệp Phồn Tinh một cái.
Lá thư lúc nãy có phải cô ấy cũng nhìn thấy rồi không?
Sự tình biến thành như vậy Ngôn Triết cũng không nghĩ tới.
Mặc dù lá thư này không hề có liên quan gì đến Ngôn Triết, không phải do anh ta viết, nhưng anh ta cũng thích Diệp Phồn Tinh thật, cũng tràn đầy từng tia mong đợi xem thái độ của Diệp Phồn Tinh sẽ như thế nào.
Lúc trước cô ấy không biết mình thích cô ấy, nhưng hiện tại cô ấy biết rồi, cô ấy sẽ nghĩ gì?
Nếu như có một ngày, Diệp Phồn Tinh thật sự rời xa Phó Cảnh Ngộ, Liệu cô ấy có cân nhắc đến mình không?
Nhưng mà, nhìn thấy thái độ hiện giờ của Diệp Phồn Tinh,trong lòng Ngôn Triết đã có câu trả lời, coi như bọn họ có một ngày như thế thật, Diệp Phồn Tinh cũng sẽ không thích mình!
Làm sao cô ấy có thể thích mình đây?
Mình là một người xấu xa như vậy, từng làm tổn thương người anh em của mình, từng ngủ với Tô Lâm Hoan, là loại người vô sỉ nhất trong lòng Diệp Phồn Tinh, như vậy làm sao cô ấy có thể thích mình?
Dù là một chút cũng không có khả năng.
Bữa cơm này ăn trong tâm trạng đè nén, Diệp Phồn Tinh gửi tin nhắn cho Phó Cảnh Ngộ, " Ông xã, anh đang ở đâu đấy? Không trở lại dùng cơm sao? Coi như anh có giận Ngôn Triết thì cũng đừng giận lây sang em chứ, có được hay không?"
/1829
|