Cả đời này không rời xa anh! - Chương 921: Trong ánh mắt của cô ấy tràn đầy yêu thương !
Chương 921: Trong ánh mắt của cô ấy tràn đầy yêu thương !
Lửng mật
Đối mặt thỉnh cầu này của cô, Phó Cảnh Ngộ hết ý kiến, "Đều thành như vậy còn nhớ tới điện thoại?"
" Em cũng không thể cứ nằm như vậy được! Thật nhàm chán."
Phó Cảnh Ngộ không chịu nổi đành đem điện thoại tới, dặn dò: " Chỉ chơi một lúc thôi đấy."
"Được rồi, hihi." Diệp Phồn Tinh vui vẻ cầm đi điện thoại mở Facebook ra, đọc bình luận, dời đi sự chú ý, dường như tốt hơn nhiều.
Phó Cảnh Ngộ ở một bên nhìn vợ, cảm giác mình ở trong mắt cô ấy, còn không bằng một cái điện thoại
Diệp Phồn Tinh nhìn một hồi, nhíu lông mày lại, để điện thoại xuống.
Phó Cảnh Ngộ hỏi: " Sao thế? Thấy cái gì mà mất hứng như vậy?"
"Mấy ngày nay em không đăng gì lên." Diệp Phồn Tinh nói: "Bọn họ đều cảm thấy em chơi trò mất tích, em có nên đăng gì hay không?"
"Hiện tại á?" Phó Cảnh Ngộ chịu phục cực kì, đã bệnh thành như vậy còn nhớ công việc của mình?
Diệp Phồn Tinh nói: "Ừm."
"Không được." Phó Cảnh Ngộ trực tiếp cự tuyệt: "Nghỉ ngơi cho khỏe."
Cái bộ dáng này của cô đã làm anh đau lòng muốn chết, làm sao còn có thể đồng ý để cho cô làm việc?
" Em cũng không thể ngày nào cũng nằm như vậy chứ? Bây giờ em cũng không thấy khó chịu lắm."
"..."
Cuối cùng, dưới sự cầu khẩn của Diệp Phồn Tinh, Phó Cảnh Ngộ giúp cô viết, Diệp Phồn Tinh ngay ở bên cạnh đọc cho anh.
Phó Cảnh Ngộ vừa giúp nàng đánh chữ, một bên nghe cô dùng thanh âm dễ nghe, từng chữ từng chữ đọc lên, anh ngẩng đầu một cái, liền thấy Diệp Phồn Tinh thâm tình thành thực mà nhìn mình.
"..."
Bình thường Diệp Phồn Tinh ở trước mặt Phó Cảnh Ngộ, coi như nói yêu anh, cũng chỉ như đùa giỡn không có chút nào đứng đắn.
Khả năng chỉ có khi viết truyện, cô mới không giấu giếm tình yêu của mình.
Chương 921: Trong ánh mắt của cô ấy tràn đầy yêu thương !
Lửng mật
Đối mặt thỉnh cầu này của cô, Phó Cảnh Ngộ hết ý kiến, "Đều thành như vậy còn nhớ tới điện thoại?"
" Em cũng không thể cứ nằm như vậy được! Thật nhàm chán."
Phó Cảnh Ngộ không chịu nổi đành đem điện thoại tới, dặn dò: " Chỉ chơi một lúc thôi đấy."
"Được rồi, hihi." Diệp Phồn Tinh vui vẻ cầm đi điện thoại mở Facebook ra, đọc bình luận, dời đi sự chú ý, dường như tốt hơn nhiều.
Phó Cảnh Ngộ ở một bên nhìn vợ, cảm giác mình ở trong mắt cô ấy, còn không bằng một cái điện thoại
Diệp Phồn Tinh nhìn một hồi, nhíu lông mày lại, để điện thoại xuống.
Phó Cảnh Ngộ hỏi: " Sao thế? Thấy cái gì mà mất hứng như vậy?"
"Mấy ngày nay em không đăng gì lên." Diệp Phồn Tinh nói: "Bọn họ đều cảm thấy em chơi trò mất tích, em có nên đăng gì hay không?"
"Hiện tại á?" Phó Cảnh Ngộ chịu phục cực kì, đã bệnh thành như vậy còn nhớ công việc của mình?
Diệp Phồn Tinh nói: "Ừm."
"Không được." Phó Cảnh Ngộ trực tiếp cự tuyệt: "Nghỉ ngơi cho khỏe."
Cái bộ dáng này của cô đã làm anh đau lòng muốn chết, làm sao còn có thể đồng ý để cho cô làm việc?
" Em cũng không thể ngày nào cũng nằm như vậy chứ? Bây giờ em cũng không thấy khó chịu lắm."
"..."
Cuối cùng, dưới sự cầu khẩn của Diệp Phồn Tinh, Phó Cảnh Ngộ giúp cô viết, Diệp Phồn Tinh ngay ở bên cạnh đọc cho anh.
Phó Cảnh Ngộ vừa giúp nàng đánh chữ, một bên nghe cô dùng thanh âm dễ nghe, từng chữ từng chữ đọc lên, anh ngẩng đầu một cái, liền thấy Diệp Phồn Tinh thâm tình thành thực mà nhìn mình.
"..."
Bình thường Diệp Phồn Tinh ở trước mặt Phó Cảnh Ngộ, coi như nói yêu anh, cũng chỉ như đùa giỡn không có chút nào đứng đắn.
Khả năng chỉ có khi viết truyện, cô mới không giấu giếm tình yêu của mình.
/1829
|