Ngôn Triết từng nói sẽ không cướp Diệp Phồn Tinh, cũng rất quan tâm đến tình anh em bao năm qua, cho nên, Phó Cảnh Ngộ không so đo chuyện này.
Ngược lại cảm thấy mình có chút nhỏ mọn.
Phó Cảnh Ngộ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Phồn Tinh, "Em có từng nghĩ tới khả năng em hiểu lầm Ngôn Triết rồi không?"
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, "Hiểu lầm?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Lần đó chuyện tỏ tình, cậu ta sợ chúng ta cãi nhau, mới cố ý nói chuyện với em như thế, có lẽ chỉ là vì không muốn anh hiểu lầm."
Phó Cảnh Ngộ không nhịn được phải giải thích cho Diệp Phồn Tinh hiểu, nói thật, một bên là anh em của mình, một bên là người phụ nữ mình thương yêu nhất, anh không muốn nhìn thấy bọn họ coi đối phương là kẻ thù.
Như vậy sau đó sống chung cũng không thoải mái.
Diệp Phồn Tinh nói: "Anh đang thay anh ta chối bỏ trách nhiệm đấy à?"
Nhớ tới chuyện Ngôn Triết hại chồng mình bị thương ở chân, chồng mình cũng không cho mình so đo, Diệp Phồn Tinh cảm thấy chồng của cô chính là đang vì Ngôn Triết chối bỏ trách nhiệm.
Có khi nào chồng cô thật sự yêu Ngôn Triết không?!
Bọn họ lúc trước nhất định là có quan hệ mờ ám gì đó không thể cho người khác biết.
Bọn họ tiến vào thang máy, Phó Cảnh Ngộ nhấn số, nói với Diệp Phồn Tinh: " Những gì Anh nói với em đều là sự thật."
Mặt kính Trong thang máy phản chiếu dáng vẻ của hai người, Diệp Phồn Tinh đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, còn tiểu bảo bối chưa ra đời, một nhà ba người,bộ dáng rất ân ái.
Nghe Phó Cảnh Ngộ nói như thế, Diệp Phồn Tinh có chút ngoài ý muốn.
Cô từ trong gương nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ, phát hiện ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ rất nghiêm túc, không nhịn được cảm thấy ông xã của cô là kẻ ngốc nhất trên đời.
Thử nhìn xem, rõ ràng cứ động tý là ăn giấm, sợ Ngôn Triết có ý với cô là thế, nhưng cũng có lúc giống như giờ phút này, giúp Ngôn Triết giải thích, không chiếm người khác một chút lợi lộc.
Ngược lại cảm thấy mình có chút nhỏ mọn.
Phó Cảnh Ngộ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Phồn Tinh, "Em có từng nghĩ tới khả năng em hiểu lầm Ngôn Triết rồi không?"
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Phó Cảnh Ngộ, "Hiểu lầm?"
Phó Cảnh Ngộ nói: "Lần đó chuyện tỏ tình, cậu ta sợ chúng ta cãi nhau, mới cố ý nói chuyện với em như thế, có lẽ chỉ là vì không muốn anh hiểu lầm."
Phó Cảnh Ngộ không nhịn được phải giải thích cho Diệp Phồn Tinh hiểu, nói thật, một bên là anh em của mình, một bên là người phụ nữ mình thương yêu nhất, anh không muốn nhìn thấy bọn họ coi đối phương là kẻ thù.
Như vậy sau đó sống chung cũng không thoải mái.
Diệp Phồn Tinh nói: "Anh đang thay anh ta chối bỏ trách nhiệm đấy à?"
Nhớ tới chuyện Ngôn Triết hại chồng mình bị thương ở chân, chồng mình cũng không cho mình so đo, Diệp Phồn Tinh cảm thấy chồng của cô chính là đang vì Ngôn Triết chối bỏ trách nhiệm.
Có khi nào chồng cô thật sự yêu Ngôn Triết không?!
Bọn họ lúc trước nhất định là có quan hệ mờ ám gì đó không thể cho người khác biết.
Bọn họ tiến vào thang máy, Phó Cảnh Ngộ nhấn số, nói với Diệp Phồn Tinh: " Những gì Anh nói với em đều là sự thật."
Mặt kính Trong thang máy phản chiếu dáng vẻ của hai người, Diệp Phồn Tinh đứng ở bên cạnh Phó Cảnh Ngộ, còn tiểu bảo bối chưa ra đời, một nhà ba người,bộ dáng rất ân ái.
Nghe Phó Cảnh Ngộ nói như thế, Diệp Phồn Tinh có chút ngoài ý muốn.
Cô từ trong gương nhìn về phía Phó Cảnh Ngộ, phát hiện ánh mắt của Phó Cảnh Ngộ rất nghiêm túc, không nhịn được cảm thấy ông xã của cô là kẻ ngốc nhất trên đời.
Thử nhìn xem, rõ ràng cứ động tý là ăn giấm, sợ Ngôn Triết có ý với cô là thế, nhưng cũng có lúc giống như giờ phút này, giúp Ngôn Triết giải thích, không chiếm người khác một chút lợi lộc.
/1829
|