Lửng mật
Diệp Phồn Tinh nhìn xong tin nhắn, biểu tình càng ngày càng ngưng trọng.
Dáng vẻ giống như rất nghiêm trọng!
Mặc dù bình thường ghét Tô Lâm Hoan muốn chết, nhưng thật sự đến giờ phút này, nghe được chuyện này, người bình thường cũng không có ai cảm thấy Tô Lâm Hoan đáng chết.
Mộ Thập Thất nghe xong, có chút ngoài ý muốn, mình đang bị gánh tội còn muốn tìm Tô Lâm Hoan tính sổ, kết quả còn chưa có đi tìm, liền nghe được chuyện như vậy.
Mộ Thập Thất Có chút lo âu hỏi: " Cô ta bị tai nạn ở đâu?"
"Nghe nói là ở thành phố A, trên đường cao tốc từ sân bay đi ra ". Diệp Phồn Tinh cau mày.
Tin tức này, làm cho hai người không còn khẩu vị ăn uống gì nữa.
Diệp Phồn Tinh bình thường hận Tô Lâm Hoan đến cắn răng nghiến lợi, bởi vì cảm thấy Tô Lâm Hoan thật sự rất quá đáng, vào giờ phút này, nội tâm lại có chút phức tạp.
Mộ Thập Thất nói: "không phải tối hôm qua Tô Lâm Hoan còn ở bên đây sao? Làm sao lại về đó?"
Diệp Phồn Tinh nhớ tới tối hôm qua, lúc Tô Lâm Hoan bị chửi thảm hề hề vô cùng, cô nói "Tối hôm qua bị lão thủ trưởng mắng một trận, tâm tình không tốt nên rời đi."
-
Diệp Phồn Tinh cùng Mộ Thập Thất ăn sáng xong, liền thấy lão thủ trưởng trở, đi theo phía sau có chú Tống, là sĩ quan phụ tá của Lão thủ trưởng, Lão thủ trưởng nhìn thấy hai tiểu nha đầu cười nói "Tinh Tinh, tiểu Thất."
Lão thủ trưởng trước mặt hai cô gái này, một chút kiêu căng cũng không có.
Diệp Phồn Tinh cùng Mộ Thập Thất đứng lên, trước sau cùng lão thủ trưởng chào hỏi, chào hỏi bắt chuyện xong, lão thủ trưởng nói với Diệp Phồn Tinh: "Tinh Tinh, cháu tới đây một chút, ta có lời muốn nói với cháu."
Diệp Phồn Tinh gật đầu đi tới, đi theo sau lưng lão thủ trưởng, đến phòng trà, lão thủ trưởng ngồi xuống, nói với Diệp Phồn Tinh: "Ngồi đi."
mỗi lần Diệp Phồn Tinh gặp lão thủ trưởng đều là có Phó Cảnh Ngộ ở bên cạnh, gặp mặt đơn độc giống như thế này là lần đầu tiên.
Diệp Phồn Tinh có chút câu nệ.
Diệp Phồn Tinh nhìn xong tin nhắn, biểu tình càng ngày càng ngưng trọng.
Dáng vẻ giống như rất nghiêm trọng!
Mặc dù bình thường ghét Tô Lâm Hoan muốn chết, nhưng thật sự đến giờ phút này, nghe được chuyện này, người bình thường cũng không có ai cảm thấy Tô Lâm Hoan đáng chết.
Mộ Thập Thất nghe xong, có chút ngoài ý muốn, mình đang bị gánh tội còn muốn tìm Tô Lâm Hoan tính sổ, kết quả còn chưa có đi tìm, liền nghe được chuyện như vậy.
Mộ Thập Thất Có chút lo âu hỏi: " Cô ta bị tai nạn ở đâu?"
"Nghe nói là ở thành phố A, trên đường cao tốc từ sân bay đi ra ". Diệp Phồn Tinh cau mày.
Tin tức này, làm cho hai người không còn khẩu vị ăn uống gì nữa.
Diệp Phồn Tinh bình thường hận Tô Lâm Hoan đến cắn răng nghiến lợi, bởi vì cảm thấy Tô Lâm Hoan thật sự rất quá đáng, vào giờ phút này, nội tâm lại có chút phức tạp.
Mộ Thập Thất nói: "không phải tối hôm qua Tô Lâm Hoan còn ở bên đây sao? Làm sao lại về đó?"
Diệp Phồn Tinh nhớ tới tối hôm qua, lúc Tô Lâm Hoan bị chửi thảm hề hề vô cùng, cô nói "Tối hôm qua bị lão thủ trưởng mắng một trận, tâm tình không tốt nên rời đi."
-
Diệp Phồn Tinh cùng Mộ Thập Thất ăn sáng xong, liền thấy lão thủ trưởng trở, đi theo phía sau có chú Tống, là sĩ quan phụ tá của Lão thủ trưởng, Lão thủ trưởng nhìn thấy hai tiểu nha đầu cười nói "Tinh Tinh, tiểu Thất."
Lão thủ trưởng trước mặt hai cô gái này, một chút kiêu căng cũng không có.
Diệp Phồn Tinh cùng Mộ Thập Thất đứng lên, trước sau cùng lão thủ trưởng chào hỏi, chào hỏi bắt chuyện xong, lão thủ trưởng nói với Diệp Phồn Tinh: "Tinh Tinh, cháu tới đây một chút, ta có lời muốn nói với cháu."
Diệp Phồn Tinh gật đầu đi tới, đi theo sau lưng lão thủ trưởng, đến phòng trà, lão thủ trưởng ngồi xuống, nói với Diệp Phồn Tinh: "Ngồi đi."
mỗi lần Diệp Phồn Tinh gặp lão thủ trưởng đều là có Phó Cảnh Ngộ ở bên cạnh, gặp mặt đơn độc giống như thế này là lần đầu tiên.
Diệp Phồn Tinh có chút câu nệ.
/1829
|