Hơn nữa, Tô Lâm Hoan thật sự rất bội phục Diệp Phồn Tinh.
Dám tìm Tô Tề, chẳng nhẽ không sợ Phó Cảnh Ngộ biết cô ta dây dưa với người đàn ông khác ở bên ngoài sao?
Khuất Ngọc Thanh nói: "Như vậy cũng tốt."
Biết rõ tình thì không cần sợ như vậy nữa.
Chỉ cần không phải Phó Cảnh Ngộ thì mọi việc đều có thể xử lý.
Tô Lâm Hoan nhắn lại: "Ảnh lần trước chụp cậu Diệp Phồn Tinh với người kia vẫn còn chứ?"
Khi đó Khuất Ngọc Thanh chụp ảnh, Tô Lâm Hoan còn cảm thấy dỗi hơi.
Không nghĩ tới bây giờ lại có đất dụng võ.
Khuất Ngọc Thanh nhắn lại: "vẫn còn."
Khi đó thấy Phó Cảnh Ngộ không có phản ứng, cô ta vẫn để đó, cũng không nghĩ tới muốn gửi cho ai.
Cô ta hỏi Tô Lâm Hoan, "Muốn gửi cho anh Cảnh Ngộ nhìn sao?"
Tô Lâm Hoan nói: "Gửi cho mẹ anh ấy xem đi."
Hiện tại người nhà họ Phó đều đứng về phía Diệp Phồn Tinh, Tô Lâm Hoan muốn từng chút từng chút, hủy hoại sự tín nhiệm của Phó gia đối với Diệp Phồn Tinh, để cho bọn họ thấy rõ Diệp Phồn Tinh là loại người thế nào.
Khuất Ngọc Thanh nói: "Đã sớm nên làm như vậy rồi, lúc ấy cậu còn che chở cho cô ta không cho mình gửi, bây giờ hối hận rồi phải không?"
Nếu như Tô Lâm Hoan ban đầu nghe cô ta khuyên, đối phó Diệp Phồn Tinh ngay từ đầu, thì đã không biến thành bộ dáng bây giờ.
Nhưng mà, coi như như thế, Khuất Ngọc Thanh vẫn đứng về phía Tô Lâm Hoan.
Khuất Ngọc Thanh nhanh chóng gửi ảnh sang cho bà Phó.
-
Hôm nay Diệp Tử Thần đến biệt thự Giang Phủ, đang ngồi trên ghế sa lon chơi game, cậu ta nói với Diệp Phồn Tinh: "Chị ơi rót cho em cốc nước."
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn con heo lười ngồi ở đó, lãnh đạm đáp "Tự đi mà rót?"
"Rót cho em đi mà! Nhanh lên em sắp chết khát rồi."
"..." Diệp Phồn Tinh cảm thấy, có cậu em trai như này sắp phát điên đến nơi rồi.
Nhưng cô vẫn tốt tính rót cho cậu ta ly nước.
Mới vừa đưa cho Diệp Tử Thần, điện thoại liền vang lên, là quản gia Phó gia gọi tới, "Tinh Tinh,bà chủ gọi cháu về nhà một chuyến, nói có một số việc cần tìm cháu."
"Vâng cháu biết rồi ạ." Bà Phó nếu không có chuyện gì thì sẽ không tìm cô, cho nên Diệp Phồn Tinh đáp ứng, sau đó bảo tài xế đưa mình đi Phó gia.
Tiến vào phòng khách, nhìn thấy bà Phó ngồi ở chỗ đó, cô đi tới, "Mẹ."
Luôn cảm thấy bầu không khí có chút cứng ngắc.
Bà Phó ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái, "Con Ngồi đi."
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, nhìn bà Phó,hỏi "mẹ gọi còn qua đây có chuyện gì sao?"
Hôm nay là thứ hai, bình thường, vào lúc này, bà Phó sẽ không tìm nàng.
Bà Phó nhìn Diệp Phồn Tinh, nói: "Hôm nay có người gửi vài tấm hình cho mẹ, mẹ gọi con đến hỏi vài câu."
Bà mặc dù tin tưởng nhân phẩm của Diệp Phồn Tinh, nhưng nhìn thấy Diệp Phồn Tinh cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ, cũng khó tránh khỏi không suy nghĩ nhiều.
Bất cứ chuyện gì bọn họ đều có thể dung túng Diệp Phồn Tinh, nhưng nếu như Diệp Phồn Tinh ở bên ngoài có người khác, một điểm này, bọn họ không thể tha thứ.
"Ảnh gì ạ?" Diệp Phồn Tinh cảm thấy khó hiểu.
Bà Phó đem ảnh chụp trên điện thoại cho Diệp Phồn Tinh, "Con nhìn đi."
Thật ra bà vẫn rất tin tưởng Diệp Phồn Tinh, cho nên cũng không làm lớn chuyện này, hiện đang nói với Diệp Phồn Tinh nói, thái độ cũng rất bình thường.
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy ảnh chụp, bật cười, "Mẹ ơi, ảnh này ai gửi cho mẹ ạ?"
Tô Lâm Hoan sao?
Mới vừa rồi Tô Tề gọi điện thoại tới, nói Tô Lâm Hoan hiểu lầm quan hệ của cô với Tô Tề, chỉ chớp mắt, ảnh chụp liền gửi tới mẹ chồng, hành động cũng nhanh thật đấy.
Bà Phó nhìn thấy Diệp Phồn Tinh cười, liền biết cô không có làm chuyện xấu, thở phào nhẹ nhõm, "Là mấy cái người dỗi hơi ấy mà."
Diệp Phồn Tinh giải thích: "Mẹ ơi, người này là đồng nghiệp cùng công ty với con, mọi người cũng biết con viết sách trên mạng mà, rất nhiều chuyện đều là người này phụ trách giải quyết cho con,lần trước con mời anh ta ăn bữa cơm, kết quả ngày đó vừa vặn gặp Tô Lâm Hoan cùng Khuất Ngọc Thanh. Chắc hai người họ hiểu lầm.
Chẳng qua con không nghĩ tới, hai người họ lại còn len lén chụp ảnh, không biết ảnh này có phải là hai người họ gửi cho mẹ không?"
Like và bỏ phiếu để sữa có động lực viết tiếp nào, đang trong thời gian ôn thi mà Sữa vẫn viết cho mọi người đọc này, mau khen thưởng cho Sữa đi!
Dám tìm Tô Tề, chẳng nhẽ không sợ Phó Cảnh Ngộ biết cô ta dây dưa với người đàn ông khác ở bên ngoài sao?
Khuất Ngọc Thanh nói: "Như vậy cũng tốt."
Biết rõ tình thì không cần sợ như vậy nữa.
Chỉ cần không phải Phó Cảnh Ngộ thì mọi việc đều có thể xử lý.
Tô Lâm Hoan nhắn lại: "Ảnh lần trước chụp cậu Diệp Phồn Tinh với người kia vẫn còn chứ?"
Khi đó Khuất Ngọc Thanh chụp ảnh, Tô Lâm Hoan còn cảm thấy dỗi hơi.
Không nghĩ tới bây giờ lại có đất dụng võ.
Khuất Ngọc Thanh nhắn lại: "vẫn còn."
Khi đó thấy Phó Cảnh Ngộ không có phản ứng, cô ta vẫn để đó, cũng không nghĩ tới muốn gửi cho ai.
Cô ta hỏi Tô Lâm Hoan, "Muốn gửi cho anh Cảnh Ngộ nhìn sao?"
Tô Lâm Hoan nói: "Gửi cho mẹ anh ấy xem đi."
Hiện tại người nhà họ Phó đều đứng về phía Diệp Phồn Tinh, Tô Lâm Hoan muốn từng chút từng chút, hủy hoại sự tín nhiệm của Phó gia đối với Diệp Phồn Tinh, để cho bọn họ thấy rõ Diệp Phồn Tinh là loại người thế nào.
Khuất Ngọc Thanh nói: "Đã sớm nên làm như vậy rồi, lúc ấy cậu còn che chở cho cô ta không cho mình gửi, bây giờ hối hận rồi phải không?"
Nếu như Tô Lâm Hoan ban đầu nghe cô ta khuyên, đối phó Diệp Phồn Tinh ngay từ đầu, thì đã không biến thành bộ dáng bây giờ.
Nhưng mà, coi như như thế, Khuất Ngọc Thanh vẫn đứng về phía Tô Lâm Hoan.
Khuất Ngọc Thanh nhanh chóng gửi ảnh sang cho bà Phó.
-
Hôm nay Diệp Tử Thần đến biệt thự Giang Phủ, đang ngồi trên ghế sa lon chơi game, cậu ta nói với Diệp Phồn Tinh: "Chị ơi rót cho em cốc nước."
"..." Diệp Phồn Tinh nhìn con heo lười ngồi ở đó, lãnh đạm đáp "Tự đi mà rót?"
"Rót cho em đi mà! Nhanh lên em sắp chết khát rồi."
"..." Diệp Phồn Tinh cảm thấy, có cậu em trai như này sắp phát điên đến nơi rồi.
Nhưng cô vẫn tốt tính rót cho cậu ta ly nước.
Mới vừa đưa cho Diệp Tử Thần, điện thoại liền vang lên, là quản gia Phó gia gọi tới, "Tinh Tinh,bà chủ gọi cháu về nhà một chuyến, nói có một số việc cần tìm cháu."
"Vâng cháu biết rồi ạ." Bà Phó nếu không có chuyện gì thì sẽ không tìm cô, cho nên Diệp Phồn Tinh đáp ứng, sau đó bảo tài xế đưa mình đi Phó gia.
Tiến vào phòng khách, nhìn thấy bà Phó ngồi ở chỗ đó, cô đi tới, "Mẹ."
Luôn cảm thấy bầu không khí có chút cứng ngắc.
Bà Phó ngẩng đầu lên, nhìn cô một cái, "Con Ngồi đi."
Diệp Phồn Tinh ngồi xuống, nhìn bà Phó,hỏi "mẹ gọi còn qua đây có chuyện gì sao?"
Hôm nay là thứ hai, bình thường, vào lúc này, bà Phó sẽ không tìm nàng.
Bà Phó nhìn Diệp Phồn Tinh, nói: "Hôm nay có người gửi vài tấm hình cho mẹ, mẹ gọi con đến hỏi vài câu."
Bà mặc dù tin tưởng nhân phẩm của Diệp Phồn Tinh, nhưng nhìn thấy Diệp Phồn Tinh cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ, cũng khó tránh khỏi không suy nghĩ nhiều.
Bất cứ chuyện gì bọn họ đều có thể dung túng Diệp Phồn Tinh, nhưng nếu như Diệp Phồn Tinh ở bên ngoài có người khác, một điểm này, bọn họ không thể tha thứ.
"Ảnh gì ạ?" Diệp Phồn Tinh cảm thấy khó hiểu.
Bà Phó đem ảnh chụp trên điện thoại cho Diệp Phồn Tinh, "Con nhìn đi."
Thật ra bà vẫn rất tin tưởng Diệp Phồn Tinh, cho nên cũng không làm lớn chuyện này, hiện đang nói với Diệp Phồn Tinh nói, thái độ cũng rất bình thường.
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy ảnh chụp, bật cười, "Mẹ ơi, ảnh này ai gửi cho mẹ ạ?"
Tô Lâm Hoan sao?
Mới vừa rồi Tô Tề gọi điện thoại tới, nói Tô Lâm Hoan hiểu lầm quan hệ của cô với Tô Tề, chỉ chớp mắt, ảnh chụp liền gửi tới mẹ chồng, hành động cũng nhanh thật đấy.
Bà Phó nhìn thấy Diệp Phồn Tinh cười, liền biết cô không có làm chuyện xấu, thở phào nhẹ nhõm, "Là mấy cái người dỗi hơi ấy mà."
Diệp Phồn Tinh giải thích: "Mẹ ơi, người này là đồng nghiệp cùng công ty với con, mọi người cũng biết con viết sách trên mạng mà, rất nhiều chuyện đều là người này phụ trách giải quyết cho con,lần trước con mời anh ta ăn bữa cơm, kết quả ngày đó vừa vặn gặp Tô Lâm Hoan cùng Khuất Ngọc Thanh. Chắc hai người họ hiểu lầm.
Chẳng qua con không nghĩ tới, hai người họ lại còn len lén chụp ảnh, không biết ảnh này có phải là hai người họ gửi cho mẹ không?"
Like và bỏ phiếu để sữa có động lực viết tiếp nào, đang trong thời gian ôn thi mà Sữa vẫn viết cho mọi người đọc này, mau khen thưởng cho Sữa đi!
/1039
|