Trong đầu Bà Phó đang nghĩ: Thật đúng là Khuất Ngọc Thanh.
Nói như vậy, chuyện này liên quan đến Tô Lâm Hoan sao?
Trong nháy mắt, ấn tượng đối với Khuất Ngọc Thanh cũng giảm đi không ít.
Diệp Phồn Tinh nhìn bà Phó, tiếp tục nói: "Mẹ có biết chuyện của Tô Lâm Hoan gần đây không? Là khơi ra, người ngoài không biết người đó chính là con, nhưng mà mẹ biết mà đó chính là con"
Bà Phó nhìn Diệp Phồn Tinh,ngạc nhiên" Chuyện của Tô Lâm Hoan là con làm?"
Bà biết gần đây Tô gia không yên ổn, nhưng dù sao bà cũng tuổi này rồi,cũng không lên mạng, cho nên không biết chuyện này.
Diệp Phồn Tinh nói: "Vâng, Vì Tô Lâm Hoan ở trường rêu rao nói con là kẻ thứ ba, nhân lúc cô ta không có ở đây mà cướp chồng chưa cưới của cô ta. Tô Lâm Hoan rất được lòng người, cho nên cô ta nói vậy mọi người đều tin theo, hùa vào mạt sát bắt nạt con, con giải thích thế nào những người kia cũng không chịu tin con, vì vậy con mới dùng cái tài khoản này để lật bộ mặt thật của cô ta. Hiện tại Tô Lâm Hoan đang tìm con khắp nơi, hình như cô ta hiểu lầm người bạn con nhờ đến gặp mặt cô ta có quan hệ với con, tưởng người bạn kia là. Vì trả thù, nên mới lấy mấy bức ảnh kia ra bôi nhọ con."
Nói tới chỗ này,hốc mắt Diệp Phồn Tinh đỏ hoe, "Con không còn cách nào mới làm như vậy, lúc trước kết hôn với Cảnh Ngộ, ai chê cười con như thế nào con cũng sẽ nhịn. Nhưng mà Tô Lâm Hoan thấy chồng con bình phục, muốn quay lại với anh ấy, cho nên cố tình hãm hại bôi nhọ con. Con có phải là kẻ thứ ba không, trong lòng mẹ là rõ nhất, hai ngày trước con không đi học, cũng là vì tất cả mọi người ở trường học đều là mắng chửi con..."
Vốn là muốn gọi Diệp Phồn Tinh tới hỏi vài câu, không nghĩ tới nói tới chỗ này, Diệp Phồn Tinh thiếu chút nữa khóc rồi.
Bây giờ bà Phó mới biết, cô ở trường học lại phải chịu nhiều ủy khuất như vậy.
Tô Lâm Hoan quá đáng như vậy, nói Diệp Phồn Tinh là kẻ thứ ba liền coi như xong, bây giờ lại còn muốn khiêu khích quan hệ của Diệp Phồn Tinh và người nhà của bà?
Bà Phó rất xấu hổ, đau lòng nhìn Diệp Phồn Tinh, "Đáng nhẽ con phải nói ra những chuyện này sớm chứ? Mọi người sẽ giúp con giải quyết."
"Mẹ." Diệp Phồn Tinh khéo léo nói: "Chuyện gì có thể tự giải quyết, con sẽ tự giải quyết, mọi người đều bận rộn nhiều việc, con cũng không muốn phiền toái đến mọi người. Người ngoài nghĩ như thế nào con không quan tâm, con chỉ hy vọng mẹ có thể tin tưởng con."
"Đương nhiên." Thái độ của bà Phó trở nên kiên định rất nhiều.
Mặc dù nhìn thấy những tấm ảnh kia, sẽ nảy sinh hoài nghi là chuyện bình thường. Nhưng phản ứng của Diệp Phồn Tinh, làm cho bà áy náy cực kỳ, cảm thấy mình không nên hoài nghi Diệp Phồn Tinh như vậy.
Bà vỗ vai của Diệp Phồn Tinh một cái, "Là mẹ không tốt, không nên hoài nghi con."
Nhìn thấy bà Phó hoàn toàn tin tưởng mình, Diệp Phồn Tinh mới thở phào nhẹ nhõm, "Không sao ạ, mẹ cũng là quan tâm đến vợ chồng con thôi. Nhưng mà, mẹ nghĩ xem, chồng con tốt với con như vậy, làm sao con có thể có suy nghĩ đi dây dưa với người đàn ông khác cơ chứ?"
Diệp Phồn Tinh biết, Tô Lâm Hoan hiện tại muốn đuổi cô ra khỏi Phó gia, nhất định sẽ giăng bẫy khắp nơi chờ cô nhảy vào.
Những chuyện như thế này, Sau này sẽ không xảy ra nữa.
hôm nay cô cố ý để tỏ ra tủi thân, cũng là vì để bà Phó xóa bỏ nghi ngờ, để bà Phó vĩnh viễn tin tưởng cô, không bị người bên ngoài khiêu khích nữa.
Quan hệ giữa người và người tin tưởng là thứ mong manh nhất, cho nên, vì duy trì quan hệ của mình và người nhà họ Phó, cô cũng phải bỏ chút tâm tư.
Bà Phó nghe xong, gật đầu, "Mẹ biết. Con dâu là tốt nhất! Lúc trước bọn họ đều ở sau lưng xem thường Cảnh Ngộ, chỉ có con ở bên cạnh nó."
Diệp Phồn Tinh nghe xong bà Phó nói, đưa tay lau khóe mắt một cái, không để nước mắt mình rơi xuống.
Bà Phó nói: "Đói bụng chưa, mẹ đi làm đồ ăn ngon cho con?"
Nhớ like và bỏ phiếu phiếu cho sữa nhé mọi người!
Nói như vậy, chuyện này liên quan đến Tô Lâm Hoan sao?
Trong nháy mắt, ấn tượng đối với Khuất Ngọc Thanh cũng giảm đi không ít.
Diệp Phồn Tinh nhìn bà Phó, tiếp tục nói: "Mẹ có biết chuyện của Tô Lâm Hoan gần đây không? Là khơi ra, người ngoài không biết người đó chính là con, nhưng mà mẹ biết mà đó chính là con"
Bà Phó nhìn Diệp Phồn Tinh,ngạc nhiên" Chuyện của Tô Lâm Hoan là con làm?"
Bà biết gần đây Tô gia không yên ổn, nhưng dù sao bà cũng tuổi này rồi,cũng không lên mạng, cho nên không biết chuyện này.
Diệp Phồn Tinh nói: "Vâng, Vì Tô Lâm Hoan ở trường rêu rao nói con là kẻ thứ ba, nhân lúc cô ta không có ở đây mà cướp chồng chưa cưới của cô ta. Tô Lâm Hoan rất được lòng người, cho nên cô ta nói vậy mọi người đều tin theo, hùa vào mạt sát bắt nạt con, con giải thích thế nào những người kia cũng không chịu tin con, vì vậy con mới dùng cái tài khoản này để lật bộ mặt thật của cô ta. Hiện tại Tô Lâm Hoan đang tìm con khắp nơi, hình như cô ta hiểu lầm người bạn con nhờ đến gặp mặt cô ta có quan hệ với con, tưởng người bạn kia là. Vì trả thù, nên mới lấy mấy bức ảnh kia ra bôi nhọ con."
Nói tới chỗ này,hốc mắt Diệp Phồn Tinh đỏ hoe, "Con không còn cách nào mới làm như vậy, lúc trước kết hôn với Cảnh Ngộ, ai chê cười con như thế nào con cũng sẽ nhịn. Nhưng mà Tô Lâm Hoan thấy chồng con bình phục, muốn quay lại với anh ấy, cho nên cố tình hãm hại bôi nhọ con. Con có phải là kẻ thứ ba không, trong lòng mẹ là rõ nhất, hai ngày trước con không đi học, cũng là vì tất cả mọi người ở trường học đều là mắng chửi con..."
Vốn là muốn gọi Diệp Phồn Tinh tới hỏi vài câu, không nghĩ tới nói tới chỗ này, Diệp Phồn Tinh thiếu chút nữa khóc rồi.
Bây giờ bà Phó mới biết, cô ở trường học lại phải chịu nhiều ủy khuất như vậy.
Tô Lâm Hoan quá đáng như vậy, nói Diệp Phồn Tinh là kẻ thứ ba liền coi như xong, bây giờ lại còn muốn khiêu khích quan hệ của Diệp Phồn Tinh và người nhà của bà?
Bà Phó rất xấu hổ, đau lòng nhìn Diệp Phồn Tinh, "Đáng nhẽ con phải nói ra những chuyện này sớm chứ? Mọi người sẽ giúp con giải quyết."
"Mẹ." Diệp Phồn Tinh khéo léo nói: "Chuyện gì có thể tự giải quyết, con sẽ tự giải quyết, mọi người đều bận rộn nhiều việc, con cũng không muốn phiền toái đến mọi người. Người ngoài nghĩ như thế nào con không quan tâm, con chỉ hy vọng mẹ có thể tin tưởng con."
"Đương nhiên." Thái độ của bà Phó trở nên kiên định rất nhiều.
Mặc dù nhìn thấy những tấm ảnh kia, sẽ nảy sinh hoài nghi là chuyện bình thường. Nhưng phản ứng của Diệp Phồn Tinh, làm cho bà áy náy cực kỳ, cảm thấy mình không nên hoài nghi Diệp Phồn Tinh như vậy.
Bà vỗ vai của Diệp Phồn Tinh một cái, "Là mẹ không tốt, không nên hoài nghi con."
Nhìn thấy bà Phó hoàn toàn tin tưởng mình, Diệp Phồn Tinh mới thở phào nhẹ nhõm, "Không sao ạ, mẹ cũng là quan tâm đến vợ chồng con thôi. Nhưng mà, mẹ nghĩ xem, chồng con tốt với con như vậy, làm sao con có thể có suy nghĩ đi dây dưa với người đàn ông khác cơ chứ?"
Diệp Phồn Tinh biết, Tô Lâm Hoan hiện tại muốn đuổi cô ra khỏi Phó gia, nhất định sẽ giăng bẫy khắp nơi chờ cô nhảy vào.
Những chuyện như thế này, Sau này sẽ không xảy ra nữa.
hôm nay cô cố ý để tỏ ra tủi thân, cũng là vì để bà Phó xóa bỏ nghi ngờ, để bà Phó vĩnh viễn tin tưởng cô, không bị người bên ngoài khiêu khích nữa.
Quan hệ giữa người và người tin tưởng là thứ mong manh nhất, cho nên, vì duy trì quan hệ của mình và người nhà họ Phó, cô cũng phải bỏ chút tâm tư.
Bà Phó nghe xong, gật đầu, "Mẹ biết. Con dâu là tốt nhất! Lúc trước bọn họ đều ở sau lưng xem thường Cảnh Ngộ, chỉ có con ở bên cạnh nó."
Diệp Phồn Tinh nghe xong bà Phó nói, đưa tay lau khóe mắt một cái, không để nước mắt mình rơi xuống.
Bà Phó nói: "Đói bụng chưa, mẹ đi làm đồ ăn ngon cho con?"
Nhớ like và bỏ phiếu phiếu cho sữa nhé mọi người!
/1039
|