Thái độ của Phó Cảnh Ngộ làm cho Tô Lâm Hoan đau lòng đến tuyệt vọng.
Giờ phút này lại nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, cảm giác trong lòng càng khó chịu.
Cô ta mím chặt môi, không nói gì, trực tiếp đi mất.
Diệp Phồn Tinh có chút không thể tin được, ít ngày trước còn ở trước mặt mình, nói chỉ có cô ta mới xứng làm vợ của Phó Cảnh Ngộ.
Mà giờ nhìn cô ta sao lại thảm hại đến như vậy?
"Cô Tô, cô không sao chứ?" Trợ lý lái xe, nhìn cô ta từ công ty của Phó Cảnh Ngộ đi ra, vẫn không lên tiếng chỉ khóc nên quan tâm hỏi.
Tô Lâm Hoan vẫn không lên tiếng.
Trợ lý trực tiếp lái xe, đưa cô ta về nhà.
Cô ta vừa đi vào cửa,đã nhìn thấy một người phụ nữ nhìn còn ít tuổi hơn mình, ăn mặt toàn hàng hiệu, trang điểm cầu kì đang ngồi vắt vẻo khoa chân múa tay với người giúp việc trong nhà.
Tô Lâm Hoan liếc mắt liền nhận ra, đây là tình nhân ở bên ngoài mà bố cô ta bao nuôi.
Tô Lâm Hoan đi tới, nhìn thấy đối phương đang đi dép của mình, tay cô ta còn ôm cái gối mà mình thích nhất, Tô Lâm Hoan giận đến bầm gan tím mật.
"Ai cho cô tới đây?"
Tô Lâm Hoan ở công ty của Phó Cảnh Ngộ đã phải nỗi chịu nhục nhã lớn như vậy, bây giờ trở về nhà, còn phải nhìn lấy một người phụ nữ khác chiếm đoạt nhà của mình, tâm tình của cô ta lúc này khó có thể tưởng tượng được.
Người phụ nữ này tên là Thụy Trang, vốn là sinh viên, sau khi bám được vào Tô Chấn Đông liền dứt khoát thôi học.
Cô ta nhìn Tô Lâm Hoan,hời hợt nói "Làm gì mà ghê ghớm vậy?"
"Nơi này là nhà tôi, cô cút ra ngoài ngay." Tô Lâm Hoan tức giận nói.
Coi như Tô Lâm Hoan có giỏi nhịn đến đâu, cũng không thể nhịn được con giáp thứ mười ba này dám đến tận nhà ra oai chỉ trỏ, nghênh ngang xuất hiện ở trong nhà mình.
Tô Lâm Hoan mới vừa gào lên, Tô Chấn Đông liền chạy ra, lớn tiếng " Ồn ào cái gì đấy?"
"Ông xã." Người phụ nữ tên Trang kia đứng lên, trực tiếp đi tới bên cạnh ông Tô, núp ở sau lưng ông ta, "Cô ta đòi đánh em, còn muốn đuổi em đi! Em sợ quá đi mất, còn có trong cục cưng trong bụng em... Nếu bị dọa sợ thì phải làm sao?"
"Em Đừng nói nhảm."ông Tô luôn áo ước có một thằng con trai, nhưng ông ta chỉ có một đứa con gái là Tô Lâm Hoan, hiện tại Thụy Trang kia mang thai rồi, ông ta bao che cực kì.
Ông ta lớn giọng với Tô Lâm Hoan, nói: "Cô ấy mang thai em trai của con rồi, con biết điều một chút."
Tô Lâm Hoan tức đến nổ phổi,hỏi "Bố dám mang con ả này về nhà, mẹ con đâu?"
Người giúp việc ở bên cạnh nói: "Phu nhân bởi vì tức giận quá nên đã dọn ra ngoài rồi."
Người phụ nữ kia hôm nay tìm tới cửa, nói cô ta mang thai rồi, hơn nữa còn là con trai.
Mấy ngày hôm nay chỉ có nghe tin ông Tô ngoại tình mà bà Tô đã làm ầm lên, cãi nhau đến long trời lở đất, làm sao cũng không nghĩ tới kẻ thứ ba kia lúc này còn dám tìm tới cửa.
Nghe cô ta nói đã mang thai, bà ta tức giận nổi cơn tan bành bắt cô ta đi nạo thai.
Nếu thật sự sinh ra đứa bé này, trong cái nhà này, còn có vị trí của bà ta sao?
Thụy Trang kia đương nhiên không đồng ý, bà Tô tức giận tát cô ta một cái, sau đó liền bị ông Tô bắt gặp.
Hai người ầm ĩ một trận, cuối cùng là bà Tô tức giận trực tiếp dọn ra ngoài.
Thụy Trang kia nhanh chóng nhảy vào thay thế vị trí nữ chủ nhân.
Tô Lâm Hoan nhìn thấy bộ dạng vô sỉ của Thụy Trang, Tô Lâm Hoan giận đến phát run, muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói ra được. Trong mắt cô ta, bố mẹ mình luôn rất hạnh phúc, nhưng bây giờ, chẳng những có con hồ ly tinh này đến cửa mà còn làm mẹ cô phải dọn ra ngoài.
Tô Lâm Hoan lên phòng, lại phát hiện đồ đạc trong phòng bị lật tung lên, hành lý của Thụy Trang còn để ở chỗ này.
Cho nên, đây là chuyện gì nữa đây?
"Cô Trương." Tô Lâm Hoan tức gắt ầm lên gọi người giúp việc"Đây là cái gì?"
Sắc mặt người giúp việc cứng đờ nói: "Cô Trang nói thấy phòng của cô chủ đẹp, cho nên muốn ở phòng này. Vừa vặn hai ngày nay cô cũng không về..."
"Cho nên dì liền để cho cô ta ở phòng tôi hả?"
Hậu quả của việc tạo nghiệp khắp nơi để bây giờ nghiệp quật cho không trượt phát nào!
Mau bỏ phiếu cho Sữa đi nào mọi người!
Giờ phút này lại nhìn thấy Diệp Phồn Tinh, cảm giác trong lòng càng khó chịu.
Cô ta mím chặt môi, không nói gì, trực tiếp đi mất.
Diệp Phồn Tinh có chút không thể tin được, ít ngày trước còn ở trước mặt mình, nói chỉ có cô ta mới xứng làm vợ của Phó Cảnh Ngộ.
Mà giờ nhìn cô ta sao lại thảm hại đến như vậy?
"Cô Tô, cô không sao chứ?" Trợ lý lái xe, nhìn cô ta từ công ty của Phó Cảnh Ngộ đi ra, vẫn không lên tiếng chỉ khóc nên quan tâm hỏi.
Tô Lâm Hoan vẫn không lên tiếng.
Trợ lý trực tiếp lái xe, đưa cô ta về nhà.
Cô ta vừa đi vào cửa,đã nhìn thấy một người phụ nữ nhìn còn ít tuổi hơn mình, ăn mặt toàn hàng hiệu, trang điểm cầu kì đang ngồi vắt vẻo khoa chân múa tay với người giúp việc trong nhà.
Tô Lâm Hoan liếc mắt liền nhận ra, đây là tình nhân ở bên ngoài mà bố cô ta bao nuôi.
Tô Lâm Hoan đi tới, nhìn thấy đối phương đang đi dép của mình, tay cô ta còn ôm cái gối mà mình thích nhất, Tô Lâm Hoan giận đến bầm gan tím mật.
"Ai cho cô tới đây?"
Tô Lâm Hoan ở công ty của Phó Cảnh Ngộ đã phải nỗi chịu nhục nhã lớn như vậy, bây giờ trở về nhà, còn phải nhìn lấy một người phụ nữ khác chiếm đoạt nhà của mình, tâm tình của cô ta lúc này khó có thể tưởng tượng được.
Người phụ nữ này tên là Thụy Trang, vốn là sinh viên, sau khi bám được vào Tô Chấn Đông liền dứt khoát thôi học.
Cô ta nhìn Tô Lâm Hoan,hời hợt nói "Làm gì mà ghê ghớm vậy?"
"Nơi này là nhà tôi, cô cút ra ngoài ngay." Tô Lâm Hoan tức giận nói.
Coi như Tô Lâm Hoan có giỏi nhịn đến đâu, cũng không thể nhịn được con giáp thứ mười ba này dám đến tận nhà ra oai chỉ trỏ, nghênh ngang xuất hiện ở trong nhà mình.
Tô Lâm Hoan mới vừa gào lên, Tô Chấn Đông liền chạy ra, lớn tiếng " Ồn ào cái gì đấy?"
"Ông xã." Người phụ nữ tên Trang kia đứng lên, trực tiếp đi tới bên cạnh ông Tô, núp ở sau lưng ông ta, "Cô ta đòi đánh em, còn muốn đuổi em đi! Em sợ quá đi mất, còn có trong cục cưng trong bụng em... Nếu bị dọa sợ thì phải làm sao?"
"Em Đừng nói nhảm."ông Tô luôn áo ước có một thằng con trai, nhưng ông ta chỉ có một đứa con gái là Tô Lâm Hoan, hiện tại Thụy Trang kia mang thai rồi, ông ta bao che cực kì.
Ông ta lớn giọng với Tô Lâm Hoan, nói: "Cô ấy mang thai em trai của con rồi, con biết điều một chút."
Tô Lâm Hoan tức đến nổ phổi,hỏi "Bố dám mang con ả này về nhà, mẹ con đâu?"
Người giúp việc ở bên cạnh nói: "Phu nhân bởi vì tức giận quá nên đã dọn ra ngoài rồi."
Người phụ nữ kia hôm nay tìm tới cửa, nói cô ta mang thai rồi, hơn nữa còn là con trai.
Mấy ngày hôm nay chỉ có nghe tin ông Tô ngoại tình mà bà Tô đã làm ầm lên, cãi nhau đến long trời lở đất, làm sao cũng không nghĩ tới kẻ thứ ba kia lúc này còn dám tìm tới cửa.
Nghe cô ta nói đã mang thai, bà ta tức giận nổi cơn tan bành bắt cô ta đi nạo thai.
Nếu thật sự sinh ra đứa bé này, trong cái nhà này, còn có vị trí của bà ta sao?
Thụy Trang kia đương nhiên không đồng ý, bà Tô tức giận tát cô ta một cái, sau đó liền bị ông Tô bắt gặp.
Hai người ầm ĩ một trận, cuối cùng là bà Tô tức giận trực tiếp dọn ra ngoài.
Thụy Trang kia nhanh chóng nhảy vào thay thế vị trí nữ chủ nhân.
Tô Lâm Hoan nhìn thấy bộ dạng vô sỉ của Thụy Trang, Tô Lâm Hoan giận đến phát run, muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói ra được. Trong mắt cô ta, bố mẹ mình luôn rất hạnh phúc, nhưng bây giờ, chẳng những có con hồ ly tinh này đến cửa mà còn làm mẹ cô phải dọn ra ngoài.
Tô Lâm Hoan lên phòng, lại phát hiện đồ đạc trong phòng bị lật tung lên, hành lý của Thụy Trang còn để ở chỗ này.
Cho nên, đây là chuyện gì nữa đây?
"Cô Trương." Tô Lâm Hoan tức gắt ầm lên gọi người giúp việc"Đây là cái gì?"
Sắc mặt người giúp việc cứng đờ nói: "Cô Trang nói thấy phòng của cô chủ đẹp, cho nên muốn ở phòng này. Vừa vặn hai ngày nay cô cũng không về..."
"Cho nên dì liền để cho cô ta ở phòng tôi hả?"
Hậu quả của việc tạo nghiệp khắp nơi để bây giờ nghiệp quật cho không trượt phát nào!
Mau bỏ phiếu cho Sữa đi nào mọi người!
/1039
|