Tô Lâm Hoan không thể tin được những gì mình nghe được.
Cho nên, ở trong nhà này, ngay cả một căn phòng của mình cô ta cũng không có sao?
-
Diệp Phồn Tinh tiến vào phòng làm việc của Phó Cảnh Ngộ, chỉ có một mình anh, Tô Tề vừa mới rời đi.
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, đóng cửa lại, đi tới trước mặt anh, nhìn anh.
Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên nhìn thấy cô vợ của mình đang yên lặng nhìn anh,hỏi "Làm sao lại nhìn anh như vậy?"
"Em mới vừa nhìn thấy Tô Lâm Hoan đi xuống." Diệp Phồn Tinh nói: "cô ta đến tìm anh làm cái gì?"
"Lấy ảnh cho anh xem, nói em và Tô Tề có quan hệ bất chính, bảo anh giúp cô ta một tay." Phó Cảnh Ngộ một mặt rất nghiêm túc nói.
Nghe anh nhắc tới Tô Tề, Diệp Phồn Tinh giải thích: "Em không có quan hệ gì với Tô Tề, lần trước lúc ăn cơm anh cũng ở đó, chắc anh cũng không hiểu lầm đâu nhỉ?."
Phó Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương của cô mấy giây, nói: "Thật sao? Anh nhìn thế nào cũng thấy em với Tô Tề kia hình như có quan hệ thật?"
"..." Diệp Phồn Tinh oan uổng nói: "Nào có?"
"Em mời cậu ta ăn cơm."
Ăn cơm cũng coi như có lửa sinh khói rồi?
Diệp Phồn Tinh nói: "Em cũng có thể mời anh ăn cơm mà!"
Hơn nữa lần trước không phải Tưởng Sâm thanh toán!
Căn bản không coi là cô mời.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Em còn cười với cậu ta."
"..." Diệp Phồn Tinh không nhịn được liếc Phó Cảnh Ngộ một cái, "Nhìn thấy ai em chẳng cười! Mà cười thì sao?"
Phó Cảnh Ngộ thấy cô cố tỏ ra nghiêm túc, bật cười.
Đang lúc này, điện thoại reo lên, là điện thoại của Phó Linh Lung. Phó Cảnh Ngộ nghe máy, "chị."
Phó Linh Lung nói ở đầu dây bên kia: "Anh rể em về rồi, buổi tối cùng nhau ăn cơm đi."
Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, "Được."
Cố Trường Bình quanh năm suốt tháng ở bên ngoài, rất ít trở lại, lần này đi hết cả mấy tháng đầu năm, cho tới bây giờ mới trở về.
Đừng thấy Phó Linh Lung bình thường là một nữ cường nhân, ở trước mặt ông xã thì chị vẫn chỉ là một cô vợ thích làm nũng.
-
Trong phòng ăn, Phó Linh Lung ngồi ở bên cạnh Cố Trường Bình, khoác tay anh ta, "anh đã nghe chuyện của Tô gia chưa?"
"Ừm." Cố Trường Bình nói: "Hôm nay Cố Khải còn gọi điện thoại cho anh, bảo anh giúp nó khuyên nhủ Cảnh Ngộ, tha cho Tô gia một con đường."
"Tha?" Phó Linh Lung không vui: "Dựa vào cái gì? Nên để cho Tô gia càng thảm càng tốt! Em nói với chú ấy đừng có quản chuyện nhà họ Tô nữa."
Cố Khải là em trai Cố Trường Bình, là CEO tập đoàn Tô thị, bốn năm trước, hai nhà quan hệ còn chưa bây giờ, Cố Khải được hội đồng quản trị của Tô thị bổ nhiệm làm CEO, thay vị trí tổng giám đốc của Tô Chấn Đông.
Tô Chấn Đông bây giờ là chủ tịch, nhưng rất nhiều chuyện, đều không được nhúng tay vào.
Cố Trường Bình nói: "Tính tình của nó em không phải là không biết. Hơn nữa...tập đoàn Tô thị cũng là tâm huyết của nó. Không cần vì ân oán cá nhân, mà ép nó đổi việc."
Phó gia cùng Tô gia lúc trước quan hệ rất tốt, nếu muốn tính toán thì rất nhiều thứ tính không rõ được.
Hơn nữa Phó gia còn có cổ phần trong tập đoàn Tô thị.
Mặc dù không nhiều, nhưng cũng coi là cổ đông.
Phó Linh Lung nhìn sang Cố Trường Bình, ngón tay vuốt ve tay anh ta, " Khải Khải đã bao lâu không về rồi hả? Đi thành phố B sau, liền chưa có trở về nhà lần nào?"
Vẫn cứ ở lại bên đó làm việc.
"Ừm." Cố Trường Bình đối với người em trai này cũng rất tốt.
Đồng thời, Cố Khải cũng là chú ruột Cố Vũ Trạch
Chỉ là Cố Khải rất quật cường, ban đầu cũng không ở lại Cố thị làm việc, mà là đi Tô gia, dựa vào năng lực của mình, lên làm CEO, hiện tại thường xuyên xuất hiện trên TV và mặt báo nổi tiếng.
Hai người vừa nói chuyện, Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh đi vào.
"Anh rể." Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Cố Trường Bình, lễ phép chào hỏi.
Có thể là bởi vì Cố Trường Bình này rất nghiêm túc, cho nên, Diệp Phồn Tinh mỗi lần nhìn thấy anh ta, đều cực kì câu nệ.
Nhớ Like và bỏ phiếu cho Sữa nhé mọi người
Cho nên, ở trong nhà này, ngay cả một căn phòng của mình cô ta cũng không có sao?
-
Diệp Phồn Tinh tiến vào phòng làm việc của Phó Cảnh Ngộ, chỉ có một mình anh, Tô Tề vừa mới rời đi.
Cô nhìn Phó Cảnh Ngộ, đóng cửa lại, đi tới trước mặt anh, nhìn anh.
Phó Cảnh Ngộ ngẩng đầu lên nhìn thấy cô vợ của mình đang yên lặng nhìn anh,hỏi "Làm sao lại nhìn anh như vậy?"
"Em mới vừa nhìn thấy Tô Lâm Hoan đi xuống." Diệp Phồn Tinh nói: "cô ta đến tìm anh làm cái gì?"
"Lấy ảnh cho anh xem, nói em và Tô Tề có quan hệ bất chính, bảo anh giúp cô ta một tay." Phó Cảnh Ngộ một mặt rất nghiêm túc nói.
Nghe anh nhắc tới Tô Tề, Diệp Phồn Tinh giải thích: "Em không có quan hệ gì với Tô Tề, lần trước lúc ăn cơm anh cũng ở đó, chắc anh cũng không hiểu lầm đâu nhỉ?."
Phó Cảnh Ngộ nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương của cô mấy giây, nói: "Thật sao? Anh nhìn thế nào cũng thấy em với Tô Tề kia hình như có quan hệ thật?"
"..." Diệp Phồn Tinh oan uổng nói: "Nào có?"
"Em mời cậu ta ăn cơm."
Ăn cơm cũng coi như có lửa sinh khói rồi?
Diệp Phồn Tinh nói: "Em cũng có thể mời anh ăn cơm mà!"
Hơn nữa lần trước không phải Tưởng Sâm thanh toán!
Căn bản không coi là cô mời.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Em còn cười với cậu ta."
"..." Diệp Phồn Tinh không nhịn được liếc Phó Cảnh Ngộ một cái, "Nhìn thấy ai em chẳng cười! Mà cười thì sao?"
Phó Cảnh Ngộ thấy cô cố tỏ ra nghiêm túc, bật cười.
Đang lúc này, điện thoại reo lên, là điện thoại của Phó Linh Lung. Phó Cảnh Ngộ nghe máy, "chị."
Phó Linh Lung nói ở đầu dây bên kia: "Anh rể em về rồi, buổi tối cùng nhau ăn cơm đi."
Phó Cảnh Ngộ dừng một chút, "Được."
Cố Trường Bình quanh năm suốt tháng ở bên ngoài, rất ít trở lại, lần này đi hết cả mấy tháng đầu năm, cho tới bây giờ mới trở về.
Đừng thấy Phó Linh Lung bình thường là một nữ cường nhân, ở trước mặt ông xã thì chị vẫn chỉ là một cô vợ thích làm nũng.
-
Trong phòng ăn, Phó Linh Lung ngồi ở bên cạnh Cố Trường Bình, khoác tay anh ta, "anh đã nghe chuyện của Tô gia chưa?"
"Ừm." Cố Trường Bình nói: "Hôm nay Cố Khải còn gọi điện thoại cho anh, bảo anh giúp nó khuyên nhủ Cảnh Ngộ, tha cho Tô gia một con đường."
"Tha?" Phó Linh Lung không vui: "Dựa vào cái gì? Nên để cho Tô gia càng thảm càng tốt! Em nói với chú ấy đừng có quản chuyện nhà họ Tô nữa."
Cố Khải là em trai Cố Trường Bình, là CEO tập đoàn Tô thị, bốn năm trước, hai nhà quan hệ còn chưa bây giờ, Cố Khải được hội đồng quản trị của Tô thị bổ nhiệm làm CEO, thay vị trí tổng giám đốc của Tô Chấn Đông.
Tô Chấn Đông bây giờ là chủ tịch, nhưng rất nhiều chuyện, đều không được nhúng tay vào.
Cố Trường Bình nói: "Tính tình của nó em không phải là không biết. Hơn nữa...tập đoàn Tô thị cũng là tâm huyết của nó. Không cần vì ân oán cá nhân, mà ép nó đổi việc."
Phó gia cùng Tô gia lúc trước quan hệ rất tốt, nếu muốn tính toán thì rất nhiều thứ tính không rõ được.
Hơn nữa Phó gia còn có cổ phần trong tập đoàn Tô thị.
Mặc dù không nhiều, nhưng cũng coi là cổ đông.
Phó Linh Lung nhìn sang Cố Trường Bình, ngón tay vuốt ve tay anh ta, " Khải Khải đã bao lâu không về rồi hả? Đi thành phố B sau, liền chưa có trở về nhà lần nào?"
Vẫn cứ ở lại bên đó làm việc.
"Ừm." Cố Trường Bình đối với người em trai này cũng rất tốt.
Đồng thời, Cố Khải cũng là chú ruột Cố Vũ Trạch
Chỉ là Cố Khải rất quật cường, ban đầu cũng không ở lại Cố thị làm việc, mà là đi Tô gia, dựa vào năng lực của mình, lên làm CEO, hiện tại thường xuyên xuất hiện trên TV và mặt báo nổi tiếng.
Hai người vừa nói chuyện, Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh đi vào.
"Anh rể." Diệp Phồn Tinh nhìn thấy Cố Trường Bình, lễ phép chào hỏi.
Có thể là bởi vì Cố Trường Bình này rất nghiêm túc, cho nên, Diệp Phồn Tinh mỗi lần nhìn thấy anh ta, đều cực kì câu nệ.
Nhớ Like và bỏ phiếu cho Sữa nhé mọi người
/1039
|