Mọi người lúc này mới để ý tới, Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ, mặc đồ đôi.
Phó Cảnh Ngộ từ trong túi lấy ra chiếc nhẫn cầu hôn, đưa tới trước mặt cô, " Lấy anh nhé, được không?"
Tất cả mọi người đều nhìn hai người họ, thời khắc này, trong ánh mắt của mọi người, đều là tràn đầy sự chúc phúc.
Có ai không tin tình yêu, không chờ mong tình yêu đây?
Thật ra tất cả mọi người đều tràn đầy hy vọng với tình yêu của mình.
Tình yêu luôn là thứ tốt đẹp nhất từ trước đến giờ.
Chỉ vì bọn họ thân phận chênh lệch, cho nên mọi người mới dùng ác ý suy đoán.
Bây giờ nghe Phó Cảnh Ngộ giải thích, biết hai người họ yêu nhau, những người ở đây quả thật còn kích động hơn so với người trong cuộc, đều mong mỏi anh và cô có thể có được hạnh phúc.
" Đồng ý đi mà." Có người nhiệt tâm nhắc nhở.
Diệp Phồn Tinh nghe mọi người thúc giục, có chút khẩn trương đưa tay ra.
Ở trước mắt của mọi người, Phó Cảnh Ngộ đeo chiếc nhẫn vào tay cô. Viên kim cương lấp lánh tia sáng chói mắt.
Đeo nhẫn xong anh hôn nhẹ lên mu bàn tay của cô một cái.
Bầu không khí ngọt ngào tràn ngập khắp nơi.
Không ai còn nhớ đến quá khứ của hai người họ, càng không nhớ đến Triệu Gia Kỳ, trong mắt tất cả mọi người, đều chỉ có Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ.
-
Ngôn Triết đứng ở một bên, nhìn một màn này, dương khóe miệng lên.
Sắc mặt Phan Hiểu Ý cứng đờ, cô ta vừa mới chê cười Diệp Phồn Tinh xong, không nghĩ tới lại nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ cầu hôn.
Phó Cảnh Ngộ từ trong túi lấy ra chiếc nhẫn cầu hôn, đưa tới trước mặt cô, " Lấy anh nhé, được không?"
Tất cả mọi người đều nhìn hai người họ, thời khắc này, trong ánh mắt của mọi người, đều là tràn đầy sự chúc phúc.
Có ai không tin tình yêu, không chờ mong tình yêu đây?
Thật ra tất cả mọi người đều tràn đầy hy vọng với tình yêu của mình.
Tình yêu luôn là thứ tốt đẹp nhất từ trước đến giờ.
Chỉ vì bọn họ thân phận chênh lệch, cho nên mọi người mới dùng ác ý suy đoán.
Bây giờ nghe Phó Cảnh Ngộ giải thích, biết hai người họ yêu nhau, những người ở đây quả thật còn kích động hơn so với người trong cuộc, đều mong mỏi anh và cô có thể có được hạnh phúc.
" Đồng ý đi mà." Có người nhiệt tâm nhắc nhở.
Diệp Phồn Tinh nghe mọi người thúc giục, có chút khẩn trương đưa tay ra.
Ở trước mắt của mọi người, Phó Cảnh Ngộ đeo chiếc nhẫn vào tay cô. Viên kim cương lấp lánh tia sáng chói mắt.
Đeo nhẫn xong anh hôn nhẹ lên mu bàn tay của cô một cái.
Bầu không khí ngọt ngào tràn ngập khắp nơi.
Không ai còn nhớ đến quá khứ của hai người họ, càng không nhớ đến Triệu Gia Kỳ, trong mắt tất cả mọi người, đều chỉ có Diệp Phồn Tinh và Phó Cảnh Ngộ.
-
Ngôn Triết đứng ở một bên, nhìn một màn này, dương khóe miệng lên.
Sắc mặt Phan Hiểu Ý cứng đờ, cô ta vừa mới chê cười Diệp Phồn Tinh xong, không nghĩ tới lại nhìn thấy Phó Cảnh Ngộ cầu hôn.
/1039
|