Lửng mật
Nói xong câu này, Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, cô biết Phó Cảnh Ngộ là một cái thùng giấm lớn, không vạch rõ quan hệ giữa mình và Cố Vũ Trạch thì có khi thùng dấm này lại vỡ ra mất, cách tốt nhất là chỉ cần ở trước mặt anh biểu hiện mình rất ghét Cố Vũ Trạch.
Với sự thông minh của Phó Cảnh Ngộ, tâm tư này của cô đều bị anh nhìn ra được.
Nhưng Diệp Phồn Tinh nguyện ý dỗ anh anh cũng đã rất vui rồi.
***
Chỉ chớp mắt, Phó Cảnh Ngộ đi Thân thành đã nửa năm, buổi tối, Diệp Phồn Tinh nằm ở trên giường gọi điện thoại với Phó Cảnh Ngộ " Ông xã, em mua cho anh nhiều thứ lắm đấy."
"..." Phó Cảnh Ngộ bên kia đang bận công việc, một lát sau, mới trả lời một câu, "Mua cái gì?"
Diệp Phồn Tinh chụp ảnh gửi cho anh nhìn, "Khăn quàng, hiện tại Thân thành bên kia chắc đã trở lạnh rồi, để mai em ra bưu điện chuyển phát nhanh cho anh."
Trước kia Phó Cảnh Ngộ ghét ồn ào, nhưng bây giờ anh lại hình thành thói quen nói chuyện mỗi tối khi đi làm về, bình thường đều là nghe cô nói chuyện, anh lâu lâu mới nói một câu.
Một lát sau, Diệp Phồn Tinh thấy anh khkhông nói gì, cô hỏi: " Anh đang bận sao?"
"Đang làm việc."
"Vậy em cúp điện thoại nhé? Không em nói như thế này làm ồn đến anh." Diệp Phồn Tinh là một người hoạt ngôn, mở miệng một cái là nói không ngừng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Không cần."
Một lát sau, Diệp Phồn Tinh nghe Phó Cảnh Ngộ nói: " Cuối tháng này anh về."
Diệp Phồn Tinh dừng một chút, hôm nay mới là ngày mồng mười, còn rất lâu mới đến cuối tháng,, "Cho nên cuối tuần này anh không về sao?"
Cô có chút thất vọng.
Một lúc sau Phó Cảnh Ngộ mới nói: "Cuối tháng về rồi anh không đi nữa ở lại Thành phố A với em luôn."
"..." Những lời này làm cho Diệp Phồn Tinh mới vừa sa sút tâm tình, trong nháy mắt lại tràn đầy hy vọng, cô không dám tin tưởng nói: "Thật sao?"
Trước anh từng nói, ít nhất phải đi một năm, hiện tại mới hơn nửa năm, anh sắp trở lại thật ư?
"Ừm."
Nhớ like và bỏ phiếu cho Mật nhé! <3<3<3
Nói xong câu này, Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, cô biết Phó Cảnh Ngộ là một cái thùng giấm lớn, không vạch rõ quan hệ giữa mình và Cố Vũ Trạch thì có khi thùng dấm này lại vỡ ra mất, cách tốt nhất là chỉ cần ở trước mặt anh biểu hiện mình rất ghét Cố Vũ Trạch.
Với sự thông minh của Phó Cảnh Ngộ, tâm tư này của cô đều bị anh nhìn ra được.
Nhưng Diệp Phồn Tinh nguyện ý dỗ anh anh cũng đã rất vui rồi.
***
Chỉ chớp mắt, Phó Cảnh Ngộ đi Thân thành đã nửa năm, buổi tối, Diệp Phồn Tinh nằm ở trên giường gọi điện thoại với Phó Cảnh Ngộ " Ông xã, em mua cho anh nhiều thứ lắm đấy."
"..." Phó Cảnh Ngộ bên kia đang bận công việc, một lát sau, mới trả lời một câu, "Mua cái gì?"
Diệp Phồn Tinh chụp ảnh gửi cho anh nhìn, "Khăn quàng, hiện tại Thân thành bên kia chắc đã trở lạnh rồi, để mai em ra bưu điện chuyển phát nhanh cho anh."
Trước kia Phó Cảnh Ngộ ghét ồn ào, nhưng bây giờ anh lại hình thành thói quen nói chuyện mỗi tối khi đi làm về, bình thường đều là nghe cô nói chuyện, anh lâu lâu mới nói một câu.
Một lát sau, Diệp Phồn Tinh thấy anh khkhông nói gì, cô hỏi: " Anh đang bận sao?"
"Đang làm việc."
"Vậy em cúp điện thoại nhé? Không em nói như thế này làm ồn đến anh." Diệp Phồn Tinh là một người hoạt ngôn, mở miệng một cái là nói không ngừng.
Phó Cảnh Ngộ nói: "Không cần."
Một lát sau, Diệp Phồn Tinh nghe Phó Cảnh Ngộ nói: " Cuối tháng này anh về."
Diệp Phồn Tinh dừng một chút, hôm nay mới là ngày mồng mười, còn rất lâu mới đến cuối tháng,, "Cho nên cuối tuần này anh không về sao?"
Cô có chút thất vọng.
Một lúc sau Phó Cảnh Ngộ mới nói: "Cuối tháng về rồi anh không đi nữa ở lại Thành phố A với em luôn."
"..." Những lời này làm cho Diệp Phồn Tinh mới vừa sa sút tâm tình, trong nháy mắt lại tràn đầy hy vọng, cô không dám tin tưởng nói: "Thật sao?"
Trước anh từng nói, ít nhất phải đi một năm, hiện tại mới hơn nửa năm, anh sắp trở lại thật ư?
"Ừm."
Nhớ like và bỏ phiếu cho Mật nhé! <3<3<3
/1829
|