Tiêu Yên không ngờ rằng người đi theo nàng lại là nam chủ đã mất tin tức từ lâu – Mạc Đình Ca.
Nhiều ngày không gặp, hình như hắn gầy đi không ít, sắc mặt vẫn còn mang theo vài phần tái nhợt, có lẽ bị Lệnh Hồ Cẩm Y đả thương quá nặng, còn chưa khỏi hẳn.
Chẳng qua… vẫn là mỹ nam người gặp người vui.
Nàng có chút tò mò, ngày đó sau khi hắn bị Lệnh Hồ cẩm Y đánh rớt xuống nước thì chạy trốn như nào, trốn ở đâu mà làm cho hệ thống tỷ dò thế nào cũng không ra.
Khóe miệng Mạc Đình Ca giật giật, vung tay áo, cũng không trả lời Tiêu Yên mà thẳng thừng nói:
“mẹ con Tiêu Uyển chết trong tử lao, vướng ôn dịch bị Tống tri châu hạ lệnh thiêu sống.”
Chuyện Tiêu gia, Mạc Đình Ca điều tra rất kĩ, chuyện đưa đẩy giữa mẹ con Triệu thị và Tiêu Yên hắn cũng biết rõ.
Tiêu Yên sửng sốt, lập tức cười vui vẻ, vô tâm vô phế nói: “Chết thật rồi? A, đây là chuyện làm người ta khoái trá quá đi mà. Nếu như lúc này có rượu thì tốt quá rồi, cần phải uống một chén ăn mừng.”
Tiêu Yên nghĩ lúc này nàng nên cảm tạ Mạc Đình Ca thật tốt, chuyện nàng lo lắng hơn mười ngày nay, rốt cuộc đã kết thúc.
A… Tống đại nhân đúng là vị quan tốt anh minh thần võ.
Ôn dịch, thiêu sống, hài cốt không còn…Đây thật là một tin tức tốt.
Chuyện treo trong lòng Tiêu Yên hơn mười năm cuối cũng cũng rơi xuống.
Mạc Đình Ca giống như lần đầu tiên biết Tiêu Yên, nhìn ánh mắt của nàng, hoàn toàn là một mảnh xa lạ.
“Ngươi thật là một nữ nhân máu lạnh, đó là muội muội ruột của ngươi, vậy mà ngươi không thương tâm chút nào? Rốt cuộc.. ngươi có còn nhân tính không?”
Mạc Đình Ca là người được giáo dục trong lễ nghi truyền thống, mặc dù hắn không câu nệ luật pháp, tiêu sái trời sinh. Nhưng … tinh thần trọng nghĩa đồng tình vẫn tràn lan.
Mặc dù hắn không thích mẹ con Tiêu Uyển, nhưng mà… thiêu cháy hai người sống sờ sờ, điều này khiến hắn rất không thoải mái.
Mạc Đình Ca biết rõ, chuyện xảy ra trong ngục kia nhất định là do Tiêu Yên làm, cũng biết nàng làm vậy là vì tự vệ.
Hắn biết nàng làm vậy là không sai, nhưng mà… hắn không ngờ Tiêu Yên đuổi tận giết tuyệt như thế, sau khi hắn nói ra tin tức hai người đã chết, nàng lại càng không che dấu vui mừng của bản thân.
Dù là giả bộ, nàng cũng nên vờ làm dáng vẻ thương tâm a! Thế mà ngay cả giả bộ nàng cũng lười làm.
Nhiều ngày không gặp, hình như hắn gầy đi không ít, sắc mặt vẫn còn mang theo vài phần tái nhợt, có lẽ bị Lệnh Hồ Cẩm Y đả thương quá nặng, còn chưa khỏi hẳn.
Chẳng qua… vẫn là mỹ nam người gặp người vui.
Nàng có chút tò mò, ngày đó sau khi hắn bị Lệnh Hồ cẩm Y đánh rớt xuống nước thì chạy trốn như nào, trốn ở đâu mà làm cho hệ thống tỷ dò thế nào cũng không ra.
Khóe miệng Mạc Đình Ca giật giật, vung tay áo, cũng không trả lời Tiêu Yên mà thẳng thừng nói:
“mẹ con Tiêu Uyển chết trong tử lao, vướng ôn dịch bị Tống tri châu hạ lệnh thiêu sống.”
Chuyện Tiêu gia, Mạc Đình Ca điều tra rất kĩ, chuyện đưa đẩy giữa mẹ con Triệu thị và Tiêu Yên hắn cũng biết rõ.
Tiêu Yên sửng sốt, lập tức cười vui vẻ, vô tâm vô phế nói: “Chết thật rồi? A, đây là chuyện làm người ta khoái trá quá đi mà. Nếu như lúc này có rượu thì tốt quá rồi, cần phải uống một chén ăn mừng.”
Tiêu Yên nghĩ lúc này nàng nên cảm tạ Mạc Đình Ca thật tốt, chuyện nàng lo lắng hơn mười ngày nay, rốt cuộc đã kết thúc.
A… Tống đại nhân đúng là vị quan tốt anh minh thần võ.
Ôn dịch, thiêu sống, hài cốt không còn…Đây thật là một tin tức tốt.
Chuyện treo trong lòng Tiêu Yên hơn mười năm cuối cũng cũng rơi xuống.
Mạc Đình Ca giống như lần đầu tiên biết Tiêu Yên, nhìn ánh mắt của nàng, hoàn toàn là một mảnh xa lạ.
“Ngươi thật là một nữ nhân máu lạnh, đó là muội muội ruột của ngươi, vậy mà ngươi không thương tâm chút nào? Rốt cuộc.. ngươi có còn nhân tính không?”
Mạc Đình Ca là người được giáo dục trong lễ nghi truyền thống, mặc dù hắn không câu nệ luật pháp, tiêu sái trời sinh. Nhưng … tinh thần trọng nghĩa đồng tình vẫn tràn lan.
Mặc dù hắn không thích mẹ con Tiêu Uyển, nhưng mà… thiêu cháy hai người sống sờ sờ, điều này khiến hắn rất không thoải mái.
Mạc Đình Ca biết rõ, chuyện xảy ra trong ngục kia nhất định là do Tiêu Yên làm, cũng biết nàng làm vậy là vì tự vệ.
Hắn biết nàng làm vậy là không sai, nhưng mà… hắn không ngờ Tiêu Yên đuổi tận giết tuyệt như thế, sau khi hắn nói ra tin tức hai người đã chết, nàng lại càng không che dấu vui mừng của bản thân.
Dù là giả bộ, nàng cũng nên vờ làm dáng vẻ thương tâm a! Thế mà ngay cả giả bộ nàng cũng lười làm.
/310
|