*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: V.O
Lúc Lê Dịch Minh đi tới thạch động lần nữa, đã thấy Cẩm Tịch ngồi đối mặt với vách tường, không nhúc nhích, bóng lưng trông không hề có sức sống, lòng hắn không kiểm được run lên, bước nhanh lại có chút hoảng loạn, chạy đến trước mặt nàng, Lê Dịch Minh thấy cặp mắt hiện đầy tia máu kia, hốc mắt hãm sâu, hai ngày hai đêm không chợp mắt, vẻ mặt Cẩm Tịch cũng hoảng hốt.
Một ngọn lửa vô danh dâng lên trái tim Lê Dịch Minh: Tại sao nàng lại đối xử với mình như vậy? Làm ra bộ dạng sống không thể yêu cho ai nhìn? Đột nhiên xuất hiện ánh sáng, khiến cho mắt Cẩm Tịch khó chịu cực độ thật lâu mới nhìn rõ người đứng trước mặt, nàng lười phải ngẩng đầu lên nhìn mặt hắn, đã từng sớm nhớ chiều mong, bây giờ tránh như rắn rết.
"Cẩm Tịch, ngươi không có tư cách chết ngay bây giờ."
Lê Dịch Minh cúi người, tay
Edit: V.O
Lúc Lê Dịch Minh đi tới thạch động lần nữa, đã thấy Cẩm Tịch ngồi đối mặt với vách tường, không nhúc nhích, bóng lưng trông không hề có sức sống, lòng hắn không kiểm được run lên, bước nhanh lại có chút hoảng loạn, chạy đến trước mặt nàng, Lê Dịch Minh thấy cặp mắt hiện đầy tia máu kia, hốc mắt hãm sâu, hai ngày hai đêm không chợp mắt, vẻ mặt Cẩm Tịch cũng hoảng hốt.
Một ngọn lửa vô danh dâng lên trái tim Lê Dịch Minh: Tại sao nàng lại đối xử với mình như vậy? Làm ra bộ dạng sống không thể yêu cho ai nhìn? Đột nhiên xuất hiện ánh sáng, khiến cho mắt Cẩm Tịch khó chịu cực độ thật lâu mới nhìn rõ người đứng trước mặt, nàng lười phải ngẩng đầu lên nhìn mặt hắn, đã từng sớm nhớ chiều mong, bây giờ tránh như rắn rết.
"Cẩm Tịch, ngươi không có tư cách chết ngay bây giờ."
Lê Dịch Minh cúi người, tay
/18
|