Sự việc rất thuận lợi, tối hôm đó không lâu sau bên đó gọi điện đến, xác nhận cặp vợ chồng họ Lưu đó 20 năm trước quả thật từng mất một đứa con gái. Sau khi bọn họ nhận được tin tức rất là kích động, muốn gọi điện nói chuyện với con gái, nhưng lại bị Âu Dương Đình từ chối.
Âu Dương Đình vẫn không dám tin mình quả thật tìm được cha mẹ thân sinh, trước khi xét nghiệm AND xác nhận cô không dám tùy tiện nhận một người không quen biết làm ba mẹ. Ngoài ra, lúc gọi điện đến cô đang trần truồng nằm sắp ở đó bị Đỗ Long đâm kích làm cho thần hồn điên đảo, dưới tình huống này sao có thể nói chuyện với người có thể là cha mẹ thân sinh mình?
Đỗ Long truyền đạt tâm tư của cô, xin dân cảnh của đồn công an bên đó hôm nào dẫn vợ chồng họ Lưu làm kiểm định AND, gửi kết quả qua. Nếu là bản giám định xác nhận vợ chồng họ Lưu quả thật là cha mẹ của Âu Dương Đình, Âu Dương Đình về Giang Tây nhận tổ quy tông trước.
Đỗ Long liền gửi một ngàn tệ qua, do đó bên đó không có lý do nghi ngờ, tỏ ý hôm sau đi kiểm tra AND. Chuyện này nói một đoạn, Âu Dương Đình lòng tràn đầy hy vọng chờ đợi.
Đỗ Long không có qua đêm chỗ các cô, khoảng trời vừa rạng sáng về tới nhà. Bạch Nhạc Tiên yêu thương ôm hắn, không nói gì cả, hai người ôm nhau mà ngủ, mãi tới trời sáng.
Buổi sáng Bạch Nhạc Tiên dậy sớm làm điểm tâm bánh mì và trứng, lúc hai người cùng ăn sáng Đỗ Long nói với Bạch Nhạc Tiên một chút tình tiết vụ án. Lúc này Thẩm Băng Thanh gọi điện đến hỏi Đỗ Long thức dậy chưa.
Đỗ Long cười nói: - Tôi đã dậy lâu rồi, còn cậu? Tối qua có nghỉ ngơi chưa?
Thẩm Băng Thanh nói: - Ngủ mấy tiếng, tối qua bọn tôi tìm được một đống tàn thuốc ở bên đường, thông qua kiểm tra tỉ mỉ, tìm được một số quần áo cạnh góc cùng với vật loại như thẻ ngân hàng biến dạng. Qua xác nhận đều là đồ của Lâm Tĩnh Di. Ngoại trừ cái đó ra không có phát hiện gì.
Đỗ Long hỏi: - Bên Phòng Kỹ thuật Điều tra kiểm nghiệm kết quả ra chưa?
Thẩm Băng Thanh nói: - Chưa, tôi vừa gọi điện đến hỏi, đại khái còn phải 2 tiếng nữa, bên cậu có tin tức tốt gì không?
Đỗ Long nói: - Không có tin tức tốt gì, cậu dẫn người về đội hình sự trước, tôi lát nữa cùng các cậu phân tích mổ xẻ tình tiết vụ án.
Thẩm Băng Thanh đáp lời gác máy. Đỗ Long nói với Bạch Nhạc Tiên: - Hung thủ vụ án này rất gian xảo, không biết còn phải bao lâu mới có thể bắt được nó, hy vọng hôm nay không tăng ca nữa.
Bạch Nhạc Tiên quay đầu nhìn hắn, nói: - Từng nghe người ta nói, lúc đàn ông đột nhiên bắt đầu tăng ca, đồng thời luôn là rất muộn với về có thể là có ngoại tình, anh có như vậy không hả?
Cái này thật đúng là đúc kết kinh nghiệm. Đỗ Long trong lòng thầm rét, trên mặt lại không chút thay đổi cười nói:
- Em đúng là biết tưởng tượng. Em tưởng công việc của anh nhẹ nhàng như vậy à. Lúc trước em cũng theo anh làm qua mấy ngày hình cảnh, em là biết, thật muốn làm tốt công việc này, gia đình nhất định là khó chăm sóc. Tối qua anh trở về ngủ, đám Băng Thanh vẫn đang ở ngoại thành tối mò tìm kiếm manh mối đấy.
Bạch Nhạc Tiên ôn nhu nói: - Em chỉ là nói như vậy, biết anh cực khổ, nhưng cũng phải chú ý thân thể, tối về em nấu canh xương cho anh bồi bổ nhé
Đỗ Long gật đầu, nói: - Xem anh có rảnh về không đã, cục trưởng cho ba ngày phá án, ông ấy đúng là xem trọng anh mà.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Ai bảo trước đây anh từng có tiền lệ, hơn nữa còn không chỉ một lần? Cố lên, cố lên, nhanh đưa tên bại hoại xấu xa đó ra ngoài công lý, tránh càng có nhiều người bị y hại.
Đỗ Long nói: - Anh cảm thấy đây không giống vụ án hành hung giết người liên hoàn nhưng người bên cạnh Lâm Tĩnh Di cũng không thấy có báo mất tích, hai người chết đó rốt cuộc có quan hệ gì với cô ta? Vụ án này đúng là kỳ lạ
Đỗ Long đi tới đại đội hình sự, Thẩm Băng Thanh cho gọi cấp dưới của y bắt đầu họp. Thẩm Băng Thanh nói đến tình hình vụ án với mọi người qua một lượt, vì tối qua có một số người không có tham gia được vụ án này.
Liền sau đó Thẩm Băng Thanh bắt đầu liệt ra chứng cứ thu thập được cho đến nay. Vì phần lớn Đỗ Long đều biết, cho nên hắn chỉ là tỉ mỉ nghiên cứu những chứng cứ bị cháy thay đổi hoàn toàn mà tối qua bọn người Thẩm Băng Thanh tìm được.
Mấy bộ quần áo rách mơ hồ có thể nhận ra chính là quần áo của Lâm Tĩnh Di lúc đi uống rượu rách, dãy số in trên thẻ ngân hàng cháy biến hình rất rõ ràng có thể nhận ra. Chính là mấy tấm thẻ này xác nhận những vật này đều là thuộc về Lâm Tĩnh Di. Về phần chứng minh thư của cô, đã bị cháy mất lâu rồi, con Chíp bên trong cũng bị cháy rụi, không thể đọc được.
Lúc Đỗ Long đang trầm tư, Thẩm Băng Thanh hỏi Đỗ Long: - Cục trưởng Đỗ, anh có gì muốn bổ sung không?
Đỗ Long gật đầu, nói: - Rất rõ ràng, chúng ta gặp là một đối thủ rất gian xảo. Tôi cho rằng manh mối phá vụ án này có hai cái. Thứ nhất, hung thủ muốn chuyển thi thể đến giữa đập nước vứt xác, tất nhiên phải có thuyền, chúng ta có thể bắt tay từ phía thuyền. Thứ hai, hung thủ sẽ không giết người lung tung. Hai người chết trước kia với Lâm Tĩnh Bi tất nhiên là có mối quan hệ nhất định, chỉ là bây giờ chúng ta vẫn không có tra ra thân phận của hai người chết đó. Thế cho nên không thể liên kết được ba người bọn họ cùng một chỗ mà thôi. Một khi hai thân phận của hai người chết xác định, thân phận của hung thủ rất nhanh sẽ được phơi bày.
Mọi người chăm chú nghe lời nói của Đỗ Long, Đỗ Long tiếp tục nói: - Ngoài ra đối với vụ án này, tôi còn có mấy suy nghĩ. Trước tiên, tôi rất lấy làm lạ hung thủ là dùng cách gì để Lâm Tĩnh Di sau khi nhận điện thoại nghe theo lời của y đến nơi trước không phải thôn sau không phải cửa hàng. Kế tiếp, tại sao hung thủ muốn lột sạch quần áo của Lâm Tĩnh Di tiến hành vứt xác? Tôi đích thân tham gia giải phẫu pháp y, chứng minh Lâm Tĩnh Di không có dấu hiệu bị bạo hành. Tại sao hung thủ vô duyên vô cớ muốn cởi đồ của cổ ấy? Còn nữa, chiếc xe hơi của người chết đến nay không thấy dấu tích, chẳng lẽ cũng bị chìm vào trong bể nước rồi? Hay là bị đưa đi cửa hàng sửa chữa làm lại phun sơn thay hình đổi dạng hoặc trực tiếp rã ra thành linh kiện bán mất rồi? Tôi là bổ sung những cái này, mọi người cứ thảo luận đi.
Thẩm Băng Thanh nói: - Cảm ơn chỉ dạy của cục trưởng Đỗ, người khác có gì muốn nói, Tạ Ba, cậu nói trước đi.
Tạ Ba tối qua gần như tham gia toàn bộ quá trình điều tra, y sớm suy nghĩ cặn kẽ, y nói: - Cục trưởng Đỗ lúc nãy đều nói được trong điểm, tôi bổ sung một chút. Tôi cho rằng hung thủ có lẽ quen biết với người chết. Thậm chí Lâm Tĩnh Di có nhược điểm gì đó rơi vào tay hung thủ, cho nên vừa gọi điện đến, Lâm Tĩnh Di ngoan ngoãn đi theo y. Về phần hung thủ phí công cởi đồ của cô ta ra mà không có làm nhục cô, tôi cho rằng có thể hung thủ có cản trở về mặt chức năng tình dục, hoặc là có yêu cầu biến thái gì. Nhưng chúng ta có thể kiểm tra một chút một số trường hợp có liên quan với xâm hại tình dục mấy năm gần đây ở thành phố Lỗ Châu, dùng để làm so sánh đối chiếu. Về chiếc xe chúng ta cũng tích cực bắt tay tiến hành đi thăm dò điều trên cửa hàng sửa xe trên đường, xem có phát hiện dấu hiệu phi tang không.
Dưới dẫn dắt của Đỗ Long, mọi người ồn ào hăng say thảo luận, đưa ra không ít ý hiến hữu ích. Cuối cùng đưa đến nhận xét chung, do Thẩm Băng Thanh phụ trách sắp xếp nhân sự, triển khai điều tra vụ án này từ nhiều đường. Một tấm lưới che trời phủ đất mở ra
Âu Dương Đình vẫn không dám tin mình quả thật tìm được cha mẹ thân sinh, trước khi xét nghiệm AND xác nhận cô không dám tùy tiện nhận một người không quen biết làm ba mẹ. Ngoài ra, lúc gọi điện đến cô đang trần truồng nằm sắp ở đó bị Đỗ Long đâm kích làm cho thần hồn điên đảo, dưới tình huống này sao có thể nói chuyện với người có thể là cha mẹ thân sinh mình?
Đỗ Long truyền đạt tâm tư của cô, xin dân cảnh của đồn công an bên đó hôm nào dẫn vợ chồng họ Lưu làm kiểm định AND, gửi kết quả qua. Nếu là bản giám định xác nhận vợ chồng họ Lưu quả thật là cha mẹ của Âu Dương Đình, Âu Dương Đình về Giang Tây nhận tổ quy tông trước.
Đỗ Long liền gửi một ngàn tệ qua, do đó bên đó không có lý do nghi ngờ, tỏ ý hôm sau đi kiểm tra AND. Chuyện này nói một đoạn, Âu Dương Đình lòng tràn đầy hy vọng chờ đợi.
Đỗ Long không có qua đêm chỗ các cô, khoảng trời vừa rạng sáng về tới nhà. Bạch Nhạc Tiên yêu thương ôm hắn, không nói gì cả, hai người ôm nhau mà ngủ, mãi tới trời sáng.
Buổi sáng Bạch Nhạc Tiên dậy sớm làm điểm tâm bánh mì và trứng, lúc hai người cùng ăn sáng Đỗ Long nói với Bạch Nhạc Tiên một chút tình tiết vụ án. Lúc này Thẩm Băng Thanh gọi điện đến hỏi Đỗ Long thức dậy chưa.
Đỗ Long cười nói: - Tôi đã dậy lâu rồi, còn cậu? Tối qua có nghỉ ngơi chưa?
Thẩm Băng Thanh nói: - Ngủ mấy tiếng, tối qua bọn tôi tìm được một đống tàn thuốc ở bên đường, thông qua kiểm tra tỉ mỉ, tìm được một số quần áo cạnh góc cùng với vật loại như thẻ ngân hàng biến dạng. Qua xác nhận đều là đồ của Lâm Tĩnh Di. Ngoại trừ cái đó ra không có phát hiện gì.
Đỗ Long hỏi: - Bên Phòng Kỹ thuật Điều tra kiểm nghiệm kết quả ra chưa?
Thẩm Băng Thanh nói: - Chưa, tôi vừa gọi điện đến hỏi, đại khái còn phải 2 tiếng nữa, bên cậu có tin tức tốt gì không?
Đỗ Long nói: - Không có tin tức tốt gì, cậu dẫn người về đội hình sự trước, tôi lát nữa cùng các cậu phân tích mổ xẻ tình tiết vụ án.
Thẩm Băng Thanh đáp lời gác máy. Đỗ Long nói với Bạch Nhạc Tiên: - Hung thủ vụ án này rất gian xảo, không biết còn phải bao lâu mới có thể bắt được nó, hy vọng hôm nay không tăng ca nữa.
Bạch Nhạc Tiên quay đầu nhìn hắn, nói: - Từng nghe người ta nói, lúc đàn ông đột nhiên bắt đầu tăng ca, đồng thời luôn là rất muộn với về có thể là có ngoại tình, anh có như vậy không hả?
Cái này thật đúng là đúc kết kinh nghiệm. Đỗ Long trong lòng thầm rét, trên mặt lại không chút thay đổi cười nói:
- Em đúng là biết tưởng tượng. Em tưởng công việc của anh nhẹ nhàng như vậy à. Lúc trước em cũng theo anh làm qua mấy ngày hình cảnh, em là biết, thật muốn làm tốt công việc này, gia đình nhất định là khó chăm sóc. Tối qua anh trở về ngủ, đám Băng Thanh vẫn đang ở ngoại thành tối mò tìm kiếm manh mối đấy.
Bạch Nhạc Tiên ôn nhu nói: - Em chỉ là nói như vậy, biết anh cực khổ, nhưng cũng phải chú ý thân thể, tối về em nấu canh xương cho anh bồi bổ nhé
Đỗ Long gật đầu, nói: - Xem anh có rảnh về không đã, cục trưởng cho ba ngày phá án, ông ấy đúng là xem trọng anh mà.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Ai bảo trước đây anh từng có tiền lệ, hơn nữa còn không chỉ một lần? Cố lên, cố lên, nhanh đưa tên bại hoại xấu xa đó ra ngoài công lý, tránh càng có nhiều người bị y hại.
Đỗ Long nói: - Anh cảm thấy đây không giống vụ án hành hung giết người liên hoàn nhưng người bên cạnh Lâm Tĩnh Di cũng không thấy có báo mất tích, hai người chết đó rốt cuộc có quan hệ gì với cô ta? Vụ án này đúng là kỳ lạ
Đỗ Long đi tới đại đội hình sự, Thẩm Băng Thanh cho gọi cấp dưới của y bắt đầu họp. Thẩm Băng Thanh nói đến tình hình vụ án với mọi người qua một lượt, vì tối qua có một số người không có tham gia được vụ án này.
Liền sau đó Thẩm Băng Thanh bắt đầu liệt ra chứng cứ thu thập được cho đến nay. Vì phần lớn Đỗ Long đều biết, cho nên hắn chỉ là tỉ mỉ nghiên cứu những chứng cứ bị cháy thay đổi hoàn toàn mà tối qua bọn người Thẩm Băng Thanh tìm được.
Mấy bộ quần áo rách mơ hồ có thể nhận ra chính là quần áo của Lâm Tĩnh Di lúc đi uống rượu rách, dãy số in trên thẻ ngân hàng cháy biến hình rất rõ ràng có thể nhận ra. Chính là mấy tấm thẻ này xác nhận những vật này đều là thuộc về Lâm Tĩnh Di. Về phần chứng minh thư của cô, đã bị cháy mất lâu rồi, con Chíp bên trong cũng bị cháy rụi, không thể đọc được.
Lúc Đỗ Long đang trầm tư, Thẩm Băng Thanh hỏi Đỗ Long: - Cục trưởng Đỗ, anh có gì muốn bổ sung không?
Đỗ Long gật đầu, nói: - Rất rõ ràng, chúng ta gặp là một đối thủ rất gian xảo. Tôi cho rằng manh mối phá vụ án này có hai cái. Thứ nhất, hung thủ muốn chuyển thi thể đến giữa đập nước vứt xác, tất nhiên phải có thuyền, chúng ta có thể bắt tay từ phía thuyền. Thứ hai, hung thủ sẽ không giết người lung tung. Hai người chết trước kia với Lâm Tĩnh Bi tất nhiên là có mối quan hệ nhất định, chỉ là bây giờ chúng ta vẫn không có tra ra thân phận của hai người chết đó. Thế cho nên không thể liên kết được ba người bọn họ cùng một chỗ mà thôi. Một khi hai thân phận của hai người chết xác định, thân phận của hung thủ rất nhanh sẽ được phơi bày.
Mọi người chăm chú nghe lời nói của Đỗ Long, Đỗ Long tiếp tục nói: - Ngoài ra đối với vụ án này, tôi còn có mấy suy nghĩ. Trước tiên, tôi rất lấy làm lạ hung thủ là dùng cách gì để Lâm Tĩnh Di sau khi nhận điện thoại nghe theo lời của y đến nơi trước không phải thôn sau không phải cửa hàng. Kế tiếp, tại sao hung thủ muốn lột sạch quần áo của Lâm Tĩnh Di tiến hành vứt xác? Tôi đích thân tham gia giải phẫu pháp y, chứng minh Lâm Tĩnh Di không có dấu hiệu bị bạo hành. Tại sao hung thủ vô duyên vô cớ muốn cởi đồ của cổ ấy? Còn nữa, chiếc xe hơi của người chết đến nay không thấy dấu tích, chẳng lẽ cũng bị chìm vào trong bể nước rồi? Hay là bị đưa đi cửa hàng sửa chữa làm lại phun sơn thay hình đổi dạng hoặc trực tiếp rã ra thành linh kiện bán mất rồi? Tôi là bổ sung những cái này, mọi người cứ thảo luận đi.
Thẩm Băng Thanh nói: - Cảm ơn chỉ dạy của cục trưởng Đỗ, người khác có gì muốn nói, Tạ Ba, cậu nói trước đi.
Tạ Ba tối qua gần như tham gia toàn bộ quá trình điều tra, y sớm suy nghĩ cặn kẽ, y nói: - Cục trưởng Đỗ lúc nãy đều nói được trong điểm, tôi bổ sung một chút. Tôi cho rằng hung thủ có lẽ quen biết với người chết. Thậm chí Lâm Tĩnh Di có nhược điểm gì đó rơi vào tay hung thủ, cho nên vừa gọi điện đến, Lâm Tĩnh Di ngoan ngoãn đi theo y. Về phần hung thủ phí công cởi đồ của cô ta ra mà không có làm nhục cô, tôi cho rằng có thể hung thủ có cản trở về mặt chức năng tình dục, hoặc là có yêu cầu biến thái gì. Nhưng chúng ta có thể kiểm tra một chút một số trường hợp có liên quan với xâm hại tình dục mấy năm gần đây ở thành phố Lỗ Châu, dùng để làm so sánh đối chiếu. Về chiếc xe chúng ta cũng tích cực bắt tay tiến hành đi thăm dò điều trên cửa hàng sửa xe trên đường, xem có phát hiện dấu hiệu phi tang không.
Dưới dẫn dắt của Đỗ Long, mọi người ồn ào hăng say thảo luận, đưa ra không ít ý hiến hữu ích. Cuối cùng đưa đến nhận xét chung, do Thẩm Băng Thanh phụ trách sắp xếp nhân sự, triển khai điều tra vụ án này từ nhiều đường. Một tấm lưới che trời phủ đất mở ra
/1403
|