Đường lên núi tối tăm, hai cái đen pin lắc lư, Đỗ Long và Diệp Vũ Văn vẫn mang đủ trang bị lên núi.
Trong đêm tối một nam một nữ băng qua rừng lên núi cao, vốn là một chuyện rất kích thích và lãng mạn, nhưng vì hai người đều tự có ý xấu trong lòng nên thành ra có chút nhạt nhẽo vô vị.
Đỗ Long biết kế hoạch của Diệp Vũ Văn, mà còn có chút tâm tư kể chuyện ma trêu cô, thỉnh thoảng quay đầu lại dè chừng Diệp Vũ Văn phía sau thầm nghĩ nếu cô mà đi phía trước thì thật tốt. Chỉ cần nhìn xuyên qua quần áo cặp giò dài tiến về phía trước và bộ mông không ngừng men theo đường di động… Cũng đã là một cảnh đẹp thú vị.
Thế nhưng Đỗ Long đi trước Diệp Vũ Văn thì không thể thưởng thức được cảnh đẹp này. Bậc thang lên núi đã dùng đá phiến sửa lại lan can cũng có thể tựa, cho dù mò mẫm lên núi cũng rất thuận lợi. Đỗ Long thầm nghĩ sao Diệp Vũ Văn không bị trật chân hay gì đó, lúc mình cõng cô ta lên núi chẳng phải có thể dễ dàng ra tay sao?
Nhưng Diệp Vũ Văn tỏ ra có kế hoach khác, cô đi một đội giày thể thao rất hợp leo núi, lúc đi lên núi cũng rất vững vàng không cho Đỗ Long bất cứ cơ hội âu yếm nào.
Cuối cùng cũng đã đến đỉnh núi, nơi này đã làm một đài ngắm cảnh có thể phục vụ hơn trăm vị khách ngồi nghỉ ngắm cảnh, hơn nữa đài ngắm cảnh được xây khá tiêu chuẩn. Bằng việc bảo lưu tình trạng vốn có của đỉnh núi, bậc đá, ghế đá được xếp đan xen rất thú vị, hơn nữa bản thân chúng đều là những sản phẩm đá điêu khắc tinh xảo, làm cho đỉnh núi giống như lâm viên, chứ không như đỉnh núi du lịch cấp thấp trông giống như một cái đình nhỏ, hoặc một căn phòng để mua bán.
– Oa cuối cùng cũng leo lên đến nơi rồi.
Diệp Vũ Văn khom người chống đầu gối thở dốc vài cái, rồi bỏ ba lô xuống lấy ra hai chai nước khoáng đưa cho Đỗ Long một chai trước nói:
– Cho anh này!
Đỗ Long biết nước có vấn đề nhưng hắn vẫn thản nhiên nhận lấy, mở nắp uống một ngụm cười nói:
– Thể lực của em tốt đấy, một mạch leo được lên núi.
Diệp Vũ Văn thấy Đỗ Long uống nước không chút phát giác liền mừng thầm trong lòng, mạch máu chạy nhanh hơn, nhưng ngoài mặt thì lại không gì thay đổi, cô cũng mở nắp chai uống một ngụm nói:
– Em thường luyện tập hằng ngày, như vậy có thể giúp giữ dáng, hơn nữa núi này cũng không cao leo một lúc là đến nơi.
Đỗ Long gật đầu nói:
– Cũng vẫn là rất tốt, em ngồi chút đi anh chuẩn bị vài thứ trước.
Diệp Vũ Văn ừ một tiếng, cô tò mò hỏi:
– Phải chuẩn bị gì?
Đỗ Long cười nói:
– Quay phim, một công ty du lịch của bạn nghe nói anh đến đây nên nhờ quay phim 3D kỳ quan biển mây mặt trời mọc. Mấy thứ đồ này mang thật vất vả, nếu em rảnh thì giúp anh cầm đèn soi một chút.
Diệp Vũ Văn ồ đồng ý cầm đèn soi cạnh Đỗ Long, thấy Đỗ Long lấy ra một đống thiết bị chụp ảnh từ trong ba lô, có đến mấy cái giá ba chân, còn có mấy cái máy quay, máy ảnh chuyên nghiệp.
Lúc Đỗ Long đang lắp ráp mấy thứ này Diệp Vũ Văn kinh ngạc nói:
– Nhiều vậy sao…Anh quay phim rất có kỹ thuật sao? Sao cần nhiều đến vậy?
Đỗ Long cười nói:
– Cũng tạm, yêu cầu của người ta tương đối cao, tranh tuyên truyền phải chụp bằng máy ảnh, clip phải từ nhiều góc độ, 2D, 3D… Ôi, thật đúng là hơn phiền phức.
Đỗ Long đặt bốn máy quay quanh bình đài, sau đó lại bày hai máy ảnh, hai chiếc này khá kỳ quái. Diệp Vũ Văn biết đây là máy ảnh tiêu cự đỉnh cao nhất hiện nay, dùng để chụp ảnh có thể không cần tiêu điểm, sau này có thể điều chỉnh tiêu điểm chụp được, vừa tung ra liền rất được chào đón. Cái này của Đỗ Long thuộc loại tương đối cao, có thể chụp ảnh cấp 4k.
Nhưng nếu như quảng cáo cỡ lớn bên ngoài thì dường như 4k là không đủ…
Diệp Vũ Văn có chút nghi ngờ nhưng cô không hỏi nhiều chỉ lẳng lặng nhìn Đỗ Long tất bật, đợi thuốc phát tác.
Cuối cùng Đỗ Long cũng đã làm xong trận pháo động, Diệp Vũ Văn lại đưa nước cho Đỗ Long nói:
– Đỗ Long, anh luôn vui lòng giúp người như vậy sao? Hoa thiếu gia vừa đến đã làm đảo lộn cuộc sống của anh, anh lại giúp anh ấy như thế có phải vì thân phận của anh ấy không?
Diệp Vũ Văn đang phân tán Đỗ Long, để tránh hắn sớm phát hiện sự khác lạ của cơ thể. Đoàn Kết Xã đã thất bại nhiều đến vậy, nên Diệp Vũ Văn vô cùng kiêng dè Đỗ Long. Mặc dù rất tự tin với thực lực của mình, nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn.
Đỗ Long cười nói:
– Hoa thiếu gia với anh là bạn không đánh không quen, anh không hề để ý đến thân phận của anh ấy, dù anh ấy có là người bình thường thì anh vẫn giúp.
Diệp Vũ Văn ồ một tiếng nói:
– Nếu là người khác thì khó mà tưởng tượng được, nhưng em tin anh… Đỗ Long anh biết không, thực ra… Từ phút đầu gặp anh ba năm trước em đã thấy anh rất đặc biệt… Thực ra em vẫn luôn đợi anh, chỉ tiếc là anh đã quên mình từng nói gì…
Đỗ Long kinh ngạc nói:
– Anh đã nói gì sao?
Diệp Vũ Văn nói:
– Anh quên rồi sao? Anh nói giúp em tìm nhà đầu tư quay một bộ phim em tự biên tự diễn…
Đỗ Long ồ một tiếng nhớ ra lời hứa của mình năm đó cười nói:
– Đúng vậy, sao anh lại quên chứ, thật xin lỗi không phải là anh cố ý. Hay là vậy đi, quay về anh sẽ liên lạc giúp em, chắc chắn xong trong vòng một tháng!
Diệp Vũ Văn bĩu môi bất mãn nói:
– Hừ, kéo dài lâu đến vậy rồi mỗi tìm nhà đầu tư vẫn chưa được, em phải thêm một chút điều kiện. Bên đầu tư không được can thiệp, toàn bộ quyền quay phim do em quyết, còn nữa em muốn anh làm nhân vật nam chính.
Điều kiện cuối cùng làm Đỗ Long ngẩn người, hắn nói:
– Anh chưa từng đóng phim, sao em lại nghĩ đến chuyện cho anh làm nam chính chứ?
Diệp Vũ Văn cười nói:
– Em thấy anh rất có tiềm chất, đầu tiên là hình ảnh của anh tốt hơn rất nhiều minh tinh rất ăn hình đấy, tiếp nữa nhân vật nam chính mà em tạo ra giống anh. Lần đầu tiên gặp anh ba năm trước em đã có ý nghĩ này rồi, chỉ là lúc đấy không tiện nói ra thôi, sao nào? Có muốn thử không?
Đỗ Long cười nói:
– Nhân vật nam chính của em làm gì? Nữ nhân vật chính là ai? tình tiết câu chuyện thế nào?
Diệp Vũ Văn nói:
– Chúng ta ngồi xuống đi, nam chính em tạo ra là một cảnh sát, anh vốn rất hợp… Một lần nữ chính tình cờ gặp nam chính liền phải lòng, nhưng anh ta đã có bạn gái nên nữ chính chỉ đành lặng im chịu đựng sự dày vò nội tâm. Mãi đến một ngày bọn họ gặp nhau lần thứ hai nam chính liền nghĩ đủ cánh giúp bạn mình theo đuổi nữ chính, cuối cùng nữ chính không kìm nổi lòng mình nữa đã bày tỏ tình cảm với nam chính trong lúc chỉ có hai người… Tình tiết đại khái là vậy, kết thúc em vẫn chưa nghĩ xong, nếu đã là tự biên tự diễn thì nữ chính chắc chắc phải là em rồi.
Đỗ Long cười nói:
– Sao anh lại cảm thấy câu chuyện này rất quen nhỉ… Chắc tại nhiều phim tương tự quá… Anh thấy chắc bộ phim này sẽ không đắt khách. Muốn hấp dẫn người xem phải thêm chút đặc sắc, thí dụ như nữ chính nhât quyết không thể yêu nam chính vì cô là một sát thủ, mà mục tiêu mà cô được thuê ám sát lại chính là nam chính…
Trong đêm tối một nam một nữ băng qua rừng lên núi cao, vốn là một chuyện rất kích thích và lãng mạn, nhưng vì hai người đều tự có ý xấu trong lòng nên thành ra có chút nhạt nhẽo vô vị.
Đỗ Long biết kế hoạch của Diệp Vũ Văn, mà còn có chút tâm tư kể chuyện ma trêu cô, thỉnh thoảng quay đầu lại dè chừng Diệp Vũ Văn phía sau thầm nghĩ nếu cô mà đi phía trước thì thật tốt. Chỉ cần nhìn xuyên qua quần áo cặp giò dài tiến về phía trước và bộ mông không ngừng men theo đường di động… Cũng đã là một cảnh đẹp thú vị.
Thế nhưng Đỗ Long đi trước Diệp Vũ Văn thì không thể thưởng thức được cảnh đẹp này. Bậc thang lên núi đã dùng đá phiến sửa lại lan can cũng có thể tựa, cho dù mò mẫm lên núi cũng rất thuận lợi. Đỗ Long thầm nghĩ sao Diệp Vũ Văn không bị trật chân hay gì đó, lúc mình cõng cô ta lên núi chẳng phải có thể dễ dàng ra tay sao?
Nhưng Diệp Vũ Văn tỏ ra có kế hoach khác, cô đi một đội giày thể thao rất hợp leo núi, lúc đi lên núi cũng rất vững vàng không cho Đỗ Long bất cứ cơ hội âu yếm nào.
Cuối cùng cũng đã đến đỉnh núi, nơi này đã làm một đài ngắm cảnh có thể phục vụ hơn trăm vị khách ngồi nghỉ ngắm cảnh, hơn nữa đài ngắm cảnh được xây khá tiêu chuẩn. Bằng việc bảo lưu tình trạng vốn có của đỉnh núi, bậc đá, ghế đá được xếp đan xen rất thú vị, hơn nữa bản thân chúng đều là những sản phẩm đá điêu khắc tinh xảo, làm cho đỉnh núi giống như lâm viên, chứ không như đỉnh núi du lịch cấp thấp trông giống như một cái đình nhỏ, hoặc một căn phòng để mua bán.
– Oa cuối cùng cũng leo lên đến nơi rồi.
Diệp Vũ Văn khom người chống đầu gối thở dốc vài cái, rồi bỏ ba lô xuống lấy ra hai chai nước khoáng đưa cho Đỗ Long một chai trước nói:
– Cho anh này!
Đỗ Long biết nước có vấn đề nhưng hắn vẫn thản nhiên nhận lấy, mở nắp uống một ngụm cười nói:
– Thể lực của em tốt đấy, một mạch leo được lên núi.
Diệp Vũ Văn thấy Đỗ Long uống nước không chút phát giác liền mừng thầm trong lòng, mạch máu chạy nhanh hơn, nhưng ngoài mặt thì lại không gì thay đổi, cô cũng mở nắp chai uống một ngụm nói:
– Em thường luyện tập hằng ngày, như vậy có thể giúp giữ dáng, hơn nữa núi này cũng không cao leo một lúc là đến nơi.
Đỗ Long gật đầu nói:
– Cũng vẫn là rất tốt, em ngồi chút đi anh chuẩn bị vài thứ trước.
Diệp Vũ Văn ừ một tiếng, cô tò mò hỏi:
– Phải chuẩn bị gì?
Đỗ Long cười nói:
– Quay phim, một công ty du lịch của bạn nghe nói anh đến đây nên nhờ quay phim 3D kỳ quan biển mây mặt trời mọc. Mấy thứ đồ này mang thật vất vả, nếu em rảnh thì giúp anh cầm đèn soi một chút.
Diệp Vũ Văn ồ đồng ý cầm đèn soi cạnh Đỗ Long, thấy Đỗ Long lấy ra một đống thiết bị chụp ảnh từ trong ba lô, có đến mấy cái giá ba chân, còn có mấy cái máy quay, máy ảnh chuyên nghiệp.
Lúc Đỗ Long đang lắp ráp mấy thứ này Diệp Vũ Văn kinh ngạc nói:
– Nhiều vậy sao…Anh quay phim rất có kỹ thuật sao? Sao cần nhiều đến vậy?
Đỗ Long cười nói:
– Cũng tạm, yêu cầu của người ta tương đối cao, tranh tuyên truyền phải chụp bằng máy ảnh, clip phải từ nhiều góc độ, 2D, 3D… Ôi, thật đúng là hơn phiền phức.
Đỗ Long đặt bốn máy quay quanh bình đài, sau đó lại bày hai máy ảnh, hai chiếc này khá kỳ quái. Diệp Vũ Văn biết đây là máy ảnh tiêu cự đỉnh cao nhất hiện nay, dùng để chụp ảnh có thể không cần tiêu điểm, sau này có thể điều chỉnh tiêu điểm chụp được, vừa tung ra liền rất được chào đón. Cái này của Đỗ Long thuộc loại tương đối cao, có thể chụp ảnh cấp 4k.
Nhưng nếu như quảng cáo cỡ lớn bên ngoài thì dường như 4k là không đủ…
Diệp Vũ Văn có chút nghi ngờ nhưng cô không hỏi nhiều chỉ lẳng lặng nhìn Đỗ Long tất bật, đợi thuốc phát tác.
Cuối cùng Đỗ Long cũng đã làm xong trận pháo động, Diệp Vũ Văn lại đưa nước cho Đỗ Long nói:
– Đỗ Long, anh luôn vui lòng giúp người như vậy sao? Hoa thiếu gia vừa đến đã làm đảo lộn cuộc sống của anh, anh lại giúp anh ấy như thế có phải vì thân phận của anh ấy không?
Diệp Vũ Văn đang phân tán Đỗ Long, để tránh hắn sớm phát hiện sự khác lạ của cơ thể. Đoàn Kết Xã đã thất bại nhiều đến vậy, nên Diệp Vũ Văn vô cùng kiêng dè Đỗ Long. Mặc dù rất tự tin với thực lực của mình, nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn.
Đỗ Long cười nói:
– Hoa thiếu gia với anh là bạn không đánh không quen, anh không hề để ý đến thân phận của anh ấy, dù anh ấy có là người bình thường thì anh vẫn giúp.
Diệp Vũ Văn ồ một tiếng nói:
– Nếu là người khác thì khó mà tưởng tượng được, nhưng em tin anh… Đỗ Long anh biết không, thực ra… Từ phút đầu gặp anh ba năm trước em đã thấy anh rất đặc biệt… Thực ra em vẫn luôn đợi anh, chỉ tiếc là anh đã quên mình từng nói gì…
Đỗ Long kinh ngạc nói:
– Anh đã nói gì sao?
Diệp Vũ Văn nói:
– Anh quên rồi sao? Anh nói giúp em tìm nhà đầu tư quay một bộ phim em tự biên tự diễn…
Đỗ Long ồ một tiếng nhớ ra lời hứa của mình năm đó cười nói:
– Đúng vậy, sao anh lại quên chứ, thật xin lỗi không phải là anh cố ý. Hay là vậy đi, quay về anh sẽ liên lạc giúp em, chắc chắn xong trong vòng một tháng!
Diệp Vũ Văn bĩu môi bất mãn nói:
– Hừ, kéo dài lâu đến vậy rồi mỗi tìm nhà đầu tư vẫn chưa được, em phải thêm một chút điều kiện. Bên đầu tư không được can thiệp, toàn bộ quyền quay phim do em quyết, còn nữa em muốn anh làm nhân vật nam chính.
Điều kiện cuối cùng làm Đỗ Long ngẩn người, hắn nói:
– Anh chưa từng đóng phim, sao em lại nghĩ đến chuyện cho anh làm nam chính chứ?
Diệp Vũ Văn cười nói:
– Em thấy anh rất có tiềm chất, đầu tiên là hình ảnh của anh tốt hơn rất nhiều minh tinh rất ăn hình đấy, tiếp nữa nhân vật nam chính mà em tạo ra giống anh. Lần đầu tiên gặp anh ba năm trước em đã có ý nghĩ này rồi, chỉ là lúc đấy không tiện nói ra thôi, sao nào? Có muốn thử không?
Đỗ Long cười nói:
– Nhân vật nam chính của em làm gì? Nữ nhân vật chính là ai? tình tiết câu chuyện thế nào?
Diệp Vũ Văn nói:
– Chúng ta ngồi xuống đi, nam chính em tạo ra là một cảnh sát, anh vốn rất hợp… Một lần nữ chính tình cờ gặp nam chính liền phải lòng, nhưng anh ta đã có bạn gái nên nữ chính chỉ đành lặng im chịu đựng sự dày vò nội tâm. Mãi đến một ngày bọn họ gặp nhau lần thứ hai nam chính liền nghĩ đủ cánh giúp bạn mình theo đuổi nữ chính, cuối cùng nữ chính không kìm nổi lòng mình nữa đã bày tỏ tình cảm với nam chính trong lúc chỉ có hai người… Tình tiết đại khái là vậy, kết thúc em vẫn chưa nghĩ xong, nếu đã là tự biên tự diễn thì nữ chính chắc chắc phải là em rồi.
Đỗ Long cười nói:
– Sao anh lại cảm thấy câu chuyện này rất quen nhỉ… Chắc tại nhiều phim tương tự quá… Anh thấy chắc bộ phim này sẽ không đắt khách. Muốn hấp dẫn người xem phải thêm chút đặc sắc, thí dụ như nữ chính nhât quyết không thể yêu nam chính vì cô là một sát thủ, mà mục tiêu mà cô được thuê ám sát lại chính là nam chính…
/1403
|