Cặp Đôi Cưới Gấp

Chương 26 - Chương 26

/29


An Cẩm Y nghe vậy, liền đi vào trong phòng khách, ngồi xuống bên cạnh bà An, hỏi: “Mẹ, sao vậy? Có chuyện gì không ạ?”“Y Y nè.” Bà An mỉm cười, từ tốn hỏi, “Hôm nay, ba mẹ cũng đã gặp mặt cha mẹ rồi, con thực sự muốn tổ chức hôn lễ với Thẩm Mộ Phong sao?”

“Mẹ?” An Cẩm Y cảm thấy kinh ngạc, dự cảm có chuyện không tốt lắm, liền hỏi, “Mẹ à, chẳng phải hồi trưa hai bên nhà bàn bạc rất hợp ý sao ạ? Ý mẹ là sao”

“Con thấy vẻ mặt ba mẹ vui vẻ lắm sao?” Giọng bà An cứng rắn, “Y Y à, con vẫn còn trẻ. Mẹ nói thật với con, dù mẹ vẫn chưa trao đổi được gì nhiều với mẹ của Thẩm Mộ Phong, nhưng mẹ rất có ác cảm với bà ấy, ba mẹ lo là sau này khi con về làm dâu nhà đó, con sẽ không sống yên ổn cùng với bà ấy được.”

“Mẹ.” An Cẩm Y thấy mẹ chuyện bé xé ra to, “Con lấy Thẩm Mộ Phong chứ đâu có lấy cả nhà anh ấy đâu ạ. Thẩm Mộ Phong đối xử với con rất tốt, chỉ cần một mình anh ấy là đủ rồi, không phải sao mẹ?”

“Y Y, sau khi kết hôn, không lẽ con sẽ không đến thăm nhà bên đó sao? Chắc chắn là không có khả năng đó rồi. Nếu như con muốn tìm hiểu cậu ta, muốn kết hôn với cậu ta thì con cũng nên lo lắng một chút chứ.” Bà An tận tình khuyên nhủ con gái.

“Mẹ, dù thế nào đi nữa, con cũng sẽ không hủy bỏ hôn lễ. Con và Thẩm Mộ Phong đã kết hôn rồi, bây giờ nếu như không tổ chức hôn lễ cũng không còn kịp nữa đâu.” An Cẩm Y hạ quyết tâm, không hề tỏ ra lung lay.

Ông An ngồi bên cạnh rốt cục cũng lên tiếng, giọng ông cũng khá cứng rắn: “Nếu không được thì hai đứa ly hôn đi. Lúc trước nếu con không cứng đầu giấu ba mẹ tự ý đi đăng ký kết hôn thì bây giờ con có gặp chuyện khó xử thế này không? Sau khi lấy chồng, chịu thiệt thòi rồi cũng sẽ ly hôn thôi, không bằng ly hôn ngay bây giờ!”

“Ba, ba đang trách con sao?” An Cẩm Y cảm thấy kích động, cô thẳng thắn, “Đúng, con sai rồi, đều là lỗi của con. Do số con bất hạnh, bị bạn trai và bạn thân nhất phản bội, ba mẹ có biết tâm trạng của con lúc đó thế nào không? Dù lúc đó con có nói rằng con không thèm quan tâm nhưng chuyện đó sao có thể không nghĩ đến được chứ? Lúc con đau khổ nhất, con đã gặp Thẩm Mộ Phong, anh ấy đối xử với con rất tốt, tại sao con không thể yêu anh ấy?”

“Con biết ba mẹ không vừa lòng anh ấy, nhưng ba mẹ có biết anh ấy đã phải trải qua những chuyện gì từ nhỏ đến khi trưởng thành không? Ít nhất, con còn có anh ấy, đúng chứ?” An Cẩm Y vừa nói nước mắt vừa tuôn trào không ngừng.

Ông An và bà An đều sửng sốt, lúc này, hai ông ba đều không ngờ con gái mình lại gặp phải những chuyện như vậy.

“Y Y…” Bà An định nói gì đó nhưng liền bị An Cẩm Y cắt ngang, “Mẹ, nếu gia đình là lý do chính, dù thế nào đi nữa, con cũng sẽ không chia tay Thẩm Mộ Phong, mẹ không cần phải khuyên con đâu.” Nói xong, cô đứng dậy đi về phòng.

Bà An khó xử nói với ông An: “Nó nói như vậy rồi, dù tôi và ông có khuyên nó như thế nào nó cũng không nghe đâu.”

Ông An nhíu mày, sau đó thở dài một hơi: “Con cháu có phúc của con cháu, để nó muốn làm gì thì làm.”

Về phòng, An Cẩm Y gục mặt xuống gối, vùi sâu trong chăn.

Đúng lúc đó, điện thoại cô đổ chuông. Cô cầm điện thoại không nhìn màn hình, bấm nút nghe, giọng rầu rĩ: “Alo..”

Đầu dây bên kia im lặn một lúc rồi hỏi: “An An, sao vậy em? Giọng em không vui?”

An Cẩm Y nghe thấy giọng Thẩm Mộ Phong mới nhấc đầu lên, nói: “Không có chuyện gì cả, anh về nhà chưa?”

“Ừm.” Thẩm Mộ Phong đáp lại, “An An, có phải ba mẹ em vừa nói gì đó với em không, vì thế tâm trạng của em không thoải mái?”

“Không có chuyện gì đâu anh.” An Cẩm y lắc đầu, chắc Thẩm Mộ Phong không biết đâu.

Thẩm Mộ Phong nhẹ giọng nói: “An An, nếu em buồn hãy chia sẻ với anh, nghe không? Vì anh không phải người xa lạ, anh là chồng em, hai chúng mình là vợ chồng. Nếu như em gặp chuyện gì đó, nhất định anh sẽ không để một mình em phải đối mặt.”

An Cẩm Y im lặng một lúc mới trả lời: “Tại ba mẹ em cảm thấy không khí trong gia đình anh không được hòa thuận cho lắm, ba mẹ còn nói ba mẹ anh khó gần, lo em chịu thiệt thòi khi về nhà anh.”

“Nhưng em đã giải thích với ba mẹ rồi, với lại em còn nói em sẽ không bao giờ hủy bỏ hôn lễ.” An Cẩm Y sợ Thẩm Mộ Phong hiểu lầm vội nói.

Thẩm Mộ Phong mặc dù không nhìn thấy mặt cô nhưng anh biết cô đang cảm thấy lo lắng: “Anh biết rồi!” Im lặng một lúc, anh nói tiếp: “An An, anh biết gia đình anh không có được không khí ấm cúng, anh xin lỗi, lúc đưa em đi đăng ký kết hôn anh đã không nói trước với em. Anh cũng biết gia đình anh như vậy sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của em sau này, nhưng anh sẽ cố gắng hết sức để làm cho em được hạnh phúc. Chỉ cần em không buông tay anh ra, thì dù ba mẹ em có ghét anh đến thế nào đi nữa, anh vẫn không buông tay em ra đâu.”

“Dạ.” An Cẩm Y gật đầu, “Chúng mình sẽ không buông tay ra, bởi vì, anh và em sẽ sống bên nhau cả đời.”

Nghe An Cẩm Y nói, Thẩm Mộ Phong nở nụ cười rạng rỡ, “Chúng mình sẽ nắm tay nhau đi qua mọi khó khăn…”

An Cẩm Y nở nụ cười, cười đến thật hạnh phúc.

Thẩm Mộ Phong, có lẽ, anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ biết được rằng, lúc em cảm thấy tối tăm nhất, anh xuất hiện trước mặt anh như ánh mặt trời rạng rỡ ngày đông. Mặc dù, em vẫn thường cảm thấy e thẹn, vờ quên, vờ bỏ chạy, nhưng em biết sẽ không như thế mãi. Anh là định mệnh của em, là vị cứu tinh của em. Em biết rất rõ, trên thế này duy nhất chỉ có một người yêu anh, bảo vệ em…

Cám ơn anh, Thẩm Mộ Phong… Em nghĩ rằng em nhất định sẽ yêu anh rất nhiều…

Tắt điện thoại, Thẩm Mộ Phong đi vào phòng ngủ. Anh lẳng lặng ngồi ở đầu giường, nhìn bức tranh sơn dầu phong cảnh, khép nhẹ mắt lại, môi hơi cong lên, anh đang cảm nhận mùi hương của cô, rất gần…

An Cẩm Y, anh rất yêu em…

Chúng ta sẽ sống hạnh phúc.


/29

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status