CHƯƠNG 24
Trong khoảnh khắc, chiếc quần lót chữ T treo trong phòng phơi quần áo xâm chiếm tâm trí anh chất liệu vải mềm mại và ren trong mờ quấn quanh góc khuất tinh tế và gợi cảm. Có phải cô đang mặc nó để bảo vệ khu vườn bí mật của mình?
Thời Di cúi xuống lấy đồ trước tủ đông bằng kính, cặp mông tròn trịa hướng về phía anh. Ngón tay cô trượt trên bảng hiệu nhãn vàng, khó khăn lựa chọn, cô cong môi nói với anh “Chú ơi, cháu muốn ăn bánh táo caramen quế nhưng một phần nhiều quá, cháu có thể chia cho chú được không?”
Thời Dung giật mình, rồi nhìn xuống cô.
À, một người phụ nữ có mục đích mạnh mẽ.
Thời Dung cụp mắt xuống, bất ngờ là anh cũng không ghét thủ đoạn nhỏ của cô.
“Bánh táo caramel quế,” anh lặp lại một cách rõ ràng “Nó không hợp khẩu vị phổ biến.”
“Ây da.” Người bán hàng ngạc nhiên nhìn anh “Làm sao lại như vậy? Bánh táo trong quán cà phê của chúng tôi là một mặt hàng bán chạy. Bác sĩ Thời, anh không thích nó à?”
Thời Dung không trả lời anh ta, chỉ nhìn Thời Di.
Cô nhếch môi cười với anh “Chú út, chú đang nói cái gì vậy? Chúng ta chỉ biết ăn ngon hay không thôi. Tại sao phải quan tâm đến người khác?”
Là một khoảng thời gian lắng dịu, năm năm là đủ dài.
Thời Di đã hai mươi ba tuổi vẫn chưa từ bỏ quyết định năm cô mười tám tuổi, cho tới bây giờ vẫn kiên quyết với lựa chọn của mình, có nghĩa là cô đã suy nghĩ rõ ràng về điều đó, đồng thời có thể chịu trách nhiệm về quyết định của mình.
Đã như vậy, anh cũng có thể ở bên cho đến cuối cùng.
“Được rồi, chúng ta cùng thử nhé.”
Ánh mắt Thời Di chuyển động, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch lên, đọc ra ẩn ý trong lời nói của anh.
Thời Di nhận được mật lệnh qua cửa, đưa mọi kế hoạch vào nhật trình không ngừng nghỉ.
App mua sắm trực tuyến trên điện thoại di động của cô tung ra nhiều quảng cáo khác nhau khiến cô lóa mắt, cô nhìn không chớp mắt vào giao diện của một sản phẩm nào đó, ngón tay thon dài lướt qua ảnh xem trước của sản phẩm, trượt xuống phía dưới với sự hài lòng.
Liên tiếp chọn một số sản phẩm, tất cả đều có kích thước và chức năng khác nhau, thêm chúng vào giỏ hàng theo thứ tự, tính tiền không chút do dự.
Đơn hàng từ app mua sắm trực tuyến đã được gửi đến hộp thư của cô, sau khi cô nhấp vào để xác nhận rằng danh sách sản phẩm không có sai sót, Thời Di cảm thấy như mình vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ.
Sao cô lại sống như một nữ tu trong năm năm qua?
Cô thực sự có thể đạt được chuyện tốt đẹp này?
Cô có hiểu sai ý của Thời Dung hay không, chẳng lẽ anh thật sự nói bánh táo không ngon sao? Lỡ như cô chỉ tự mình đa tình thì sao? Liệu anh có đẩy cô ra xa như năm năm trước, sau đó bỏ đi vào ngày hôm sau, để lại cô trông như một kẻ ngốc không?
/153
|