Chương 19:
Không cần Tần Diễn trả lời câu hỏi, bộ dạng dâʍ đãиɠ, chật vật nàng của nàng cũng đủ chứng minh tất cả.
Tần Diễn không đáp lại, chỉ thấy vừa rồi nàng vì bị thiếu oxi mà l*иg ngực phập phồng, nhấp nhô khiến hắn không nhịn được mà hôn lên đôi môi ấy
Người đàn ông hôn đến kịch liệt, hai đầṳ ѵú bị hắn niết trong tay, chưa kịp thở bình thường đã bị môi lưỡi chặt đứt. Cảm giác khao khát cùng quyến luyến thân thể nhỏ nhắn này khiến Tần Diễn có chút lạ lẫm.
Sự thật là trong nửa tháng này, hắn cùng với Hứa Oánh trở nên thân mật hơn trước. Xuất phát từ áy này mà Tần Diễn bỏ qua một số cuộc xã giao để về sớm, bầu bạn với vợ.
Bọn họ phát hiện rằng có rất nhiều trò chơi có thể chơi cùng nhau hoặc có thể cùng nhau xem phim, trò chuyện. Khi họ trở về thăm bố mẹ tuần trước, mẹ Hứa Oánh còn nói là bọn họ càng ngày càng ân ai.
Nhưng tại thời điểm này, tại thời điểm ham muốn tìиɧ ɖu͙© của hắn bộc phát, Tần Diễn mới ý thức được cái gọi là sinh hoạt ân ái đó là dấu hiệu cho sự bùng nổ này.
“Dì mới đến không lâu, dì rời bệnh viện đã là 6 giờ.”
Ở dưới bàn ăn, chân của Lâm Oanh được dì lót cho một cái ghế đệm nhỏ, nàng quy củ ngồi vào bàn ăn. Còn Tần Diễn đi ra phòng khách gọi cho Hứa Oánh.
“Ở đây dì đã chuẩn bị thức ăn, anh ở lại ăn một chút rồi chườm đá cho nàng một lát rồi về.”
Cô gái nhỏ ngồi đối diện dì liền lộ vẻ ngại ngùng, nghe được cuộc trò chuyện liền lộ ra nụ cười xán lạn tựa hoa hướng dương: “Dì ơi, hôm nay dì đợi cháu lâu như vậy, dì đừng có ngại mà hãy ở lại đây nhé.”
“Ai da… Oanh Oanh thật là……”
Dì Lý vui vẻ ra mặt, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Oanh, ánh mắt chứa đầy tình thương của người mẹ,
“Còn không biết đồ ăn có đủ hay không, nếu không thì để ta đi mua thêm, hai người chờ một tí nhé.”
“Không cần, tôi chỉ ăn một tí thôi.” Tần Diễn quay trở lại phòng ăn, buông di động rồi tự nhiên ngồi xuống “Lâm Oanh ăn nhiều một chút.”
“Đúng đúng đúng, Oanh Oanh ăn nhiều một chút, càng ngày càng gầy đi rồi!”
Dì Lý cũng là người hường ngoài, hay nói hay cười khiến không khí bàn ăn vô cùng tốt. Lâm Oanh cũng ăn thêm một chén cơm khiến dì mừng rỡ không thôi.
“ Bát đũa cháu không cần động vào đâu, sáng mai dì tới sớm dọn cho nhé!”
Dì Lý thực sự rất yêu quý Lâm Oanh, dặn dò nàng đừng làm quá sức. Sau khi tiễn dì về, Tần Diễn liền bế trực tiếp Lâm Oanh phòng tắm.
Nàng hôm nay một thân nhớp nhúa, chắc chắn phải tắm gội một lần. Nhưng lúc dì ở đây không một ai nhắc tới chuyện này.
Trong phòng tắm, váy áo của cô gái từng chút từng chút rơi xuống dưới nụ hôn triền miên của người đàn ông. Cánh tay nàng gắt gao vòng lấy cổ hắn, cũng không nhớ phải cởϊ qυầи áo hắn, chỉ cho đến khi nhìn thoáng qua tấm gương ở bồn rửa tay mới phát hiện Tần Diễn vẫn như cũ quần áo chỉnh tề còn bản thân đã sớm tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Cô gái nhỏ nhỏ nhắn tính tế như một nhành hoa mềm maị nằm gọn trong vòng tay hắn. Lâm Oanh nhìn chằm chằm gương, chỉ thấy cả người nàng dường như bị Tần Diễn che khuất chỉ để lại phân nửa vòng eo, mà nàng trên mặt đều là dục sắc, ánh mắt trong veo như nước.
Nàng rồi nói dối vợ liền càng thêm động tình, nghiêng đầu đi, dựa vào bản năng dùng chóp mũi và môi cọ cọ má và tai hắn, nói lời ngọt ngào:
“Chú Tần, hôm nay chú cũng bắn ở bên trong được không?”
/145
|