Cầu Ma

Chương 203: Văn của Tô Minh!

/1485


Bên ngoài động Tô Minh ở, trên bầu trời, ông lão nhìn mặt đất, biểu tình ngày càng trầm trọng, cuối cùng lộ ra rung động.

"Tuyết Văn…Man Văn năm đó của Tư Mã Tín chính là Tuyết Văn. Hàn Tuyết Văn này từng danh động Thiên Hàn, cực kỳ thích hợp tu hành mộc pháp Thiên Hàn Tông! Không ngờ ta lại một lần nữa nhìn thấy tuyết văn giống hệt của Tư Mã Tín!" Ông lão hít sâu, mắt ngày càng sáng ngời.

"Hay cho một kẻ hoàn thành Ngưng Huyết Khai Trần, có thể lĩnh ngộ cảm nhận hai loại Man Văn hoàn toàn khác biệt. Ngươi từ bỏ Hỏa Nguyệt, bây giờ Hàn Tuyết Văn này chắc đã phù hợp tâm tình ngươi rồi. Nhưng từ người Tư Mã Tín có thể đoán ra Hàn Tuyết Văn là băng đến cực điểm, đoạn là đoạn dục, chúc vô thị chi biết, người này sẽ lựa chọn ra sao đây." Ông lão thì thào, nghiêm túc nhìn mặt đất. Ánh mắt ông như có thể xuyên thấu mọi thứ, nhìn thấy bên trong động sâu trong rừng, một người ngồi xếp bằng toàn thân phủ băng giá…một người thương tâm.

"Nếu hắn lại từ bỏ nữa, trừ phi hắn có thể cảm nhận Man Văn thứ ba, nếu không thì chỉ đành lựa chọn một văn không phù hợp với mình. Nếu còn không chọn vậy tu vi sẽ vĩnh viễn đông lại tại đây, không thể tăng lên nữa." Ông lão vẻ mặt lo lắng.

Ông hiểu rất nhiều về Man Văn. Trong lịch sử Man tộc từng xuất hiện một ít người Khai Trần không vẽ Man Văn, nhưng những người đó không hề ngoại lệ đều là tu vi không cách nào tăng tiến, cả đời đứng tại chỗ.

Không vẽ Man Văn thì không xem như là Man tộc chân chính!

"Chắc hắn sẽ không từ bỏ đâu…" Ông lão đang nói thầm thì bỗng biến sắc mặt.

Dưới đất trong rừng sâu, bên trong hang động, trong thế giới nội tâm Tô Minh ngồi xếp bằng, quanh quẩn một câu thì thầm.

"Bỏ vào trong kính hồ đi, xoay người thì không cần mang đi…" Tô Minh thì thầm, hắn nhìn kính băng bên trong có hoa tuyết, nhìn người đàn ông áo trắng đằng sau hoa tuyết.

"Mình có thể bỏ thứ đó vào trong kính hồ không mang đi sao..." Mặt Tô Minh lộ biểu tình đau khổ, lại lần nữa thở dài.

"Mình đã thất hứa một lần…"

"Không thể ngay cả ký ức này và thiếu niên xúc động đều bỏ đi. Nếu làm như vậy thì, coi như mình được Hàn Tuyết Văn thì ta vẫn là ta sao?" Tô Minh nhắm chặt hai mắt.

"Hay cho một Man Văn Khai Trần, ta không tưởng tượng được suy tưởng văn Khai Trần nhưng lại huyễn hóa ra làm trăng trong nước, hoa trong gương. Những thứ này đều là hư ảo, chúng đều không phải là thật! Tất cả chỉ là kính hoa thủy nguyệt, cuối cùng không phải là ta lựa chọn!" Tô Minh mở bừng đôi mắt.

"Kính hoa thủy nguyệt…ta không cần!"

Khoảnh khắc Tô Minh nói ra câu này, băng cảnh trước mặt hắn lập tức xuất hiện nhiều vết rạn, từng tiếng *răng rắc* vang lên vỡ thành vô số mảnh vụn. Ngay cả hoa tuyết bên trong, thân hình áo trắng kia như bị tách thành vài phần, tồn tại trong mỗi một mảnh vỡ tán loạn trước mặt Tô Minh.

"Ngu xuẩn!" Ông lão ở trên trời khi thấy hình ảnh này thì tức giận bật thốt, nhưng ông không giống lần đầu Tô Minh từ bỏ Man Văn muốn ra tay cản, chỉ đứng nhìn Tô Minh làm như vậy.

"Nhưng có đủ quyết đoán! Tâm tính phù hợp với yêu cầu đồ đệ của ta. Nếu ngươi thật có thể suy tưởng ra Man Văn thứ ba, vậy cho dù ngươi không thể làm đồ đệ của ta, không qua được thử thách thì ta cũng sẽ đưa ngươi vào Thiên Hàn Tông!" Ông lão nhìn mặt đất, chờ đợi Man Văn thứ ba mà chính ông cũng không biết có xuất hiện hay không.

Thời gian chậm rãi trôi đi, rất nhanh đã là đêm tối. Chẳng qua đêm nay trên bầu trời chiếu sáng ánh lam và ánh đỏ, hình ảnh thật quái lạ.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status