Gã đàn ông Âm Linh nhìn Tô Minh, muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói thêm cái gì, gật đầu.
"Ngươi đã cứu mạng ta, lại thuê ta, ta sẽ đưa hai người họ an toàn về Vu thành. Sau khi ra khỏi đây, nếu ngươi vẫn không trở ra ta sẽ ở tại chỗ đợi ngươi mười năm." Gã đàn ông chắp tay hướng Tô Minh, bước nhanh đi hướng A Hổ, Lan Lan.
Đôi thiếu niên nam nữ ngoái đầu nhìn Tô Minh, vẻ mặt phức tạp nhưng không nói gì thêm, xoay người cùng gã đàn ông đi nhanh vào trong sương khói.
Thấy Tô Minh không nhúc nhích, những sinh linh trong sương khói tản ra nhường đường cho ba người đi, sau đó phong tỏa nơi này.
Mắt Tô Minh lóe tia sáng lạnh, định tản thần thức thì bỗng bên tai lại vang giọng tang thương. Lần này thanh âm như vang vọng bên tai, quanh quẩn không dứt.
"Ngươi…sẽ là đồng tộc thứ tư ta nuốt. Đến đây…để ta nuốt đi, đây là vận mệnh tộc ta. Ngươi sẽ tán đi, ta sẽ…lại lần nữa thức tỉnh. Chúc Âm tinh, thiên chi hoa, địa chi mang, mở ra ta chúc cửu chi dao!"
Khi giọng tang thương nói mấy câu cuối phát ra khát vọng mãnh liệt, lần đầu tiên thanh âm dao động tình cảm.
Khoảnh khắc thanh âm tản ra, trong Hàm Sơn Chuông, con rắn lạ phát ra tiếng rít sắc nhọn nhất, người run lẩy bẩy, vảy toàn thân chảy sợi máu như sắp tan vỡ. Nó mạnh lao ra đánh vào Hàm Sơn Chuông, thân thể bỗng biến hư ảo, thoát khỏi Hàm Sơn Chuông, xuất hiện trước mặt Tô Minh.
Loại năng lực này Tô Minh chưa từng thấy trên người nó. Hắn không kịp nghĩ nhiều, con rắn lạ cỡ ngón tay ở không khí trước mặt Tô Minh ngửa đầu phát ra tiếng rít mãnh liệt nhất.
Trong tiếng rít của nó, bóng trắng bốn phía nức nở cao chót vót đến cực hạn. Vụ thú gầm rống càng kinh thiên. Những tiểu nhân Cốt Sát từng con cùng gầm. Thậm chí con mắt to lớn, sương khói quanh nó cuồn cuộn kịch liệt. Dường như tất cả thanh âm hòa cùng con rắn lạ rít gào.
Con rắn mắt lộ giãy dụa, nó ở giữa không trung ngoái đầu nhìn Tô Minh, trong mắt có không tha, có đau thương, có lưu luyến.
Tô Minh nhìn đôi mắt con rắn nhỏ, tinh thần chấn động. Con rắn rít gào, những vụ khí thủ cản đường Tô Minh đều tản ra, mở con đường bị chặn lại cho hắn. Dọc theo con đường này, nếu Tô Minh cứ đi thì sẽ không gặp nguy hiểm gì, có thể rời khỏi mảnh đất chôn xương Chúc Cửu Âm!
"Ngươi đã cứu mạng ta, lại thuê ta, ta sẽ đưa hai người họ an toàn về Vu thành. Sau khi ra khỏi đây, nếu ngươi vẫn không trở ra ta sẽ ở tại chỗ đợi ngươi mười năm." Gã đàn ông chắp tay hướng Tô Minh, bước nhanh đi hướng A Hổ, Lan Lan.
Đôi thiếu niên nam nữ ngoái đầu nhìn Tô Minh, vẻ mặt phức tạp nhưng không nói gì thêm, xoay người cùng gã đàn ông đi nhanh vào trong sương khói.
Thấy Tô Minh không nhúc nhích, những sinh linh trong sương khói tản ra nhường đường cho ba người đi, sau đó phong tỏa nơi này.
Mắt Tô Minh lóe tia sáng lạnh, định tản thần thức thì bỗng bên tai lại vang giọng tang thương. Lần này thanh âm như vang vọng bên tai, quanh quẩn không dứt.
"Ngươi…sẽ là đồng tộc thứ tư ta nuốt. Đến đây…để ta nuốt đi, đây là vận mệnh tộc ta. Ngươi sẽ tán đi, ta sẽ…lại lần nữa thức tỉnh. Chúc Âm tinh, thiên chi hoa, địa chi mang, mở ra ta chúc cửu chi dao!"
Khi giọng tang thương nói mấy câu cuối phát ra khát vọng mãnh liệt, lần đầu tiên thanh âm dao động tình cảm.
Khoảnh khắc thanh âm tản ra, trong Hàm Sơn Chuông, con rắn lạ phát ra tiếng rít sắc nhọn nhất, người run lẩy bẩy, vảy toàn thân chảy sợi máu như sắp tan vỡ. Nó mạnh lao ra đánh vào Hàm Sơn Chuông, thân thể bỗng biến hư ảo, thoát khỏi Hàm Sơn Chuông, xuất hiện trước mặt Tô Minh.
Loại năng lực này Tô Minh chưa từng thấy trên người nó. Hắn không kịp nghĩ nhiều, con rắn lạ cỡ ngón tay ở không khí trước mặt Tô Minh ngửa đầu phát ra tiếng rít mãnh liệt nhất.
Trong tiếng rít của nó, bóng trắng bốn phía nức nở cao chót vót đến cực hạn. Vụ thú gầm rống càng kinh thiên. Những tiểu nhân Cốt Sát từng con cùng gầm. Thậm chí con mắt to lớn, sương khói quanh nó cuồn cuộn kịch liệt. Dường như tất cả thanh âm hòa cùng con rắn lạ rít gào.
Con rắn mắt lộ giãy dụa, nó ở giữa không trung ngoái đầu nhìn Tô Minh, trong mắt có không tha, có đau thương, có lưu luyến.
Tô Minh nhìn đôi mắt con rắn nhỏ, tinh thần chấn động. Con rắn rít gào, những vụ khí thủ cản đường Tô Minh đều tản ra, mở con đường bị chặn lại cho hắn. Dọc theo con đường này, nếu Tô Minh cứ đi thì sẽ không gặp nguy hiểm gì, có thể rời khỏi mảnh đất chôn xương Chúc Cửu Âm!
/1485
|