"Chiến, là phải trả giá đắt."
Trường thương vốn là màu tím, nhưng lần này biến ảo ngưng tụ trong tay Tô Minh thì biến thành đen, đen như mực, giống như đại biểu chết chóc. Sát khí mãnh liệt lấy Tô Minh làm trung tâm khuếch tán bốn phía.
Sát khí không phải bình thường, nó như là thực chất, khi khuếch tán thì trông như có vòng xoáy rít gào ngoài người hắn. Giống như là biến thành bão tố đang gầm gừ, muốn xé rách trời đất này.
Trong vòng xoáy mái tóc nhuộm đen của Tô Minh theo gió bay đi, nâng lên đôi mắt che giấu dưới mặt nạ, toát ra tia sáng lạnh. Một khoảnh khắc khiến người xung quanh cất bước đến gần đều tinh thần chấn động, như có sét đánh ngang tai, bị khí thế của Tô Minh trấn áp.
Đặc biệt là từ miệng hắn thốt ra câu kia, biểu tình và khí thế trấn áp khiến lời nói tựa thiên uy đánh vào tinh thần mọi người, làm họ trong một giây dường như thấy Tô Minh trở thành một tà tiên bất bại khát máu tàn sát!
Khóe môi Tô Minh nhếch nụ cười lạnh lẽo, trong tay Táng Tà thương siết chặt nhấc chân tiến tới, rõ ràng là muốn lấy sức một người chiến với trừ Thân Đông và người lúc nãy hộc máu rút lui ra còn lại bảy người!
Bảy người đều là kẻ giáng trần, đều là có huyết mạch tiên tộc thuần chính. Họ không phải Man tộc, dù là trong tà tông tiên tộc cũng là người nổi bật, tu vi yếu nhất là anh biến cảnh có thể so với trung kỳ Man Hồn!
Đặc biệt trong đó có một người là ông lão tóc xám, mặc đồ xám, lưng hơi nhô lên giống như người gù. Lão, là người đứng đầu Tà Linh Tông trừ Thân Đông ra!
Chính là lão mới nói Tô Minh cuồng vọng.
Tu vì của lão cùng đạt tới vấn đỉnh, tuy chỉ là sơ kỳ vấn đỉnh nhưng trong cảnh giới tiên tộc, người bước vào vấn đỉnh tuyệt đối không bình thường! Ông lão lưng còng con ngươi co rút, sáu người xung quanh cùng làm đôi tay ấn pháp quyết, từng đợt thần thông biến ảo ra.
Khoảnh khắc họ bày thần thông, Tô Minh cầm Táng Tà thương bước ra ba bước. Bước đầu tiên đạp xuống, trường thương mạnh đâm tới trước, không trung truyền đến tiếng xé gió sắc bén. Khe hở không gian xuất hiện, hình thành hình cung lao hướng kẻ mạnh nhất trừ Thân Đông ra, ông lão tóc xám.
Ông lão tóc xám nâng lên tay phải ấn pháp quyết bàn tay mạnh đẩy tới trước. Phút chốc một vệt sáng xanh biến ảo trong tay lão, hình thành con chim xanh vỗ cánh xông hướng thương thứ nhất Tô Minh đâm ra!
Táng Tà thương và con chim va vào nhau, tiếng ầm ầm kinh thiên khuếch tán. Con chim nổ tung, và Tô Minh bước ra bước thứ hai, kéo theo thương thứ hai *ong* một tiếng xuyên thấu hư vô, xuất hiện trước mặt ông lão tóc xám.
Tốc độ một thương quá nhanh, cho nên lão chưa kịp nhìn kỹ thì mũi thương đã bùng phát lạnh lẽo khiến tóc lão phần phật bay ra sau. Ông lão tóc xám vẻ mặt hoảng sợ, mặc dù lão đoán tu vi của đối phương, cho rằng nếu dám cướp thịt từ miệng cọp thì chắc chắn có chút bản lĩnh. Nhưng lão không ngờ đối phương sẽ mạnh như vậy! Bước đầu tiên, thương thứ nhất tan vỡ sức chống cự của mình. Bước thứ hai, thương thứ hai xuất hiện trước mặt lão. Mũi thương truyền ra lực lượng hủy thiên diệt địa làm da đầu lão tê rần. Trong nỗi sợ hãi, lão thậm chí từ trên thương thứ hai cảm nhận đến hơi thở bước thứ hai thuộc về tiên tộc họ!
Điều này đủ khiến lão hồn vía lên mây, nhưng lão dù gì là cường giả vấn đỉnh tiên tộc, mặc dù phập phồng lo sợ nhưng không chút do dự thụt lùi ra sau, đôi tay ấn pháp quyết, lập tức từ trong túi trữ vật bay ra một tấm thuẫn to lớn. Tấm thuẫn màu xanh, mặt trên tỏa sức sống dạt dào, hình tròn, khắc nhiều phù văn ấn ký. Tấm thuẫn xuất hiện lập tức phát ra ánh sáng xanh chói lòa.
"A!" Ông lão tóc xám lấy ra tấm thuẫn này lập tức hét một tiếng.
Theo tiếng hét vang vọng, tấm thuẫn biến đổi như là vốn chồng chất nay tách ra, hình thành chín tấm thuẫn giống y như đúc liền cùng một chỗ, ngăn chặn thương thứ hai đâm tới.
Ông lão tóc xám rất sợ hãi, lão không nghĩ làm sao chống lại nữa mà cố gắng nhanh chóng rời khỏi sự tỏa định đáng sợ trước mắt. Lão có cảm giác mãnh liệt rằng tấm thuẫn sẽ không ngăn cản được đối phương quá lâu, nhưng lão chỉ cần bước chân đối phương khựng lại một giây là lập tức thuấn di được ngay.
Tất cả điều này bắt đầu từ bước chân đầu tiên của Tô Minh cho đến bây giờ chỉ mới vài giây, nhanh đến không kịp phản ứng. Bốn phía những người khác còn đang lao tới, thi pháp. Những đồng môn quanh người lão già sau hai thương Tô Minh ra vẫn có cảm giác đặt mình trong thiên quân vạn mã của kẻ địch, một mình một người.
Loại cảm giác này chưa kết thúc, lão muốn tạm dừng một giây không hề đến. Khoảnh khắc tấm thuẫn lấy ra, trường thương của Tô Minh đâm vào, một tiếng nổ điếc tai vang ngập trời. Cái thứ nhất trong chín tấm chắn vỡ thành mảnh vụn, bao gồm cái thứ hai, ba, bốn, năm cùng bạo tạc, hình thành trùng kích, khiến những người muốn tới gần Tô Minh tinh thần rung động
Còn có tấm thuẫn thứ sáu, bảy, tám, chín dưới thế như chẻ tre của trường thương Tô Minh ầm ầm tan vỡ. Vô tận mảnh vụn bắn bốn phía, Tô Minh bước ra bước thứ ba!
Bước thứ ba đạp xuống, trường thương đâm ra thương thứ ba. Thương thứ ba mang theo tiếng vù vù điếc tai đâm vào mặt ông lão tóc xám đang thụt lùi.
Trường thương vốn là màu tím, nhưng lần này biến ảo ngưng tụ trong tay Tô Minh thì biến thành đen, đen như mực, giống như đại biểu chết chóc. Sát khí mãnh liệt lấy Tô Minh làm trung tâm khuếch tán bốn phía.
Sát khí không phải bình thường, nó như là thực chất, khi khuếch tán thì trông như có vòng xoáy rít gào ngoài người hắn. Giống như là biến thành bão tố đang gầm gừ, muốn xé rách trời đất này.
Trong vòng xoáy mái tóc nhuộm đen của Tô Minh theo gió bay đi, nâng lên đôi mắt che giấu dưới mặt nạ, toát ra tia sáng lạnh. Một khoảnh khắc khiến người xung quanh cất bước đến gần đều tinh thần chấn động, như có sét đánh ngang tai, bị khí thế của Tô Minh trấn áp.
Đặc biệt là từ miệng hắn thốt ra câu kia, biểu tình và khí thế trấn áp khiến lời nói tựa thiên uy đánh vào tinh thần mọi người, làm họ trong một giây dường như thấy Tô Minh trở thành một tà tiên bất bại khát máu tàn sát!
Khóe môi Tô Minh nhếch nụ cười lạnh lẽo, trong tay Táng Tà thương siết chặt nhấc chân tiến tới, rõ ràng là muốn lấy sức một người chiến với trừ Thân Đông và người lúc nãy hộc máu rút lui ra còn lại bảy người!
Bảy người đều là kẻ giáng trần, đều là có huyết mạch tiên tộc thuần chính. Họ không phải Man tộc, dù là trong tà tông tiên tộc cũng là người nổi bật, tu vi yếu nhất là anh biến cảnh có thể so với trung kỳ Man Hồn!
Đặc biệt trong đó có một người là ông lão tóc xám, mặc đồ xám, lưng hơi nhô lên giống như người gù. Lão, là người đứng đầu Tà Linh Tông trừ Thân Đông ra!
Chính là lão mới nói Tô Minh cuồng vọng.
Tu vì của lão cùng đạt tới vấn đỉnh, tuy chỉ là sơ kỳ vấn đỉnh nhưng trong cảnh giới tiên tộc, người bước vào vấn đỉnh tuyệt đối không bình thường! Ông lão lưng còng con ngươi co rút, sáu người xung quanh cùng làm đôi tay ấn pháp quyết, từng đợt thần thông biến ảo ra.
Khoảnh khắc họ bày thần thông, Tô Minh cầm Táng Tà thương bước ra ba bước. Bước đầu tiên đạp xuống, trường thương mạnh đâm tới trước, không trung truyền đến tiếng xé gió sắc bén. Khe hở không gian xuất hiện, hình thành hình cung lao hướng kẻ mạnh nhất trừ Thân Đông ra, ông lão tóc xám.
Ông lão tóc xám nâng lên tay phải ấn pháp quyết bàn tay mạnh đẩy tới trước. Phút chốc một vệt sáng xanh biến ảo trong tay lão, hình thành con chim xanh vỗ cánh xông hướng thương thứ nhất Tô Minh đâm ra!
Táng Tà thương và con chim va vào nhau, tiếng ầm ầm kinh thiên khuếch tán. Con chim nổ tung, và Tô Minh bước ra bước thứ hai, kéo theo thương thứ hai *ong* một tiếng xuyên thấu hư vô, xuất hiện trước mặt ông lão tóc xám.
Tốc độ một thương quá nhanh, cho nên lão chưa kịp nhìn kỹ thì mũi thương đã bùng phát lạnh lẽo khiến tóc lão phần phật bay ra sau. Ông lão tóc xám vẻ mặt hoảng sợ, mặc dù lão đoán tu vi của đối phương, cho rằng nếu dám cướp thịt từ miệng cọp thì chắc chắn có chút bản lĩnh. Nhưng lão không ngờ đối phương sẽ mạnh như vậy! Bước đầu tiên, thương thứ nhất tan vỡ sức chống cự của mình. Bước thứ hai, thương thứ hai xuất hiện trước mặt lão. Mũi thương truyền ra lực lượng hủy thiên diệt địa làm da đầu lão tê rần. Trong nỗi sợ hãi, lão thậm chí từ trên thương thứ hai cảm nhận đến hơi thở bước thứ hai thuộc về tiên tộc họ!
Điều này đủ khiến lão hồn vía lên mây, nhưng lão dù gì là cường giả vấn đỉnh tiên tộc, mặc dù phập phồng lo sợ nhưng không chút do dự thụt lùi ra sau, đôi tay ấn pháp quyết, lập tức từ trong túi trữ vật bay ra một tấm thuẫn to lớn. Tấm thuẫn màu xanh, mặt trên tỏa sức sống dạt dào, hình tròn, khắc nhiều phù văn ấn ký. Tấm thuẫn xuất hiện lập tức phát ra ánh sáng xanh chói lòa.
"A!" Ông lão tóc xám lấy ra tấm thuẫn này lập tức hét một tiếng.
Theo tiếng hét vang vọng, tấm thuẫn biến đổi như là vốn chồng chất nay tách ra, hình thành chín tấm thuẫn giống y như đúc liền cùng một chỗ, ngăn chặn thương thứ hai đâm tới.
Ông lão tóc xám rất sợ hãi, lão không nghĩ làm sao chống lại nữa mà cố gắng nhanh chóng rời khỏi sự tỏa định đáng sợ trước mắt. Lão có cảm giác mãnh liệt rằng tấm thuẫn sẽ không ngăn cản được đối phương quá lâu, nhưng lão chỉ cần bước chân đối phương khựng lại một giây là lập tức thuấn di được ngay.
Tất cả điều này bắt đầu từ bước chân đầu tiên của Tô Minh cho đến bây giờ chỉ mới vài giây, nhanh đến không kịp phản ứng. Bốn phía những người khác còn đang lao tới, thi pháp. Những đồng môn quanh người lão già sau hai thương Tô Minh ra vẫn có cảm giác đặt mình trong thiên quân vạn mã của kẻ địch, một mình một người.
Loại cảm giác này chưa kết thúc, lão muốn tạm dừng một giây không hề đến. Khoảnh khắc tấm thuẫn lấy ra, trường thương của Tô Minh đâm vào, một tiếng nổ điếc tai vang ngập trời. Cái thứ nhất trong chín tấm chắn vỡ thành mảnh vụn, bao gồm cái thứ hai, ba, bốn, năm cùng bạo tạc, hình thành trùng kích, khiến những người muốn tới gần Tô Minh tinh thần rung động
Còn có tấm thuẫn thứ sáu, bảy, tám, chín dưới thế như chẻ tre của trường thương Tô Minh ầm ầm tan vỡ. Vô tận mảnh vụn bắn bốn phía, Tô Minh bước ra bước thứ ba!
Bước thứ ba đạp xuống, trường thương đâm ra thương thứ ba. Thương thứ ba mang theo tiếng vù vù điếc tai đâm vào mặt ông lão tóc xám đang thụt lùi.
/1485
|