Cầu Ma

Chương 629: Tôn trọng cường giả!

/1485


"Tiên tộc có một câu nói gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau. Vị đạo hữu này che giấu khuôn mặt chắc là lo bị người nhận ra, tạm thời gọi người là Hoàng Tước đạo hữu vậy." Thân Đông tiến tới một bước, từ từ nói.

Gã nhìn chằm chằm đôi mắt Tô Minh, biểu tình âm trầm và càng nghiêm túc. Thật ra lúc trước gã đã nhìn ra đối phương có gì không thích hợp, đó là khí thế khiến gã kiêng dè, cho nên mới không ra tay mà mặc kệ người khác thăm dò. Nhưng cho dù là gã cũng không đoán được đối phương chỉ đi ra ba bước đã đem cường giả thứ hai Tà Linh Tông trừ gã ra giết ngay lập tức.

Loại chuyện này cho dù là gã cũng phải chuẩn bị ăn nói với tà tông Cấp Ảm đại nhân, dù sao chết không phải một sửa đổi huyết mạch Man tộc mà là kẻ giáng trần tà tông chân chính. Người như vậy chết đi, đặc biệt là cường giả vấn đỉnh đối với tà tông mà nói không phải chuyện nhỏ!

"Hoàng Tước đạo hữu tính toán giỏi lắm, khi chúng ta giết vào Tàng Long phân tông thì lặng lẽ lẻn vào, chắc là những vật đệ tử Tà Linh Tông ta cướp đoạt tập trung lại cũng không nhiều bằng Hoàng Tước đạo hữu đúng không? Đặc biệt là Hạo Dương Thạch. Nhưng đạo hữu chiến trận này hơi không đáng giá, lấy hiểu biết của Thân ta với Cố Nguyên Hải, người này chắc chắn có hậu chiêu, lấy ra túi trữ vật hơn phân nửa là ngụy trang mà thôi, chân chính Hạo Dương Thạch đã bị hắn giấu đi." Khi Thân Đông nói chuyện thì mắt chớp lóe nhìn mắt Tô Minh, lại tiến tới trước vài bước.

Tô Minh vẻ mặt như thường, không mở miệng, chỉ nhìn Thân Đông bước ra một bước.

"Ngươi giết trưởng lão Tà Linh Tông ta, việc này sẽ không chấm dứt dễ dàng, sẽ có tà tông bộ lạc giết chóc tìm người, nhưng trước đó Thân ta muốn chiến với Hoàng Tước đạo hữu một trận. Chắc Hoàng Tước đạo hữu cũng không nghĩ ở đây hao phí thời gian. Ngươi cản chúng ta cho Cố Nguyên Hải thời gian bỏ chạy, chắc là có giao dịch gì với hắn? Túi trữ vật đó không có Hạo Dương Thạch nhưng có chỗ giấu chút kho báu của Tàng Long phân tông, nếu không thì lấy tâm kế của Hoàng Tước đạo hữu sẽ không xen vào. Như vậy ngươi và ta lấy ba chiêu làm hạn định, trong ba chiêu sống chết không bàn, sau ba chiêu hai ta không ai cản ai, thế nào hả?" Thân Đông từ từ nói.

Lời vừa thốt ra, người xung quanh có mấy kẻ suy nghĩ hơi chậm chạp chút lập tức lộ vẻ hoảng hốt.

Tô Minh nheo mắt, trong mắt lóe tia sáng kỳ lạ. Thân Đông nói gần với sự thật, có thể từ một vài dấu vết nhìn ra những điều đó, từ đấy thấy được tâm kế của người này. Sự thật đúng như Thân Đông đã nói, Tô Minh không mấy để ý cái gì Hạo Dương Thạch, vật kia là cái gì hắn không biết thì tất nhiên sẽ không vì nó mà mở ra nhiều giết chóc, cũng không khả năng giết hết mọi người có mặt một mình chiếm Hạo Dương Thạch.

Việc này không hợp với ích lợi, cho nên khi ông lão họ Cố Tàng Long Tông nguyên anh xuất khiếu gặp nguy hiểm thì Tô Minh truyền ra dao động thần thức cho ông lão họ Cố biết một điều rằng hắn không cần Hạo Dương Thạch, hắn muốn là nhiều báu vật Tàng Long Tông và vật đối phương mang đi trong túi trữ vật. Chỉ cần đưa những thứ đó cho hắn thì sẽ giúp đối phương kéo dài thời gian.

Đợt giao dịch này vào lúc nguy hiểm thì ông lão họ Cố không thể nghĩ suy được mất, nhất định phải đồng ý, cho nên mới có tình hình kia.

Tô Minh mỉm cười, nếu Thân Đông đã nhìn ra manh mối thì hắn không cần che giấu gì nhiều. Hắn cười tủm tỉm nói.

"Ba chiêu làm hạn định, có thể!"

Mắt Thân Đông chợt lóe, gã đang chờ đối phương nói câu này nếu không thì đã chẳng nhiều lời như vậy, cuối cùng nói ra câu thăm dò. Đối phương cường đại làm gã rất kiêng dè, cường giả như vậy gã không nắm chắc chiến thắng, nếu đối phương cứ quấy rầy thì gã rất khó hoàn thành nhiệm vụ lần này. Dù sao thời gian trôi qua, Cố Nguyên Hải bỏ chạy ngày càng xa, mặc dù Tà Linh Tông bọn họ đã phong kín tất cả truyền tống trận bên này nhưng nếu thời gian chậm trễ, đối phương thoát khỏi phạm vi phong tỏa thì đi tìm rất là khó khăn, dễ dàng xuất hiện ngoài ý muốn.

"Các ngươi đuổi theo Cố Nguyên Hải!" Thân Đông lên tiếng, cất bước hướng Tô Minh.

Gã nâng lên tay phải, lập tức hiện ra một cây roi đỏ. Gã vung vẩy, có tiếng sấm ầm ầm phát ra từ cây roi, còn có nhiều lôi cầu hiện ra kêu xèo xèo, dung hợp lại lao hướng Tô Minh.

Bảy người bao gồm Bảo Thu nhìn nhau, lập tức biến thành cầu vồng lao lên trời. Bảo Thu vốn không muốn đi nhưng giờ không tiện ở lại, cũng theo mọi người rời khỏi đây. Lòng cô khó thể bình tĩnh, Tô Minh ba bước ba thương giết một người, thân hình đó khắc sâu vào đầu cô thật lâu không thể tan biến.

Đối với việc họ rời đi thì Tô Minh không ngăn cản, hắn nhìn Thân Đông, mắt dần lộ ra chiến ý. Hắn nâng lên tay phải siết chặt Táng Tà thương. Thương kêu *ong* một tiếng, biến thành nhiều khói đen bị Tô Minh túm lấy quăng hướng lôi cầu từ trên trời đến và roi trong tay Thân Đông quất.

*Ầm!* một tiếng, Táng Tà thương trở thành luồng khói đen chớp mắt tới gần những lôi cầu, tiếng ầm ầm vang vọng xuyên thấu hư vô xuất hiện trước người Thân Đông.

Mắt Thân Đông chợt lóe như là hiểu ra, thả lỏng roi. Lập tức Táng Tà thương cuốn roi dài, chớp mắt lao ra mấy trăm mét, ầm một tiếng đâm vào mặt đất.

"Pháp bảo thì ngươi không so bằng ta, chúng ta đấu thần thông đi!" Tô Minh lạnh nhạt nói.

Cuộc chiến này hắn sẽ không dùng Táng Tà thương, cường giả như Thân Đông hắn không có nhiều cơ hội gặp, giờ thấy thì phải kiểm chứng xem mình không cần ngoại lực sẽ đạt tới trình độ gì.

/1485

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status