Mấy trăm người vòng quanh bốn phía thấp giọng thảo luận. Những đoàn máu trên bình đài động phủ Kỳ Bắc Sơn nhanh chóng tản ra, mở tất cả trận pháp ngoài động phủ đã được bày sẵn, dựng lên một màn sáng đỏ.
Giây lát người phụ nữ trung niên đã trở thành xương khô ngã xuống xuống đất, Kỳ Bắc Sơn đã bước vào trong động phủ. Cửa đóng lại, Kỳ Bắc Sơn mắt đỏ rực như là phát điên lấy ra tất cả tinh thạch lão tích lũy đặt trên mặt đất, bị một trận pháp loại nhỏ trên đất nhanh chóng hấp thu, khiến màn sáng đỏ ngoài động phủ biến hỗn tạp.
Tô Minh khoanh chân ngồi trên đỉnh đù Xích Mãng Phượng, thấy Kỳ Bắc Sơn trong thời gian ngắn dứt khoát hành động, hắn mặt không biểu tình vỗ đầu Xích Mãng Phượng. Con Xích Mãng Phượng lập tức ở trước mặt mấy trăm người từ trên trời lao hướng màn sáng đỏ hỗn tạp. Khoảnh khắc tới gần, không có triển khai thần thông thuật pháp, chỉ là dùng cái đầu khổng lồ của nó trực tiếp đánh vào màn sáng đỏ hỗn tạp. Khi va chạm nhau, một tiếng nổ kịch liệt vang lên, chỉ thấy trận pháp trong chớp mắt không tan vỡ, xé rách mà là...tản ra, hóa thành tro bụi bay lả tả, yếu ớt tựa như không tồn tại vậy. Màn sáng đỏ tản ra thì những tinh thạch ở trước mặt Kỳ Bắc Sơn trong động phủ cũng vỡ vụn theo.
Kỳ Bắc Sơn biến sắc. Ngoài động phủ, trên bầu trời Tô Minh đã bước ra một bước, rời khỏi đầu Xích Mãng Phượng. Hắn xuất hiện ngoài động phủ, tóc tung bay, quần áo phấp phới. Hắn nâng tay phải vỗ chưởng vào cửa động phủ. Khi đánh ra một chưởng thì trong người Tô Minh có vô cùng tận ngọn lửa bùng phát ra, như là biển lửa tràn ngập quanh hắn, khuếch tán ra ngoài, phạm vi cỡ mấy trăm mét chìm trong biển lửa. Có một Xích Mãng Phượng hư ảo huyễn hóa ra, ngửa đầu gầm lên theo một chưởng đánh vào cửa động phủ thì nó cũng dùng đầu va chạm.
Giây lát người phụ nữ trung niên đã trở thành xương khô ngã xuống xuống đất, Kỳ Bắc Sơn đã bước vào trong động phủ. Cửa đóng lại, Kỳ Bắc Sơn mắt đỏ rực như là phát điên lấy ra tất cả tinh thạch lão tích lũy đặt trên mặt đất, bị một trận pháp loại nhỏ trên đất nhanh chóng hấp thu, khiến màn sáng đỏ ngoài động phủ biến hỗn tạp.
Tô Minh khoanh chân ngồi trên đỉnh đù Xích Mãng Phượng, thấy Kỳ Bắc Sơn trong thời gian ngắn dứt khoát hành động, hắn mặt không biểu tình vỗ đầu Xích Mãng Phượng. Con Xích Mãng Phượng lập tức ở trước mặt mấy trăm người từ trên trời lao hướng màn sáng đỏ hỗn tạp. Khoảnh khắc tới gần, không có triển khai thần thông thuật pháp, chỉ là dùng cái đầu khổng lồ của nó trực tiếp đánh vào màn sáng đỏ hỗn tạp. Khi va chạm nhau, một tiếng nổ kịch liệt vang lên, chỉ thấy trận pháp trong chớp mắt không tan vỡ, xé rách mà là...tản ra, hóa thành tro bụi bay lả tả, yếu ớt tựa như không tồn tại vậy. Màn sáng đỏ tản ra thì những tinh thạch ở trước mặt Kỳ Bắc Sơn trong động phủ cũng vỡ vụn theo.
Kỳ Bắc Sơn biến sắc. Ngoài động phủ, trên bầu trời Tô Minh đã bước ra một bước, rời khỏi đầu Xích Mãng Phượng. Hắn xuất hiện ngoài động phủ, tóc tung bay, quần áo phấp phới. Hắn nâng tay phải vỗ chưởng vào cửa động phủ. Khi đánh ra một chưởng thì trong người Tô Minh có vô cùng tận ngọn lửa bùng phát ra, như là biển lửa tràn ngập quanh hắn, khuếch tán ra ngoài, phạm vi cỡ mấy trăm mét chìm trong biển lửa. Có một Xích Mãng Phượng hư ảo huyễn hóa ra, ngửa đầu gầm lên theo một chưởng đánh vào cửa động phủ thì nó cũng dùng đầu va chạm.
/1485
|