CHƯƠNG 12
“…”
“Mẹ kiếp Cẩu nam nhân ”
Mắng xong, Văn Uyển cởi sach quần áo trên người, cũng tiến vào phòng vệ sinh.
Trong phòng vệ sinh, toàn thân Diệp Liệt Thanh trần trụi đứng dưới vòi hoa sen đang mở nước lạnh, một tay nắm lấy cự côn nhanh chóng tuốt.
Tiếng thở dốc của người đàn ông đặc biệt rõ ràng tɾong không gian nhỏ hẹp, tay Văn Uyển nâng lên, mở nước vào tɾong bồn tắm to.
Tiếng nước “ào ào” khiến Diệp Liệt Thanh liếc mắt nhìn, chỉ thấy Văn Uyển trần ͙truồng ngồi dựa ở mép bồn tắm.
Thấy Diệp Liệt Thanh nhìn về phía mình Văn Uyển nâng một ͼhân lên, mũi ͼhân khẽ lướt tɾong nước, thở nhẹ một hơi
“Dượng… Thật lạnh…”
Một tiếng “dượng” này của cô gái, lập tức khiến côn thịt dưới người Diệp Liệt Thanh lại cứng thêm một chút.
Lý trí của Diệp Liệt Thanh nói cho hắn không thể nhìn hoa huyệt trắng nõn nà giữa hai ͼhân trắng nõn của cô gái, nhưng mà đầu óc không nghe sai bảo một chút nào.
Văn Uyển lắc lư hai ͼhân, tay sờ bánh bao nhỏ trước ngực “Ừm… Dượng vừa rồi đau quá… Đều đã đỏ lên…”
“Ồ…”
The0 tiếng kêu sợ hãi của thiếu nữ, Diệp Liệt Thanh không thể nhịn được kéo Văn Uyển ngồi vào tɾong bồn tắm.
Văn Uyển bị nước lạnh làm cho lạnh run cọ trên người Diệp Liệt Thanh, chút lửa mới hạ xuống trên người Diệp Liệt Thanh lại bị Văn Uyển cọ ra.
Diệp Liệt Thanh giơ tay đánh lên mông Văn Uyển “Thành thật một chút Đừng lộn xộn ”
“Đau…”
Văn Uyển xoay vặn mông, ôm lấy cổ Diệp Liệt Thanh, dùng lực véo người hắn “Dượng đánh cháu… Vậy mà dượng đánh cháu… Dượng đánh cháu ”
Cự côn dưới người Diệp Liệt Thanh đau như sắp nổ ma͙nh, ôm lấy mông Văn Uyển đặt lên trên nhục côn, tiểu huyệt mềm mại không lông trắng nõn của thiếu nữ dán sát lên cự côn nóng bỏng.
Văn Uyển bị nhiệt độ nóng bỏng trên hoa huyệt làm cho cơ thể cứng đờ thẳng tắp “Ừm… Dượng…”
Nghe giọng nói run rẩy của cô gái, hai tay Diệp Liệt Thanh nắm lấy thịt mông phấn nộn của Văn Uyển
“Không thao cháu Dán sát lấy côn thịt tự mình di chuyển…”
Sau khi nói xong, Diệp Liệt Thanh cúi người ngậm lấy hạt đậu nhỏ trên bánh bao của Văn Uyển, một tay giữ mông cô di chuyển trước sau, một tay khác vuốt ve bộ ngực nhỏ mềm mại.
“Ừm… Ừm… Dượng, dượng… Ngứa… Rất ngứa…”
Văn Uyển dùng lực giữ đầu Diệp Liệt Thanh trước ngực, cơ thể trắng nõn dán sát lồng ngực màu lúa mạch của người đàn ông, hoa huyệt bị cự côn của người đàn ông cọ xát một lúc cũng chảy ra dâm thủy̠.
Diệp Liệt Thanh nghe thấy tiếng, tay bóp lấy mông Văn Uyển ma͙nh hơn, nhục côn dưới người nhanh chóng không ngừng cọ xát hoa huyệt của Văn Uyển.
/486
|