Sắc mặt Ninh Doãn Ngân âm u, tay còn bị Ninh Khuynh Thược lôi kéo thật chặt.Hắn cứ chạy như vậy?Vậy tình hắn là thắng, hay là thất bại?Càng nghĩ trong lòng càng không thoải mái, giữ chặt Ninh Khuynh Thược và Hàn Mộ còn đang chạy, "Này, này, dừng lại cho anh!""Sao vậy?" Ninh Khuynh Thược thở hồng hộc, thả tay Ninh Doãn Ngân ra.May mà phản ứng của bé khá nhanh, nếu không cha hồ ly của bé sẽ thành một con hồ ly chết rồi!"Không đánh nữa?" Khóe mắt Ninh Doãn Ngân khẽ giơ, nhìn Hàn Mộ."Ở lại đánh nữa ông sẽ biến thành hồ ly nướng đó, ông không thấy người ta đã giơ súng lên, họng súng chỉ về phía ông à?" Ninh Khuynh Thược trợn mắt nhìn thẳng.Con hồ ly này thật sự là tổng giám đốc của Ninh thị quốc tế, thật sự là người lãnh đạo của tổ chức Hắc Thủ sao?Không giống, thật sự rất không giống!Khóe miệng Ninh Doãn Ngân vểnh lên.Sao hắn lại không thấy, chỉ là hắn cũng chưa có nghĩ tới Lộ Á Sâm sẽ thay đổi tình hình, đưa họng súng nhắm ngay hắn!"Ngân!" Giọng Hàn Mộ có chút bất đắc dĩ, "Thật xin lỗi."Đều tại cô, nếu cô sớm nói rõ ràng với Lộ Á Sâm, Lộ Á Sâm sẽ không quấn cô không thả. Ninh Doãn Ngân cũng sẽ không đối mặt với Lộ Á Sâm!"Ngốc rồi?" Ninh Doãn Ngân vỗ vỗ đầu Hàn Mộ, "Bà xã, em ra quyết định, không phải chỉ là một
/712
|