Lúc này, bên cửa cũng truyền đến một hồi tiếng hút khí không thể tưởng tượng nổi, "Tại sao lại có thể như vậy. . . . . ."Y Sâm ngừng động tác của mình lại, thu hồi quả đấm sắp vung đến trên mặt Liệp Ưng, có chút ngơ ngác nhìn ba người đứng ở cửa.Không biết từ lúc nào ba người Ninh Doãn Ngân, Hàn Mộ, Ninh Khuynh Thược đã đứng ở cửa, cùng nhau nhìn một màn đang xảy ra trong tiền sảnh.Dễ hiểu, tiếng động vừa rồi chính là do ba người bọn họ phát ra.Trong giọng nói mang theo khiếp sợ, dfienddn lieqiudoon không thể tin được, còn có một loại tình cảm đan xen lẫn lộn.Y Sâm hung hăng nhíu mày.Bọn họ trở về lúc nào?Ba người bọn họ đã đứng ở cửa bao lâu?Cảm giác say quậy một hồi như vậy, nhất thời lại tỉnh đi bảy tám phần.Bây giờ hắn đã hoàn toàn thanh tỉnh, phải nói, cũng không thể không tỉnh táo!Đầu hơi cúi xuống, trong ánh mắt Y Sâm không khỏi hiện lên chút phiền muộn.Tại sao hắn có thể tựu tùy tiện mượn rượu điên khùng như vậy?Hắn đúng là đáng chết!Chẳng những hoài nghi anh em tốt của hắn, còn bắt đầu động thủ với Liệp Ưng!Hắn thậm chí. . . . . .Hắn thậm chí còn động thủ đánh Thanh Lưu!Hai quyền cứ như vậy không chút lưu tình đánh vào trên mặt Thanh Lưu.Hơi ngẩng đầu, nhìn gương mặt của Thanh Lưu có chút bầm tím, trong lòng áy náy giống như thủy triều, trào lên, nhất thời chôn vùi hắn, hoàn toàn triệt để.Cúi đầu, quả đấm đã mất đi ý thức, có chút cảm giác tê liệt.Thanh Lưu hắn cũng vì tốt cho Tiểu Thất!Bởi vì chỉ có xóa đi đoạn ký ức không chịu nổi cho Tiểu Thất, dieendaanleequuydonn Tiểu Thất mới có thể quên đi, Tiểu Thất mới có thể sống sót, Tiểu Thất mới có thể sống tốt!Hắn đột nhiên phát hiện, hắn thật sự rất đáng chết. . . . . .Nắm chặt quả đấm, tức giận đánh vào đáy lòng, nhịn xuống sự phẫn nộ trong lòng bản thân đối với mình.Tại sao hắn có thể nghi ngờ Thanh Lưu?Đây không chỉ nghi ngờ y thuật của Thanh Lưu, càng nghi ngờ nhân phẩm của hắn.Bọn họ còn có thể tiếp tục làm anh em sao?Bọn họ còn có thể có thể tiếp tục giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau sao?Thanh Lưu còn có thể cần người anh em này sao?Một người anh em bất trị như hắn. . . . . .Làm thương tổn Tiểu Thất, lại hung hăng, bất kể hậu quả đánh Thanh Lưu!Ngẩng đầu nhìn Tiểu Thất hiện giờ đang đối diện với hắn.Lúc này, vẻ lo lắng lộ ra trên mặt Tiểu Thất không thể nghi ngờ.Dĩ nhiên, sự lo lắng là lo lắng cho Thanh Lưu.Cô ấy đang lo lắng nhìn vết tím bầm trên mặt Thanh Lưu, tay nhè nhẹ lau chùi vết máu trên khóe miệng hắn.Nhưng, người cô ấy lo lắng cũng không phải hắn!Mà hiện tại bên cạnh cô ấy là Thanh Lưu!Trong lòng Y Sâm tràn đầy khổ sở, hơi ngẩng đầu, nhắm lại sự đau đớn trong mắt mình.Chỉ là, trong lòng đau đớn thật sự một hồi liên tiếp một hồi truyền đến!Nhìn Thanh Lưu và Tiểu Thất, bọn họ thoạt nhìn giống như một đôi trai tài gái sắc trời sinh!Hắn, Y Sâm không xứng với Tiểu Thất, d,0dylq.d cũng không xứng nữa rồi!Cho nên nói. . . . . .Hắn cứ hoàn toàn buông tay như vậy sao?Buông tay Tiểu Thất?Chỉ cần hắn buông tay Tiểu Thất, hắn có thể giải thoát sao?Tiểu Thất có thể cứ như vậy hạnh phúc sao?Hắn không biết, hắn thật sự không biết. . . . . .Phải lựa chọn thế nào mới đều tốt cho hai bên?Làm sao đây?Phải làm sao?Mặt nạ của Liệp Ưng đã bị quăng xuống đất, gần như bị một quyền của Y Sâm làm cho nát bấy.Nếu như muốn nhặt lên mang lại thì không thể được rồi!Khuôn mặt của cậu cũng đã hoàn toàn bại lộ trước mặt mọi người.Hàn Mộ khiếp sợ nhìn Liệp Ưng cách đó không xa, cả người đột nhiên cứng đờ.Đưa tay, Hàn Mộ lôi kéo tay Ninh Doãn Ngân thật chặt, "Ninh Nhị, anh. . . . . . anh có thể nói cho em biết. . . . . . đây, đây đã xảy ra chuyện gì vậy? di@en*dyan(lee^qu.donnn) Không phải mắt em già rồi chứ, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy?"Tại sao cô nhìn thấy gương mặt giống Thược Thược của cô như đúc?Mà duy nhất một điểm không giống chính là, Thược Thược là nữ, trên mặt luôn mang theo sự ấm áp.Mà cậu ấy, trên mặt Liệp Ưng luôn mang theo một cỗ cương nghị.Nhưng, cô thật không có hoa mắt, cũng không có đang nằm mơ!Hàn Mộ ngắt thử thịt trên mu bàn tay, "Ai u. . . . . . đau!"Một tiếng kêu đau này thật sự xác nhận không phải cô đang ở trong mơ!Dáng dấp của Thược Thược gần giống cậu ấy y như đúc!"Mắt em không già." Ninh Doãn Ngân lắc đầu, nhìn Liệp Ưng."À?" Giọng Hàn Mộ có chút mê mang, "Đến cuối cùng đã xay ra chuyện gì?""Anh còn muốn hỏi
/712
|