Chỉ là, tựa hồ tất cả mọi người quá mức yên lặng, nên không phát hiện Ninh Khuynh Thược không nói một câu nào vừa mới ở bên cạnh Ninh Doãn Ngân đã mang theo một chút ưu thương, lặng lẽ đi ra ngoài."Thì ra, tôi có một đứa con trai bảo bối lợi hại như vậy." Nước mắt tràn ra khỏi hốc mắt của Hàn Mộ, giống như cô chỉ cần hơi nháy mắt, giọt nước mắt sẽ rơi ào xuống.Cô kiêu ngạo, cô tự hào!Cô thật không nghĩ tới, càng không dám nghĩ tới!Giọng nói Hàn Mộ mang theo ấm áp vang lên ở trên đầu Liệp Ưng.Trong lòng Liệp Ưng ấm áp, trong khoảng thời gian ngắn ngay cả mấy lời cũng không nói ra được.Thì ra, đây chính là hương vị của mẹ!Thì ra, đây chính là hương vị cậu đã mong chờ bảy năm.Ấm áp như vậy, thơm như vậy, dịu dàng như vậy!Từ giây phút cậu biết được thân phận của mình, ai biết cậu muốn ở trong lòng mẹ đến cỡ nào, cứ như vậy ngửi lấy hương vị của mẹ!Cho dù cậu mạnh mẹ, lúc này cậu cũng chỉ là một đứa bé cần tình thương của mẹ mà thôi;Cho dù cậu lợi hại thế nào, cậu cũng muốn như dáng vẻ hiện tại, được mẹ ôm ở trong lòng;Cho dù cậu kiên cường thế nào, hôm nay giờ phút này cậu lại có loại kích động muốn rơi lệ!Mẹ, đây là mẹ của cậu!Cả đời này của cậu phải dùng tính mạng của mình đi bảo vệ một người phụ nữ, d,0dylq.d là một người phụ nữ rất quan trọng của cậu!Mẹ. . . . . ."Được rồi, đừng ôm nữa!" Ninh Doãn Ngân nhìn lướt qua Liệp Ưng, giọng nói có chút ghen ghét vang lên trong không khí.Đứa con trai này chẳng lẽ cũng chỉ muốn mẹ, không cần cha sao?Không nhìn thấy hắn cũng đứng ở đây sao?Còn có. . . . . .Tại sao nó có thể dính lấy Tiểu Mộ của hắn, tay ôm ở ngang hông của cô như vậy.Chẳng lẽ, đứa con trai này không biết đó là nơi dành riêng cho hắn sao?Dường như đứa con trai của hắn còn không biết điểm này!Tựa hồ nghe thấy giọng điệu ghen ghét của Ninh Doãn Ngân, Liệp Ưng ngẩng đầu nhỏ lên, tay còn cố ý để ở ngang hông của Hàn Mộ, giống như hoàn toàn không có ý muốn thả ra, hơi nhe răng cười một tiếng, dáng vẻ đó khiến Ninh Doãn Ngân cảm thấy có một chút đáng ghét, nói ra lời càng làm cho Ninh Doãn Ngân có một loại kích động hận không thể tiến lên bóp chết đứa nhỏ này."Xin hỏi Ninh thiếu, ngài có gì chỉ giáo sao?"Một câu nói của Liệp Ưng, khiến mấy người gần như cùng lúc, "Hì hì. . . . . ." ha ha cười ra tiếng.Chu Tiêu đặt tay lên bả vai Ngũ Nhật, cười nói, "Ngũ Nhật, nhìn xem, đây hẳn là cha ăn giấm của con trai đi?""Không, không, không." Ngũ Nhật liên tiếp nói ba từ không, giọng điệu có chút nhạo báng, "Tiêu, chẳng lẽ anh nhìn không ra, đây là con trai bảo bối cố ý để cho cha tổng giám đốc ghen sao."Sắc mặt Ngũ Nhật có chút khiếp sợ, cũng không biết là thực hay là giả, "Không phải chứ? Chẳng lẽ anh thật không có nhìn ra?"Y Sâm cũng hơi mỉm cười.Mắt thoáng nhìn, nhìn Tiểu Thất ở đối diện đỡ lấy Thanh Lưu, trong mắt mang theo tâm tình nhàn nhạt.Chỉ là, người đã tỉnh táo, ngoài trừ tức giận bản thân, hắn cũng không biết tâm tình của mình là gì.Đáy lòng của hắn đã hiểu rõ, cho dù có không cam lòng.Bầu không khí khẩn trương vừa rồi tựa như có lẽ đã từ từ biến mất."Mời con mau bỏ cái móng heo đó ra!" Ninh Doãn Ngân nheo mắt lại, nhìn chằm chằm bàn tay Liệp Ưng vẫn còn ngang hông của Hàn Mộ, vốn không định muốn bỏ tay ra."Tại sao phải bỏ?" Liệp Ưng cười ha ha, tựa hồ không hiểu Ninh Doãn Ngân nói gì.Thật ra thì Liệp Ưng cậu hoàn toàn đang giả bộ thôi.Hàn Mộ bất đắc dĩ lướt nhìn Ninh Doãn Ngân.Ninh Nhị quả nhiên đủ ngốc!Nếu tay con trai anh có thể gọi là móng heo, vậy thử liên hệ lại một chút, chính anh chẳng phải cũng là một con heo đực sao.Bằng không sao lại sinh ra một con heo bảo bối có móng heo chứ?Đủ ngốc mà!Đúng là hoàn toàn không lời gì để nói!"Người phụ nữ này, là người phụ nữ của ta!" Ninh Doãn Ngân đi tới bên cạnh Hàn Mộ, bá đạo lôi cô đến bên cạnh mình, một tay giam cầm hông của cô thật chặt, tuyên thệ chủ quyền của mình!"Mẹ. . . . . ." Liệp Ưng ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Mộ, vẻ mặt nở nụ cười rạng rỡ, "Mẹ gần gũi với tôi hơn, là mẹ thân yêu của tôi!"Ý của Liệp Ưng thật nói đến vô cùng rõ, cũng rất rất rõ ràng.Ông xã có thể tìm thêm một người, nhưng con trai cũng chỉ có nó!Ông xã vẫn chưa từng gần gũi với con trai, cho nên Ninh thiếu ngài hoàn toàn có thể bị đá sang một bên!Tới nơi nào mát mẻ đợi chứ sao. .
/712
|