Chương 595: Hẹn ước năm xưa
“Bàn bạc?”.
Lâm Ẩn nhíu mày nhìn lão Ma.
Theo như những gì lão Ma nói, lão Tước gia trong gia tộc Cromir đã để ý đến mình rồi à?
Rõ ràng lão Ma đã mang theo sứ mệnh đặc biệt của lão Tước gia trong thế giới ngầm phương Tây đến đây.
Hồi xưa, Lâm Ẩn đã từng gặp mặt lão Tước gia trong lúc đại diện quân đội dẫn quân chinh chiến bên nước ngoài.
Sau trận chiến năm xưa đã lập ra một ước định, thế lực trong thế giới ngầm phương Tây không được phép đụng đến Long Quốc.
Thái độ của gia tộc Cromir với mình bây giờ lại khiến cho Lâm Ẩn không khỏi sinh lòng nghi ngờ.
Chắc hẳn lão Tước gia đã đoán ra thân phận của mình rồi, biết mình chính là người làm nên lịch sử trong trận chiến bên nước ngoài khi ấy.
“Đúng thế, cậu Lâm. Chúng tôi rất có thành ý”, lão Ma nói một cách khiêm nhường.
Lâm Ẩn nghĩ ngợi một lúc rồi quay sang nhìn Sở Sở và Công Tôn Thu Vũ.
“Hai người về nhà nghỉ ngơi trước đi, anh sẽ xử lý chuyện ở đây”.
Công Tôn Thu Vũ nhíu mày lại, cô ấy liếc mắt nhìn Cromir Anna, gương mặt trông có vẻ khó chịu, cô ấy đến bên cạnh Lâm Ẩn rồi thì thầm với anh: “Anh họ, anh phải đề phòng cô gái Tây này đó, không có chuyện gì mà đối xử tốt, cô ta có vấn đề”.
Trong lòng cô ấy tương đối căm thù Cromir Anna.
Ấn tượng đầu tiên đã rất xấu, cô ta có một thằng em trai vô lễ và háo sắc, còn làm điệu làm bộ với Lâm Ẩn nữa.
Cho dù đã đánh em trai của Anna nhưng vẫn chưa hết tức giận.
Lâm Ẩn cũng không giải thích thêm với Công Tôn Thu Vũ nữa, anh nhìn lão Ma rồi nói: “Đi thôi”.
Sau khi nói dứt lời, anh quay người đi về phía khu biệt thự ở lưng chừng núi.
Năm phút sau.
Trong căn biệt thự xa hoa chính giữa khu biệt thự ở lưng chừng núi.
Lâm Ẩn ngồi nghiêm chỉnh tại chiếc ghế chủ tọa, những dĩa điểm tâm tinh tế và bình hồng trà nằm được bày trên chiếc bàn gỗ dài.
Lý Bộc đứng một bên dâng trà nước.
Lão Ma và Anna đứng bên chiếc bàn, bọn họ nhìn dáo dác xung quanh.
Còn Quaison lại được sắp xếp trong sảnh tiếp khách, dường như cậu ta sợ Lâm Ẩn lắm vậy, không dám gặp anh nữa.
“Ngồi đi”, Lâm Ẩn nói hờ hững, anh nhấc tay ra hiệu.
Lão Ma và Anna đều chào một cách lịch sự, bọn họ ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế.
“Anh Lâm, nhà anh trang trí cũng được lắm, rất có phong cách riêng của Long Quốc các anh, anh đúng thật là một người đàn ông có gu thẩm mỹ”, Anna cười tâng bốc anh.
Lâm Ẩn nói hờ hững: “Có chuyện gì thì nói thẳng luôn đi. Thời gian của tôi có hạn”.
“Khụ khụ”, lão Ma ho khan hai tiếng rồi nghiêm mặt mà nói: “Cậu Lâm, đầu tiên là tôi thay mặt lão Tước gia bày bỏ lòng cảm ơn vì sự giúp đỡ của cậu trong Cảng Thành”.
“Lão Tước gia nói, nếu như cậu không gật đầu thì gia tộc Cromir cũng sẽ không làm ăn thuận lợi như thế trong Cảng Thành. Vì thế, lần này lão Tước gia cử tôi đến đây để làm một việc cho cậu, xem là báo đáp cho lần trước”.
Lâm Ẩn tỏ vẻ hứng thú, anh hỏi: “Làm một việc cho tôi à? Việc gì?”.
Anh không ngờ rằng lão tước gia sẽ chủ động cống hiến sức lực cho mình, cử một cao thủ như lão Ma đến đây để giúp mình.
“Chúng tôi ở bên nước ngoài cũng có nghe được một ít thông tin trong thủ đô, biết rằng cậu Lâm đang làm một dự án lớn trong thủ đô, đó là thành Thiên Long”, lão Ma nói chậm rãi: “Cũng vừa khéo, có một vài tập đoàn quốc tế của nước ngoài đang phát triển trong thủ đô có qua lại với nhà họ Cromir chúng tôi. Nghe nói bọn họ đã bắt tay nhau để bao vây và cô lập cậu Lâm”.
Ánh mắt Lâm Ẩn trở nên sâu thẳm: “Ông nói tiếp đi”.
Rõ ràng người trong gia tộc Cromir đã tìm hiểu kỹ càng rồi mới đến đây.
Đến hành động của mình trong thủ đô, thậm chí bị những tập đoàn nước ngoài nhắm đến mà cũng đã nhận được tin tức.
Chỉ có điều, không biết bọn họ đang mưu toan chuyện gì.
Lão Ma nghiêm mặt mà nói: “Cậu Lâm, cậu đừng hiểu lầm gì về chuyện này. Cậu là đối tác tôn quý, người bạn đáng kính của gia tộc Cromir chúng tôi, thỉnh thoảng chúng tôi mới để ý đến hành động của cậu rồi vô tình hay tin mà thôi”.
“Theo như những gì chúng tôi biết, tập đoàn Thất Tinh của nước Cao Lệ chính là người đã tổ chức hội liên hiệp”, lão Ma nói chậm rãi: “Tập đoàn tài phiệt Thất Tinh và cậu tranh giành việc kinh doanh trong thủ đô”.
“Đúng thế”, Lâm Ẩn gật đầu, anh thắc mắc: “Lão Tước gia cử các người đến đây là muốn giúp tôi giải quyết gọn ghẽ chuyện này à?”
“Cậu Lâm giỏi thật”, lão Ma tâng bốc anh với giọng khiêm nhường: “Để báo đáp lại sự giúp đỡ của cậu trong Cảnh Thành, lão Tước gia kêu tôi đại diện gia tộc, đứng ra uy hiếp những tập đoàn nước ngoài”.
“Xin cậu tin tưởng rằng uy tín của chúng tôi vượt xa tập đoàn Thất Tinh trên quốc tế”.
Gương mặt Lâm Ẩn trở nên hứng thú.
Trên đời này không có miếng bánh nào là miễn phí cả.
Gia tộc Cromir chủ động đến tìm anh, ắt là có chuyện muốn nhờ.
Nhưng thực tế đúng như những gì lão Ma đã nói, sức ảnh hưởng của gia tộc Cromir cao hơn tập đoàn Thất Tinh một bậc.
Chỉ cần gia tộc bọn họ lên tiếng thì những tập đoàn tài phiệt nước ngoài trong thủ đô sẽ không dám chống đối mình nữa.
“Các người muốn lấy thứ gì?”, Lâm Ẩn bình tĩnh mà hỏi.
Lão Ma đáp: “Cậu Lâm, chuyện gì cũng không thể qua mắt cậu được. Trong dự án thành Thiên Long, chúng tôi cảm thấy không gian hợp tác giữa cậu và gia tộc chúng tôi rất lớn”.
“Về phía tập đoàn tài phiệt nước ngoài, cho dù trong bất cứ lĩnh vực nghề nghiệp nào, kể cả kỹ thuật, chúng tôi đều có thể cung cấp tài nguyên thương mại có chất lượng tốt nhất cho cậu”.
Nói đến đây, sắc mặt lão Ma trở nên nghiêm túc, ông ta nhìn Lâm Ẩn chăm chú: “Gia tộc Cromir của chúng tôi chỉ muốn chiếm một chỗ đứng trong thủ đô mà thôi”.
Ánh mắt của Lâm Ẩn dần trở nên lạnh lùng, anh nhìn sâu vào mắt lão Ma.
“Đây là mục đích mà lão Tước gia của các người muốn à?”.
“Gia tộc Cromir của các người đã quên ước định sau trận chiến năm xưa rồi à?”.
Vừa nhìn thấy ánh mắt của Lâm Ẩn, sắc mặt lão Ma khẽ thay đổi, trở nên hơi lúng túng.
Ông ta biết ước định mà Lâm Ẩn nói là gì.
Tám năm trước, thế giới ngầm ở phương Tây đã xảy ra một vụ hỗn loạn lớn.
Tất cả các gia tộc trong thế giới ngầm phương Tây đều rục rịch hành động, muốn mở rộng thế lực của mình đến Long Quốc.
Cuối cùng, quân đội của Long Quốc đã cử ra một cao thủ có sức chiến đấu mạnh mẽ nhất chọn điểm hẹn ở nước ngoài, đánh bại bọn họ trong một lần chiến.
Cao thủ hàng đầu trong thế giới ngầm phương Tây kẻ chết người bị thương vô số, tất cả đều chết dưới tay một thiếu niên không biết tên, được xưng là đấng chí tôn của Long Quốc.
Ước định sau trận chiến ấy chính là trong vòng năm năm, các thế lực đen tối trong thế giới ngầm phương Tây không được bước chân vào Long Quốc nửa bước.
Sau đó, thế lực ngầm ở phương Tây đều sợ hãi sức chiến đấu khủng bố của thiếu niên thần bí ấy, bọn họ đều làm theo ước định, không dám đặt chân vào Long Quốc.
Lão Ma biết chuyện này, lão Tước gia đã từng dặn dò ông ta.
Rất có thể thiếu niên thần bí ấy chính là Lâm Ẩn đang đứng trước mặt ông ta.
“Uớc hẹn ấy…”, lão Ma im lặng một hồi lâu rồi nói chậm rãi: “Cậu Lâm, không phải cậu cũng để cho gia tộc Cromir đặt chân lên Cảng Thành sao? Có thể nới lỏng quy định một chút không”.
——————–