Chỉ Hoan Không Yêu: Tổng Giám Đốc Xấu Xa Chớ Thô Lỗ

Chương 151 - Chương 147.1

/279


Editor: Thiên Y

Em nói cái gì? Gần tối, trong biệt thự nhà họ Lăng truyền ra một tiếng thét kinh hãi.

Em phải trở về sao? Lạc Tử Úc nhìn em gái.

Ừm, đúng vậy! Dĩ nhiên Băng Ngưng gật đầu: Tư Thần muốn về nước, tự nhiên em cũng muốn trở về.

Ngưng nhi! Em muốn làm gì? Lạc Tử Úc cau mày. d.d.l.q.d

Không phải chị đã nói, chuyện kia không cho em nhúng tay sao! Chị không đồng ý. Chị nghiêm nghị nói: Ngưng nhi! Thật vất vả chị mới tìm được em trở về. Chuyện này không cho phép em nhúng tay vào, chị chỉ muốn em trải qua một cuộc sống bình thường, em hiểu không?

Vậy anh rể thì sao? Băng Ngưng hỏi.

Anh ấy cũng chỉ vì muốn chị và Verney có thể trải qua cuộc sống bình thường mới đưa hai người đến nơi này, chị vẫn muốn tiếp tục tranh cãi ầm ĩ với anh ấy nữa sao! Cô cười.

Bọn chị không giống . . . . .

Sao lại không giống, rất giống.

Chị không cần suy nghĩ nhiều quá. Băng Ngưng cười, nói: Lần này, trừ việc theo Tư Thần trở về, em còn có công việc. Thật ra thì. . . . . Em cảm thấy không nên hạn chế bản thân ở đây. Hợp đồng với công ty sắp hết rồi, em cũng nên vì mình mà dự tính đường lui.

Cô chậm rãi xoay người, lúc đó. . . . . . Tình cảnh nhất định sẽ rất xôn xao. Thậm chí cô có thể tưởng tượng đó sẽ là một cảnh tượng rất chấn động. Từ từ đi tới cửa sổ, cô thề muốn báo thù, làm sao có thể tự nuốt lời hứa. Sống ở đó vài chục năm, cô vẫn luôn sống vì người khác, nhưng kết quả của việc dồn hết tâm tư vào người khác lại là bị lợi dụng. . . .

Lâm Thanh Âm, Diệp Dịch Lỗi, tôi sẽ trở về rất nhanh. Tôi nghĩ từng người các người. . . . Còn nhớ tới tôi sao. . . . . .

***************

Tin tức Dương Tư Thần kết thúc buổi biểu diễn và chuẩn bị trở về nước truyền đi rất nhanh. Ở bên này, hành trình của bọn họ mới vừa định ra, thông tin cũng đã truyền tới trong nước. Thậm chí có rất nhiều fan đã bắt đầu tìm kiếm lịch trình hoạt động của bọn họ

Khi máy bay hạ cánh ở thành phố C chính là buổi trưa. Đã quen với thời tiết ở Toronto, hiện tại đột nhiên trở lại, Băng Ngưng có chút không thích ứng được với khí hậy nóng ran bên này. Có lẽ. . . . Thật sự là mình đã rời đi quá lâu. . . .

Bốn năm, quay về cố hương, trong lòng cô có một cảm giác không khỏi hưng phấn, bởi vì. . . . . . Nơi này có người cô muốn tìm đang chờ cô.

Cũng có tin đồn về thông tin ‘ Andy ’ về nước. Đó là lời đồn Viễn hành mời được diễn viên múa thần bí nhất Toronto làm người phát ngôn. Mặc dù người châu Á biết Andy cũng không nhiều, nhưng bởi vì Andy đều mang theo nửa bên mặt nạ ở khắp các sân khấu, điều này khiến cảm giác thần bí của cô ấy tăng lên không ít. Cho nên lần này Viễn hành bỏ ra một số tiền khổng lồ, cũng là bởi vì cô ấy thông báo, muốn tiết lộ khuôn mặt thần bí đằng sau lớp mặt nạ này.

Andy muốn phát triển ở Trung Quốc phải cần một cánh cửa. Mà chọn trúng Viễn Hành lại vì cô là Lạc Băng Ngưng. Cũng bởi vì hiện tại cô là Băng Ngưng, cho nên cô có thể tự nhiên nghênh ngang đi theo những người khác cùng đi ra khỏi sân bay.

Nhìn qua kính râm, tất cả mọi thứ đều một màu đen. Nghe thấy cách đó không xa có tiếng của một đám con gái, trong đó còn có người điên cuồng kêu tên của cô, nhẹ nhàng lắc đầu một cái, cô theo thói quen cười mỉm. Dương Tư Thần luôn giễu cợt cô bao giờ cũng thu hút suy nghĩ của đàn ông, nghe thấy âm thanh chói tai này, sợ rằng về sau lại có chuyện để nói rồi!

Mặc dù khi cô làm nghề này, lúc mới khôi phục sau phẫu thuật, cô rất không hưởng thụ những thứ này. Ngây người ở trong thế giới im lặng đã lâu như vậy, đến khi có thể nghe thấy âm thanh lần nữa, cô rất hưởng thụ nhưng dần dần lại không thích ứng. So với ở trong một đám người huyên náo, cô thích yên lặng ở nhà. Cô ghét những nơi ồn ào, nhất là sân bay. Bởi vì cuộc sống của cô trở nên lộn xộn ở chính tại sân bay, tất cả tai nạn của cô cũng bắt đầu từ đấy. . . . . .

Đột nhiên đám người trở nên ồn áo huyên náo, Băng Ngưng quay mặt đi, nhìn Dương Tư Thần và người của anh đi ra. Hôm nay bọn họ xem như là được chào đón nống nhiệt. Với lần biểu diễn thành công ở Toronto này, chắc hẳn tiền đồ của bọn họ sẽ càng tiến xa.

Vuốt lại mái tóc được uốn gợn sóng, Băng Ngưng gỡ kính râm xuống. Nhìn tất cả nơi này, lúc này dường như cô vẫn chưa phát hiện ra ánh mắt vẫn luôn luôn dõi theo cô, có khiếp sợ, mừng rỡ, không dám tin. . . . . .

Ánh mắt của Băng Ngưng vô thức lướt qua ở trong đám người, sau đó trái tim giống như chợt ngừng một chút, nhưng một giây kế tiếp cô liền ổn định cảm xúc của mình, ưỡn thẳng lưng, tràn đầy tự tin bước đi. Giờ khắc này cô mong đợi đã lâu rồi, cho nên gặp sớm hay muộn cũng đều giống nhau.

Ngưng nhi. . . . . . Không ngờ lại nghe được tiếng gọi kia, bên môi Băng Ngưng lộ ra một nụ cười, bước chân của cô vẫn rất ổn, không có một chút hốt hoảng. Hiện tại cô chỉ cần thể hiện sự hoàn mĩ nhất của bản thân là đủ rồi.

Ngưng nhi! Rất nhanh, Diệp Dịch Lỗi xông tới trước mặt cô, trong mắt đều là sự vui sướng. Lúc này anh khẩn trương đến mức hô hấp cũng cảm thấy khó khăn. Không nhớ được đã bao nhiêu ngày đêm, người con gái ấy luôn luôn xuất hiện dằn vặt trong giấc mơ của anh. Vậy mà bây giờ đột nhiên cô đã trở lại.

Băng Ngưng không ngờ Diệp Dịch Lỗi có thể thẳng thừng lôi kéo cô như vậy. Cô không vui giãy dụa, nhưng hình như anh lại hận không thể bóp nát cổ tay cô.

Đây không phải là mơ, bởi vì anh rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ của Băng Ngưng, cũng. . . . Cảm nhận được sự chán ghét của cô.

Đến




/279

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status