Edit: Su_ri
“Không được! Ngươi chết đi!” Lâm Khả Nhi cắn mạnh vào đôi môi mỏng đang xâm chiếm của Bắc Dã Thương.
Bắc Dã Thương cũng không cam chịu yếu thế, tăng thêm lực đạo dùng lưỡi đáp trả. Nụ hôn này đúng là tràn đầy “kích tình”, hai người bọn họ cứ một tới một lui, chỉ chốc lát sau khóe môi hai người đã cùng chảy máu.
Cuối cùng vẫn là Bắc Dã Thương chiếm thế thượng phong. Bàn tay hắn xiết chặt cằm cô, cái lưỡi hắn lập tức vọt vào trong khoang miệng Lâm Khả Nhi trêu chọc: “Em không muốn cũng phải muốn! Phụ nữ mà Bắc Dã Thương tôi nhìn trúng thì đừng hòng mà tránh né!”
Bắc Dã Thương đang muốn tiếp tục công kích thì chiếc Limousine bỗng rung lên.
Hắn ta lo lắng nhìn tài xế quát: “Khốn khiếp! Cái gì vậy?”
‘Đại ca,là do chiếc xe phía sau đâm chúng ta!” Tên tài xế bị hù dọa toát mồ hôi lạnh, lau mồ hôi trên trán trả lời.
“Đâm xe?” Bắc Dã Thương quay người nhìn về chiếc xe phía sau, chỉ thấy một chiếc BMW màu đen đang điên cuồng lao tới xe bọn họ.
Lâm Khả Nhi nhìn thấy chiếc BMW đen trong lòng vui mừng hét toáng lên: “Chá thúc thúc! Người ta yêu người!”
Thì ra lái chiếc BMW kia không phải ai khác, chính là người vừa mới vào hộp đêm Lam Quang, Đường Chá.
“Cô gái nhỏ, em chỉ có thể yêu tôi thôi!” Bắc Dã Thương tức giận ngăn lại đôi môi Lâm Khả Nhi, bá đạo xâm lược cô bé trong ngực. Hắn cố ý biểu diễn cảnh hôn môi triền miên cho Đường Chá xem, tuyên bố quyền sở hữu của hắn.
Chiếc BMW phía sau tiếp tục lao lên đụng vào xe của hắn khiến trong xe không ngừng lắc lư.
“Còn không bỏ rơi hắn!” Bắc Dã Thương rời khỏi đôi môi Lâm Khả Nhi, trừng mắt nhìn tên tài xế.
Tên tài xế nghe lệnh, liều mạng đạp chân ga khiến chiếc xe giống như đang bay trên đường cao tốc. Mà xe của Đường Chá vẫn bám sát ngay phía sau, nhất định không chịu dừng lại.
“Cút ra!” Bắc Dã Thương đột nhiên từ ghế sau nhảy lên, một tay đẩy tên tài xế về phía sau, tự mình ngồi trước tay lái.
Hắn cố ý cho xe đi chậm lại đến khi Đường Chá lao đến bên cạnh rồi dùng kỹ xảo cao siêu đem xe vọt tới bên cạnh chiếc BMW. Hai chiếc xe va chạm mạnh bắn ra những tia lửa chói mắt.
Hai chiếc xe hàng hiệu siêu cấp sang trọng ở trên đường cao tốc đâm vào nhau bằng mọi cách ép chết đối phương, giống như đang so độ chịu đựng, tính năng của nhau, không ai chịu nhường ai.
Đột nhiên Bắc Dã Thương quẹo thật nhanh, vọt lên phía trên đầu xe Đường Chá, ép xe anh lao xuống phía dưới đường cao tốc.
Nhìn Đường Chá tức giận đấm vào mui xe, Bắc Dã Thương đắc ý cười gian một tiếng.
Muốn cùng hắn giành phụ nữ ư, không có cửa đâu!
Bị Bắc Dã Thương ép phải ra khỏi đường cao tốc, Đường Chá ảo não đấm mui xe cho hả giận, lấy di động từ túi ra, thành thạo bấm mấy dãy số, quát lên: “Thế nào mà trực thăng vẫn còn chưa tới hả?”.
“Chá thúc thúc”, Lâm Khả Nhi lo âu bấu vào cửa kính phía sau xe, khó chịu thấy Đường Chá ngày càng xa. Chẳng lẽ cô thật sự bị Bắc Dã Thương ăn hết sao?
Không thể! Lâm Khả Nhi cô là ai? Làm sao có thể để hắn dễ dàng đắc ý thế được?
Cô nhảy dựng lên, nhằm cổ Bắc Dã Thương mà cấu véo, tức giận nói: “Bắc Dã Thương, mau dừng xe lại”.
Nhưng cô còn chưa dùng hết sức đã bị tên tài xế bên cạnh xô ra.
“Đại ca chúng tao là người mày có thể động thủ được sao?” Tên tài xế vung tay lên định đánh thì bị Bắc Dã Thương ngăn lại.
“Không được đánh cô ấy!” Bắc Dã Thương nhanh nhẹn dừng xe ở tổng bộ của Hắc Ám đế quốc, nhảy xuống xe, túm lấy Lâm Khả Nhi từ trong xe ra.
Hắn tà mị ôm Lâm Khả Nhi vào sát bên người, liếm môi cô một cái nói: “Tiểu hồ ly, chúng ta về đến nhà rồi! Tôi thật muốn em đến mức không kịp chờ nữa rồi”.
Nói xong liền vác theo Lâm Khả Nhi sải bước vào tòa nhà tổng bộ.
“Không được! Ngươi chết đi!” Lâm Khả Nhi cắn mạnh vào đôi môi mỏng đang xâm chiếm của Bắc Dã Thương.
Bắc Dã Thương cũng không cam chịu yếu thế, tăng thêm lực đạo dùng lưỡi đáp trả. Nụ hôn này đúng là tràn đầy “kích tình”, hai người bọn họ cứ một tới một lui, chỉ chốc lát sau khóe môi hai người đã cùng chảy máu.
Cuối cùng vẫn là Bắc Dã Thương chiếm thế thượng phong. Bàn tay hắn xiết chặt cằm cô, cái lưỡi hắn lập tức vọt vào trong khoang miệng Lâm Khả Nhi trêu chọc: “Em không muốn cũng phải muốn! Phụ nữ mà Bắc Dã Thương tôi nhìn trúng thì đừng hòng mà tránh né!”
Bắc Dã Thương đang muốn tiếp tục công kích thì chiếc Limousine bỗng rung lên.
Hắn ta lo lắng nhìn tài xế quát: “Khốn khiếp! Cái gì vậy?”
‘Đại ca,là do chiếc xe phía sau đâm chúng ta!” Tên tài xế bị hù dọa toát mồ hôi lạnh, lau mồ hôi trên trán trả lời.
“Đâm xe?” Bắc Dã Thương quay người nhìn về chiếc xe phía sau, chỉ thấy một chiếc BMW màu đen đang điên cuồng lao tới xe bọn họ.
Lâm Khả Nhi nhìn thấy chiếc BMW đen trong lòng vui mừng hét toáng lên: “Chá thúc thúc! Người ta yêu người!”
Thì ra lái chiếc BMW kia không phải ai khác, chính là người vừa mới vào hộp đêm Lam Quang, Đường Chá.
“Cô gái nhỏ, em chỉ có thể yêu tôi thôi!” Bắc Dã Thương tức giận ngăn lại đôi môi Lâm Khả Nhi, bá đạo xâm lược cô bé trong ngực. Hắn cố ý biểu diễn cảnh hôn môi triền miên cho Đường Chá xem, tuyên bố quyền sở hữu của hắn.
Chiếc BMW phía sau tiếp tục lao lên đụng vào xe của hắn khiến trong xe không ngừng lắc lư.
“Còn không bỏ rơi hắn!” Bắc Dã Thương rời khỏi đôi môi Lâm Khả Nhi, trừng mắt nhìn tên tài xế.
Tên tài xế nghe lệnh, liều mạng đạp chân ga khiến chiếc xe giống như đang bay trên đường cao tốc. Mà xe của Đường Chá vẫn bám sát ngay phía sau, nhất định không chịu dừng lại.
“Cút ra!” Bắc Dã Thương đột nhiên từ ghế sau nhảy lên, một tay đẩy tên tài xế về phía sau, tự mình ngồi trước tay lái.
Hắn cố ý cho xe đi chậm lại đến khi Đường Chá lao đến bên cạnh rồi dùng kỹ xảo cao siêu đem xe vọt tới bên cạnh chiếc BMW. Hai chiếc xe va chạm mạnh bắn ra những tia lửa chói mắt.
Hai chiếc xe hàng hiệu siêu cấp sang trọng ở trên đường cao tốc đâm vào nhau bằng mọi cách ép chết đối phương, giống như đang so độ chịu đựng, tính năng của nhau, không ai chịu nhường ai.
Đột nhiên Bắc Dã Thương quẹo thật nhanh, vọt lên phía trên đầu xe Đường Chá, ép xe anh lao xuống phía dưới đường cao tốc.
Nhìn Đường Chá tức giận đấm vào mui xe, Bắc Dã Thương đắc ý cười gian một tiếng.
Muốn cùng hắn giành phụ nữ ư, không có cửa đâu!
Bị Bắc Dã Thương ép phải ra khỏi đường cao tốc, Đường Chá ảo não đấm mui xe cho hả giận, lấy di động từ túi ra, thành thạo bấm mấy dãy số, quát lên: “Thế nào mà trực thăng vẫn còn chưa tới hả?”.
“Chá thúc thúc”, Lâm Khả Nhi lo âu bấu vào cửa kính phía sau xe, khó chịu thấy Đường Chá ngày càng xa. Chẳng lẽ cô thật sự bị Bắc Dã Thương ăn hết sao?
Không thể! Lâm Khả Nhi cô là ai? Làm sao có thể để hắn dễ dàng đắc ý thế được?
Cô nhảy dựng lên, nhằm cổ Bắc Dã Thương mà cấu véo, tức giận nói: “Bắc Dã Thương, mau dừng xe lại”.
Nhưng cô còn chưa dùng hết sức đã bị tên tài xế bên cạnh xô ra.
“Đại ca chúng tao là người mày có thể động thủ được sao?” Tên tài xế vung tay lên định đánh thì bị Bắc Dã Thương ngăn lại.
“Không được đánh cô ấy!” Bắc Dã Thương nhanh nhẹn dừng xe ở tổng bộ của Hắc Ám đế quốc, nhảy xuống xe, túm lấy Lâm Khả Nhi từ trong xe ra.
Hắn tà mị ôm Lâm Khả Nhi vào sát bên người, liếm môi cô một cái nói: “Tiểu hồ ly, chúng ta về đến nhà rồi! Tôi thật muốn em đến mức không kịp chờ nữa rồi”.
Nói xong liền vác theo Lâm Khả Nhi sải bước vào tòa nhà tổng bộ.
/192
|