Chọc Phải Người Đàn Ông Nóng Nảy

Chương 16

/31


“Anh này, em…”

“Đẹp lắm.” Wagner nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt, chăm chú như muốn lột trần luôn cô ra.

Chân Chân mặc loại quần áo này không chỉ gợi cảm, ngược lại bởi hoàn toàn không che giấu nổi hơi thở hồn nhiên vốn có trên người cô nên trông càng đặc biệt quyến rũ hơn. Những đứa con gái khác không thể nào kết hợp được hai cảm giác trên vào một chỗ, nhưng cô lại cực kỳ dễ dàng hoà quyện chúng một cách nhuần nhuyễn.

Một cô gái như thế sao làm sao không khiến đàn ông rung động được? Loại trang phục hở hang mặc vào chỉ càng thêm hở hang, quần áo thấp hèn, nhân cách cũng thấp hèn! Tuy nhiên Chân Chân lại là sự hoà trộn tuyệt diệu giữa quyến rũ và ngây thơ, hai thứ xúc cảm trái chiều tồn tại song song tựa như ma quỷ cùng thiên sứ đồng loạt giáng trần, đẹp đến nỗi làm người ngắm phải tấm tắc kinh ngạc.

“Thật không? Nhưng mà… anh không nghĩ em mặc thế này là quá hở hang à?” Nghe câu tán thưởng của anh, đương nhiên Chân Chân vô cùng vui vẻ, song đáy lòng vẫn thắt một tầng lo lắng.

“Thân hình em rất đẹp, không cần ngại hở.” Dù sao trước đây cô cũng là một cô gái đàng hoàng, tất nhiên chưa từng mặc qua thứ quần áo này, lo là phải.

“Nhưng mà… em… em… em mặc vầy thấy không được tự nhiên…” Chỉ cần cử động một tí thôi là thứ gì cũng lồ lộ trước mặt anh, nói chuyện cũng kỳ, cô là một cô gái có gia giáo mà, đâu thể thế!

“Lần đầu tiên đổi mới phong cách ai cũng cảm thấy có chút không tự nhiên hệt như em hết, đừng lo, chờ vài ngày là OK liền, sẽ thành thói quen ngay thôi.”

“Anh à… anh thực thấy em mặc vầy ổn sao?” Chân Chân vẫn không dám tin anh.

“Phải, mặc đẹp hơn bất kỳ cô gái nào.” Wagner vốn kiệm lời nay lại rất nhiệt tình khen.

Mặt Chân Chân đỏ bừng, khoé miệng rạng rỡ mỉm cười còn xán lạn hơn cả hoa hướng dương dưới vầng thái dương.

Đến chiều, Mark nghe tin Wagner bị thương liền vội vàng tự mình xuống tầng hầm thăm anh. Chưa nói hắn cồng kềnh mang đến đủ thứ thuốc chai chai lọ lọ, thậm chí còn lôi theo một vị bác sĩ cùng xuống tầng hầm để nhờ ông ta trị vết thương cho Wagner.

Wagner từ chối thuốc men lẫn cự tuyệt để bác sĩ khám cho mình. Không phải vì nghi ngờ năng lực bác sĩ, cũng không phải anh ngại tấm chân tình của Mark, mà bởi vì vết thương của anh trên thực tế đã tốt hơn phân nửa rồi, không cần xử lý gì nữa, càng không phải phiền bác sĩ động tay.

Cô nhóc Chân Chân kia… Chính cô không chịu cảnh giác thì thôi, không ngờ lại còn kéo anh cùng xuống nước, đạp đổ luôn bức tường cảnh giác của anh!

Wagner không chịu sử dụng thuốc mỡ, Chân Chân bèn lấy ngón tay chấm một ít, bỏ luôn ngoài tai lời anh khuyên can, cố ý bôi thuốc mỡ đó vào mắt cá chân bị thương của mình. Kết quả, chưa đến 1 giờ sau, vết sưng ở mắt cá chân hoàn toàn biến mất, rồi khoảng 2 giờ sau nữa, một chút đau đớn cũng chẳng còn, giống như vết thương bốc hơi sạch sẽ. Chân Chân có thể đi, có thể chạy, có thể nhảy, hiển nhiên chân đã lành lặn được gần 7, 8 phần.

Cô tự lấy mình làm vật thí nghiệm, chẳng những không bị độc chết, ngược lại còn khoẻ như vâm; Wagner còn lí do nào mà bác bỏ hộp thuốc đấy nữa?

Cô ngồi trước mặt anh, cầm hộp thuốc dâng lên, trông mong ngó anh chóng chóng bôi thuốc đi, bôi càng sớm, khỏi càng mau! Tuy nhiên, Wagner nhất nhất không chịu dùng, còn bảo cái gì mà “chẳng cần thuốc cũng tự lành”. Chân Chân đoán anh có lẽ là vì vấn đề mặt mũi đây, lúc trước thô lỗ đem thuốc quẳng vào thùng rác, hiện tại lại bắt nhặt lên bôi trên mặt, điều này chắc chắn gây tổn hại thể diện đàn ông của anh!

Vì thế, Chân Chân đành ríu rít vây quanh anh tíu tít xoay tròn, ầm ĩ muốn giúp anh bôi thuốc, không đem thuốc trét được lên mặt anh thì nhất định không bỏ cuộc. Cô giương nanh múa vuốt định bôi thuốc lên da anh, anh ngay tức khắc trốn tránh, che mặt, kiên quyết không hợp tác với cô. Vì vậy, việc bôi thuốc vốn tốn chẳng mấy thời gian lại bị hai người giằng co mãi đến hơn nửa tiếng sau mới xong.

Quan sát vết thương của anh cầm máu, khép miệng, Chân Chân kiêu ngạo giơ hộp thuốc lên, vui sướng nhướng mày, sau đó lại đem thuốc thoa lên những vết xanh tím còn lại trên thân thể mình lẫn tứ chi bị trói sưng đỏ, cực lực sử dụng triệt để hộp thuốc lợi hại.

Từ lúc Mark vào trong phòng, ánh mắt hắn luôn không rời khỏi Chân Chân, dâm nhãn tham lam chiếu vào cơ thể cô, không nỡ buông tha một phân da thịt nào trên người cô. Loại ánh mắt dâm dục trắng trợn này của hắn khiến Wagner chợt thấy vô cùng phản cảm.

Nếu là trước đây, phụ nữ của anh bị người khác dùng ánh mắt đó nhìn chằm chằm thì anh sẽ luôn cảm thấy vô cùng tự mãn, vô cùng quang vinh, vô cùng hãnh diện, nhưng ngay bây giờ, anh chỉ hận không thể đem Chân Chân giấu đi, để không có bất cứ thằng nào ngắm được vẻ đẹp của cô. Thứ suy nghĩ đột ngột này tương đối lạ lẫm khiến Wagner hơi hơi khó hiểu.

Bước nhanh tới chắn trước Chân Chân, dùng chính thân thể cao lớn của mình cắt ngang tầm mắt thèm thuồng của bạn tốt, anh nhàn nhạt trêu đùa: “Mark, đừng có lộ ra cái vẻ mặt như chưa từng thấy qua mấy em gái trẻ thế.”

Các vết bầm tím trên thân Chân Chân hiện tại đều đã lặn hết nên cơ thể trắng nõn tựa tuyết của cô liền trở về với vẻ đẹp vốn có của nó, làn da bóng loáng, trơn mềm lồ lộ, mê hoặc tất cả cánh đàn ông.

Mark chậm rãi thu hồi tầm mắt về phía khuôn mặt đẹp trai của Wagner. “Bạn tôi ơi, cô gái đáng yêu kia chính là cô nhóc cậu nhặt được ở quán lẩu đó à? Nói cho tôi biết quán đó ở đâu với, tôi cũng muốn nhặt một cô về!”

Khuôn mặt đẹp trai của Wagner tràn ngập bực bội, cảnh cáo bảo: “Mark, tốt nhất ngay cả trong suy nghĩ của cậu cũng đừng nên dính tới cô ấy.”

Mark cười một cách thô tục, kéo Wagner đến gần cửa, nhỏ giọng hỏi: “Bạn tôi à, cậu thật sự chỉ định để cô ấy làm nữ giúp việc nhà cậu ư?”

“Bằng không cậu có đề nghị nào tốt hơn?”

“Làm nữ giúp việc là mai một sắc đẹp của cô ấy! Theo ý tôi, chẳng thà cậu giao cô ấy cho tôi, tôi đảm bảo chỉ cần 3 tháng, tôi sẽ bồi dưỡng cô ấy trở thành vũ công bốc lửa nhất của Huyền Nhật này!”

“Ý cậu là vũ công thoát y?” Wagner biết rõ còn cố tình hỏi lại.

“Hê hê hê… Đương nhiên!” Mark có thể dự đoán được, cô gái nhỏ này nếu trở thành vũ công thoát y của hắn, muốn không bốc lửa cũng khó! Về sau tiền mặt chắc chắn sẽ từng cọc từng cọc thi nhau lao vào mặt hắn!

“Cô ấy không phù hợp.” Wagner lập tức chốt câu phản đối ngay.

“Làm sao lại không phù hợp?” Mark bất đồng với quan điểm của anh. “Tôi cảm thấy rất hợp mà!”

/31

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status