Edit :Lazyangel
Beta: AnnaCô lập tức tháo nhẫn xuống, người đàn ộng này cũng không ngăn cô nhưng khăng khăng không chịu lấy nhẫn lại.
Trên nhẫn có khắc tên em, kích cỡ cũng hoàn toàn làm theo cỡ ngón tay em, mặc kệ em nhận hay không, nó cũng chỉ thuộc về em.
Kỷ An Trần theo bản năng cúi đầu nhìn, phát hiện bên hông chiếc nhẫn thật sự có khắc chữ C&J , viết tắt họ của hai người. Lại nhớ đến khoảnh khắc vừa đeo nhẫn, dường như rất vừa vặn, không nhỏ như nhẫn thông thường.
Nàng hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, Anh...
Viên kim cương anh đã sớm chọn xong, hôm qua nắm tay đã biết cỡ tay của vợ, tối qua cho người của anh làm cả đêm không nghỉ.
Sở Mộ Phong nhìn cô thật sâu Anh sốt ruột, muốn nhanh mang vợ anh về nhà.
... Kỷ An Trần xem như không nghe thấy câu cuối cùng, cô vẫn vô cùng kinh ngạc giơ tay lên, Chỉ nắm tay một chút là có thể biết cỡ tay sao?
Không phải là anh thành tinh rồi chứ!
Biểu cảm của mỹ nam nào đó hết sức bí hiểm, nói Nếu vợ đặc biệt muốn nắm tay một người cũng chỉ nắm tay một người thôi, vợ sẽ nhớ kỹ cảm giác của khoảnh khắc kia, khiến vợ có thể nói rõ ràng từng chi tiết một.
Kỷ An Trần ...
Sở Mộ Phong nói tiếp Tựa như hỏi anh vừa rồi hôn vợ có cảm giác gì, anh cũng có thể nói cho vợ biết vợ anh thật mềm, thật mềm...
Anh đừng nói nữa! Mặt Kỷ An Trần đỏ bừng ngăn anh lại, xấu hổ giậm chân.
Chỗ này là phòng giặt, trên mặt đất có một bãi nước, cô giậm chân dép lê trượt một cái, mất thăng bằng ngã ngửa ra sau .
Sở Mộ Phong lập tức bước lên, muốn đỡ lấy cô. Kỷ An Trần hoảng hốt hai tay quơ quào giữa không trung, muốn bám lấy thứ gì đó.
Kết quả nàng bắt được cái thau nhựa, vừa đúng đó là cái thau cô đang giặt đồ, vừa ngâm grap trải giường định giặt.
Sức của cô không mạnh, nhưng lực ngã về sau lớn kinh người. Vì thế lúc Sở Mộ Phong ôm eo cô, bế cô an toàn về cũng là lúc... chậu nhựa bị Kỷ An Trần kéo lật lại, ụp xuống một cái ào.
Sở Mộ Phong lập tức nghiêng người, ngăn dòng nước ào ào chảy xuống. Cuối cùng, người Kỷ An Trần không dính chút nước nào, mặt sau quần Sở Mộ Phong lại bị tưới ướt đẫm.
Trong phòng giặt yên tĩnh âm thanh nước nhỏ tí tách từ quần sở mộ phong xuống gạch nghe hết sức rõ ràng. Kỷ An Trần vừa xấu hổ vừa khẩn trương Xin lỗi...
Nàng không biết rõ về hàng hiệu, đối với nam trang lại càng mù tịt, chỉ có thể nửa suy nửa đoán quần áo Sở Mộ Phong mặc hẳn là rất đắt tiền. Hơn nữa nhiều chỗ chỉ có thể giặt khô... Dính nước sẽ hỏng.
Hình như Sở Mộ Phong... đặc biệt chú ý hình tượng, chắc là đối với chuyện ăn mặc anh cũng vô cùng để ý. Không biết bồi thường được không... Kỷ An Trần gạt lệ nhớ lại còn bao nhiêu số dư trong hầu bao củamình.
Sở Mộ Phong nhận ra sự khẩn trương của cô, lại bày ra vẻ mặt bi thương.
Vợ, có phải em nghĩ anh sẽ bắt em bồi thường không? Một cái quần thôi mà, sao có thể quan trọng bằng vợ, đừng nói là làm ướt, cho dù có bảo anh cởi, anh cũng cởi ra ngay tại chỗ.” Mỗ mỹ nam oai phong lẫm liệt nói.
... Lưu _ manh! Mặt Kỷ An Trần đỏ rực.
Vừa mở miệng là lại như vậy! Nói một câu liền xong đời!
Beta: AnnaCô lập tức tháo nhẫn xuống, người đàn ộng này cũng không ngăn cô nhưng khăng khăng không chịu lấy nhẫn lại.
Trên nhẫn có khắc tên em, kích cỡ cũng hoàn toàn làm theo cỡ ngón tay em, mặc kệ em nhận hay không, nó cũng chỉ thuộc về em.
Kỷ An Trần theo bản năng cúi đầu nhìn, phát hiện bên hông chiếc nhẫn thật sự có khắc chữ C&J , viết tắt họ của hai người. Lại nhớ đến khoảnh khắc vừa đeo nhẫn, dường như rất vừa vặn, không nhỏ như nhẫn thông thường.
Nàng hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt, Anh...
Viên kim cương anh đã sớm chọn xong, hôm qua nắm tay đã biết cỡ tay của vợ, tối qua cho người của anh làm cả đêm không nghỉ.
Sở Mộ Phong nhìn cô thật sâu Anh sốt ruột, muốn nhanh mang vợ anh về nhà.
... Kỷ An Trần xem như không nghe thấy câu cuối cùng, cô vẫn vô cùng kinh ngạc giơ tay lên, Chỉ nắm tay một chút là có thể biết cỡ tay sao?
Không phải là anh thành tinh rồi chứ!
Biểu cảm của mỹ nam nào đó hết sức bí hiểm, nói Nếu vợ đặc biệt muốn nắm tay một người cũng chỉ nắm tay một người thôi, vợ sẽ nhớ kỹ cảm giác của khoảnh khắc kia, khiến vợ có thể nói rõ ràng từng chi tiết một.
Kỷ An Trần ...
Sở Mộ Phong nói tiếp Tựa như hỏi anh vừa rồi hôn vợ có cảm giác gì, anh cũng có thể nói cho vợ biết vợ anh thật mềm, thật mềm...
Anh đừng nói nữa! Mặt Kỷ An Trần đỏ bừng ngăn anh lại, xấu hổ giậm chân.
Chỗ này là phòng giặt, trên mặt đất có một bãi nước, cô giậm chân dép lê trượt một cái, mất thăng bằng ngã ngửa ra sau .
Sở Mộ Phong lập tức bước lên, muốn đỡ lấy cô. Kỷ An Trần hoảng hốt hai tay quơ quào giữa không trung, muốn bám lấy thứ gì đó.
Kết quả nàng bắt được cái thau nhựa, vừa đúng đó là cái thau cô đang giặt đồ, vừa ngâm grap trải giường định giặt.
Sức của cô không mạnh, nhưng lực ngã về sau lớn kinh người. Vì thế lúc Sở Mộ Phong ôm eo cô, bế cô an toàn về cũng là lúc... chậu nhựa bị Kỷ An Trần kéo lật lại, ụp xuống một cái ào.
Sở Mộ Phong lập tức nghiêng người, ngăn dòng nước ào ào chảy xuống. Cuối cùng, người Kỷ An Trần không dính chút nước nào, mặt sau quần Sở Mộ Phong lại bị tưới ướt đẫm.
Trong phòng giặt yên tĩnh âm thanh nước nhỏ tí tách từ quần sở mộ phong xuống gạch nghe hết sức rõ ràng. Kỷ An Trần vừa xấu hổ vừa khẩn trương Xin lỗi...
Nàng không biết rõ về hàng hiệu, đối với nam trang lại càng mù tịt, chỉ có thể nửa suy nửa đoán quần áo Sở Mộ Phong mặc hẳn là rất đắt tiền. Hơn nữa nhiều chỗ chỉ có thể giặt khô... Dính nước sẽ hỏng.
Hình như Sở Mộ Phong... đặc biệt chú ý hình tượng, chắc là đối với chuyện ăn mặc anh cũng vô cùng để ý. Không biết bồi thường được không... Kỷ An Trần gạt lệ nhớ lại còn bao nhiêu số dư trong hầu bao củamình.
Sở Mộ Phong nhận ra sự khẩn trương của cô, lại bày ra vẻ mặt bi thương.
Vợ, có phải em nghĩ anh sẽ bắt em bồi thường không? Một cái quần thôi mà, sao có thể quan trọng bằng vợ, đừng nói là làm ướt, cho dù có bảo anh cởi, anh cũng cởi ra ngay tại chỗ.” Mỗ mỹ nam oai phong lẫm liệt nói.
... Lưu _ manh! Mặt Kỷ An Trần đỏ rực.
Vừa mở miệng là lại như vậy! Nói một câu liền xong đời!
/136
|