Chồng Em Là Mỹ Nam

Chương 53 - Trích Đoạn Tiểu Thuyết​

/136


Ý của Kỷ An Trần là bảo anh đứng sang một bên nhưng anh lại nhanh như chớp phóng lên chiếc giường bệnh trước mặt cô, nằm ườn ra…

Sau khi nằm ngay ngắn, anh còn chầm chậm quay đầu, vẻ mặt cam chịu “Anh nghe nói về trường hợp này rồi… tiếp theo em sẽ tùy ý chà đạp anh phải không?”

Kỷ An Trần “…”

Thật muốn đánh người mà!!!

Kỷ An Trần rất muốn nhào tới giường bệnh tẩn anh một trận nhưng lại sợ nếu cô chạy tới thật, mới vung nắm đấm lên Sở Mộ Phong đã bắt được, nhân cơ hội kéo một cái, sau đó…đẩy cô ngã ra giường…

Mấy đoạn tiểu thuyết từng xem trước đây đồng loạt hiện lên trong đầu, Kỷ An Trần đỏ mặt, co giò chạy như điên ra ngoài…Kết quả, kế hoạch chạy trốn của cô nhanh chóng bị ngăn lại. Hơn nữa, ngay lúc này, không phải Sở Mộ Phong ngăn cô mà là… di động cô đột nhiên vang lên. Nhạc chuông là cô đặc biệt cài riêng cho nhóm bạn cùng phòng.

Bây giờ đang lên lớp, các cô lúc nào cũng ngồi bàn đầu, nếu không có chuyện lớn tuyệt đối sẽ không gọi điện trong giờ học. Vậy nên, Kỷ An Trần ngay cả chạy trốn cũng phải lập tức dừng lại, lấy di động ra.

Quả nhiên, vừa bắt máy, giọng nói gấp gáp của lão đại Lam Nhứ liền vang lên “Nhanh lên, nhanh lên! Thái bà bà cầm địa chỉ cậu chuyển phát tìm đến đây! Bây giờ đang ở trong nhà sách học sinh!

Kỷ An Trần kinh hãi “Hả” một tiếng “Mình lập tức về ngay.”

Thái bà bà là mẹ của mẹ của mẹ cô , năm nay chín mươi sáu tuổi, sức khỏe còn rất tốt, nhưng có hơi lú lẫn tình tình như trẻ con.

Mọi người ở nhà vốn không yên tâm bà bà ra ngoài một mình mà! Chẳng lẽ Thái bà bà lén tự mình tới đây?

Cô cuống cuồng chạy ra ngoài, Sở Mộ Phong không biết đã đứng dậy từ lúc nào, nhẹ nhàng vỗ vai cô trấn an “Đừng hoảng, anh đưa em đi, ba phút là tới ngay.” Rõ ràng là anh nghe được giọng của Lam Nhứ.

Kỷ An Trần vội nói lời cảm ơn, đến khi cô lên xe, Lam Nhứ cũng vừa kịp gửi số điện thoại của nhà sách cho cô.

Cô gọi điện đến xác nhận Thái bà bà dù tự mình tìm đến đây nhưng không gặp rắc rối cũng không bị lừa, lúc xuống xe lửa hỏi đường, trùng hợp gặp đúng một đàn chị đại học A, được đàn chị đó dẫn về, đến A đại một cách thuận lợi.

Kỷ An Trần thở phào nhẹ nhõm, vội gọi về nhà báo bình an. Kỷ mẹ tên là Từ Mẫn Kiều, năm nay bốn mươi ba tuổi, nhưng tính cách…không giống tuổi mà giống tên của bà hơn.

(Từ: từ từ, Mẫn: nhạy cảm, Kiều: nhõng nhẽo)

Kỷ mẹ cũng vừa phát hiện Thái bà bà mất tích hơn hai tiếng trước, đang lúc quýnh quáng đến độ quay cuồng đột nhiên nghe được tin báo bình an, trong lòng nhẹ bẫng liền…oa oa khóc rống. Hàng thật giá thật oa oa khóc rống y hệt phong cách của các bạn nhỏ.

Đầu dây bên kia còn có thể nghe thấy cả tiếng Kỷ ba ba rống to, hơn nữa mỗi câu đều chỉ đích danh cả tên lẫn họ “Từ Mẫn Kiều, em…” Mới đầu nghe thế nào cũng thấy không giống đang an ủi vợ, cảm giác vô cùng cáu giận. Sở Mộ Phong lái xe, nghe thấy âm thanh này không khỏi cong môi một cái.

Ba mẹ chồng tương lai của anh quả nhiên vẫn giống trước kia. Lúc còn nhỏ, cô Từ vốn nổi tiếng là mít ướt trong tòa nhà họ ở…đặc biệt đa sầu đa cảm. Chú Kỷ lại trông vô cùng hung dữ, thân hình cao to, đường nét khuôn mặt sắc sảo, nhíu mày thôi đã có thể dọa các bạn nhỏ và thanh niên trong vòng hai mét bỏ chạy hai mươi mét.

/136

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status