Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 539: Xung phong

/1520


Đồng thời, hắn phát động bí pháp quyền trượng: Vong Giả Bản Nguyên.

Tất cả người chết đang ngủ say lập tức thức tỉnh.

Toàn bộ mười tám tầng ngục, những người chết vừa bị giết lập tức đứng lên, lần thứ hai lao về phía sông Vong Xuyên.

Giờ đây, cả dòng sông Vong Xuyên rộng lớn vây quanh núi Đại Thiết Vi đã biến thành biển người chết.

Trường mâu bảy màu nhìn xuống phía dưới, tăng nhanh tần suất công kích.

Mâu ảnh xuất hiện từng cái từng cái một.

Từng đám người chết ngã xuống, lại có từng đám người chết mới bước qua thi thể họ, đi về phía trước.

Hình ảnh này khi nhìn từ trên cao xuống, giống như là một đàn kiến quyết không bỏ cuộc, chậm rãi tới gần mục tiêu.

Nhìn cảnh tượng này, Sơn Nữ than thở: "Không ngờ đám ác ôn địa ngục này lại có thực lực như vậy."

Cố Thanh Sơn nói: "Trong mọi cuộc chiến, sức chiến đấu của binh sĩ cam tâm tình nguyện khác xa so với bị ép buộc chiến đấu."

"Đây cũng là mục đích của cuộc giao dịch công bằng giữa ngài và bọn họ sao?"

Cố Thanh Sơn cười, lẩm bẩm nói: "Bảo bọn họ đi bán mạng mà không cho chút lợi ích nào thì có mấy ai chịu dồn hết sức đây? Huống chi đây là địa ngục, đám người chết gian ác càng không có tinh thần hy sinh cao thượng."

Sơn Nữ cũng tán đồng: "Nếu quả thật có tình huống không thực tế như vậy, trừ phi là những nhân vật hư cấu mới có thể vô duyên vô cớ đi giúp đỡ người khác."

Dưới chân núi Đại Thiết Vi, đám người chết vẫn chạy như nổi điên vậy.

Dần dần, đám người chết bắt đầu động não, nghĩ ra một vài cách mới để tới gần Thần miếu Luân Chuyển.

Bọn họ không dàn hàng ngang tiến lên nữa, mà không ngừng thay đối hướng tiến về phía Thần miếu.

Bọn họ chạy, nhảy, lăn trên mặt đất, nằm rạp xuống bò tới, hoặc đi theo hình chữ “Chi” *.

(*) Chữ “Chi”: 之

Bọn họ tản ra, bay lên trên cao, thử tiếp cận Thần miếu Luân Chuyển từ nhiều góc độ khác nhau.

Lần này, tần suất xuất hiện của Trường mâu bảy màu không theo kịp được. Cho dù nó có lợi hại hơn nữa, cũng không có cách nào có thể liên tục kiên trì phóng Mâu ảnh bảy sắc ra. Hơn nữa, nó càng không thể để Mâu ảnh mãi đánh vào hư không được.

Đúng vậy, uy lực của nó có thể giết thần diệt ma, nhưng loại sức mạnh không gì sánh kịp này dùng để giết đám người chết tuyệt đối sẽ không chết này, là một việc vô cùng lãng phí và tốn sức.

Việc này giống như là dùng cự pháo để giết muỗi vậy, hoàn toàn không đáng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đám người chết không màng sống chết liên tục tiến công vào Thần miếu Luân Chuyển.

Mâu ảnh bảy sắc cũng vẫn công kích bọn họ, không nhường chút nào.

Trong địa ngục.

"Ta vẫn rất tò mò, Trường mâu bảy màu dùng nhiều sức mạnh như vậy để chém giết người chết, nó không mệt mỏi sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.

Ly Hồn Câu Vong Xuyên nói: "Sức mạnh căn nguyên của thần khí là hồn lực, cho dù nó mạnh mẽ như thế nào, vận dụng mâu ảnh cũng sẽ tiêu hao hồn lực."

Địa kiếm cũng nói: "Cho dù sự tiêu hao này đối với nó ít đến đáng thương, nhưng đó vẫn là tiêu hao."

Cố Thanh Sơn nắm Trấn Ngục Quỷ Vương trượng, nhắm mắt cảm ứng địa ngục.

Đã mấy giờ trôi qua, đám người chết mười tám tầng ngục rơi vào giấc ngủ say vẫn chưa tới một phần ngàn.

Hình như không cần sử dụng đến “Vong Giả Bản Nguyên” lần thứ hai.

"Nghe các ngươi nói như vậy, ta an tâm rồi." Cố Thanh Sơn nói.

Lại vài giờ trôi qua, đám người chết vẫn chẳng mệt mỏi nhằm về phía Thần miếu.

Bọn họ la hét, nhảy nhót, người trước kẻ sau nghênh tiếp cái chết.

Thậm chí đám người chết còn bắt đầu thi đấu, xem ai có thể lao ra xa hơn.

Các địa ngục đều bắt đầu cá cược với nhau.

Đám người chết này đều lấy cái chết của mình ra làm tiền đặt cược, hai bên tranh giành lợi ích.

Bọn họ tìm thấy thú vui trong đó.

Thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ nhìn giá trị công đức cá nhân.

Giá trị công đức của mỗi người chết đều chậm rãi tăng lên.

Những người chết dùng nhiều công sức nhất, giá trị công đức cũng sẽ tăng lên nhanh nhất.

Dù sao đây là vì cứu vớt lục giới, vì thế chỉ cần bọn họ thực sự cố gắng thì đều có thể đạt được giá trị công đức.

Máy tính Công Đức cá nhân nói cho bọn họ biết, nếu thành công thì sẽ có một chỉ số công đức lên đến hàng nghìn.

Công đức càng nhiều, sau khi đầu thai sẽ càng có nhiều lợi ích hơn.

Tất cả những thứ như tướng mạo, cơ duyên, địa vị, tài phú sau khi sinh ra, đều dựa vào giá trị công đức.

Hàng triệu người chết lên tiếng hoan hô, cảm xúc mạnh mẽ chấp nhận bị chết.

Trường mâu bảy màu đã giết liên tục mấy giờ, nhưng số lượng người chết không hề giảm đi mà ngược lại càng ngày càng nhiều.

Từ trên trời nhìn xuống, chỉ thấy đám người chết ngày càng đến gần xung quanh núi Đại Thiết Vi, càng ngày càng tới gần chân núi.

Cho đến một khoảnh khắc, Cố Thanh Sơn đứng lên, nhẹ nhàng quay quyền trượng, nói: "Xung phong."

Hàng tỉ người chết bỗng chốc phát ra tiếng gầm thét giận dữ. Bọn họ bắt đầu dốc toàn lực chạy nước rút về phía Thần miếu Luân Chuyển.

Thì ra đám người chết vẫn đang lặng lẽ tích góp số lượng, trước đó chúng duy trì số lượng người nhất định không ngừng quấy rầy, nhưng thực ra chỉ là đang đùa bỡn Trường mâu bảy màu thôi.

Cả vòng vây lập tức thu nhỏ lại.

Đám người chết giống như ngựa hoang không màng đến sống chết lao đầu chạy, không quan tâm đến Mâu ảnh trước mặt, cũng không quan tâm đến những kẻ khác.

Vù vù!

Trường Mâu bảy màu phát ra tiếng kêu vô cùng căm phẫn.

Nó ngừng công kích.

Không phải nó có lòng từ bi, mà là vì tần suất công kích của đám người chết ngày càng nhanh, ngày càng mạnh, rốt cuộc đã đột phá được vòng phong tỏa của nó, chạy ào ào vào Thần miếu Luân Chuyển.

Trên bầu trời, bóng dáng của Trường mâu bảy màu hoàn toàn biến mất, nó đã từ bỏ việc làm tốn công vô ích này.

Thần miếu Luân Chuyển là nơi chư thần của Hoàng Tuyền sắp xếp cho chúng sinh chịu khổ nơi địa ngục đầu thai sang kiếp khác. Ngoài ra, rất nhiều việc quan trọng của Hoàng Tuyền cũng đều tiến hành xử lý ở đây.

Chỗ này có thể gọi là nơi tối cao nhất ở Hoàng Tuyền.

Ngũ hành Thổ Nguyên được đặt ở đây.

Đám người chết chạy ào ào vào Thần miếu Luân Chuyển.

"Dừng lại!" Đột nhiên, A Tu La nữ ra lệnh.

"Không được làm hư hại bất kỳ đồ vật gì ở đây! Vẫn chưa biết vị trí chính xác của món đồ mà Quỷ Vương muốn tìm, nếu ai làm hư, thì cứ đợi linh hồn tiêu tán đi!" Nàng ta quát lên.

Đám người chết lập tức dừng lại, từng người một thận trọng đứng bất động tại chỗ.

A Tu La nữ là người lãnh đạo trong trận tấn công này.

Trận trước do Lang Vương lãnh đạo, phá vỡ được sự công kích của Trường mâu bảy màu, nhưng đồng thời Lang Vương cũng bị Mâu ảnh giết chết.

A Tu La nữ nhân cơ hội phát động trận công kích mới, ngay lập tức tiến vào Thần miếu, mà Trường mâu bảy màu cũng dừng công kích.

Sáu vị thống lĩnh nhanh chóng tề tựu tại Thần miếu Luân Chuyển, bắt đầu tìm kiếm Ngũ hành Thổ Nguyên.

Thực ra những loại căn nguyên này rất dễ tìm, bởi vì tự thân chúng có sức mạnh rất lớn nên có thể cảm ứng được.

Ví dụ như Ngũ hành Thủy Nguyên, bản thân nó chứa khí lạnh, lại có sức mạnh của nước, có thể từ từ chữa trị cho vết thương của vạn vật.

Bởi vậy, lần đầu tiên Cố Thanh Sơn nhìn thấy Sơn Nữ là lúc cô đang ở trong Vong Xuyên, dùng Ngũ hành Thủy Nguyên để làm dịu linh thể, để nhanh chóng hồi phục.

Sáu vị thống lĩnh nhắm mắt lại cẩn thận cảm ứng, sau đó lần lượt mở mắt ra, trên mặt hiện vẻ kinh ngạc.

"Vật đó chẳng phải là rất dễ tìm sao, tại sao ta lại không cảm nhận được bất kỳ sự dao động nào?" Ông lão loài người nói.

"Ta... cũng... vậy." Thủ lĩnh của người khổng lồ đáp lại.

"Việc này tốt nhất phải hỏi Lang Vương, hắn ta nhất định sẽ biết." Thủ lĩnh Ma nhân nói.

"Nhìn kia, hắn ta tới rồi." A Tu La nam nói.

Chỉ thấy Lang Vương đã sống lại lần thứ hai, đi vào từ cửa Thần miếu. Hắn ta chăm chú suy nghĩ một chút rồi nói: "Mọi người tìm thử xem trong Thần miếu có vật gì bất thường không, cẩn thận chớ làm hư những thứ ở đây."

Bảy vị thủ lĩnh liền tản ra, bắt đầu tra xét Thần miếu, nhưng sau khi kiểm tra cặn kẽ vẫn không thu hoạch được gì.

Lang Vương không còn cách nào khác, đành dùng tâm linh cảm ứng, báo cáo vấn đề cho Cố Thanh Sơn.

"Không thể nào." Cố Thanh Sơn nhíu mày nói.

"Bọn ta đã tìm rồi nhưng không phát hiện ra sự tồn tại của Ngũ hành Thổ Nguyên, cũng không phát hiện ra thứ gì kỳ lạ." Lang Vương nói, sau đó bỗng nhiên nhìn lướt qua đám người.

"Khoan đã, ta không nhìn thấy A Tu La nữ đâu, hay là nàng ta phát hiện ra điều gì rồi."

Cũng trong lúc đó, A Tu La nữ đang đứng ở một góc hẻo lánh trong Thần miếu.

Ở đây có một cỗ máy bằng kim loại dường như đã ngừng hoạt động rồi, nhưng lại bị sức mạnh nào đó miễn cưỡng duy trì nên vẫn chưa hoàn toàn hư hỏng.

Trên bề mặt cỗ máy hiện lên con số “33” bắt mắt, cùng với đó là một làn khói đen nhàn nhạt tỏa ra từ cỗ máy.

Rất hiển nhiên, mặc dù có sức mạnh nào đó giúp đỡ, nhưng cỗ máy này vẫn bị hư hại vô cùng nghiêm trọng.

/1520

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status