Hai vị đường chủ thấy hắn bình tĩnh phân tích tình huống như vậy, trong lòng không khỏi bội phục.
Một trong hai kẻ đang phải vật lộn sinh tử là phụ thân của hắn đấy! Mà kẻ còn lại thì bất cứ lúc nào cũng có thể quyết định sinh tử của Tề Diễm hắn!
Hai vị đường chủ không chắc rằng đổi lại là mình ở trong tình trạng như thế, liệu có thể bình tĩnh được như vậy không.
“Ta và Ánh Mi không thể nào ra tay...” Triệu Ngũ Chuy do dự nói.
“Không sao, chúng ta cứ bàn tính cho tốt, xem thử có thể để hai người không ra tay vẫn có thể lấy mạng ông ta không.” Cố Thanh Sơn nói.
Triệu Ngũ Chuy lắc đầu nói: “Trước giờ chẳng có cạm bẫy và phương pháp nào có thể một phát giết chết tu sĩ Huyền Linh cảnh cả.”
Diệp Ánh Mi cũng nói: “Cho dù có bày ra cạm bẫy uy lực to lớn, cho dù ông ta trúng chiêu bị thương nhưng cuối cùng thì cũng phải có một người đối đầu với ông ta, chém giết với ông ta.”
Cố Thanh Sơn im lặng một chút, cuối cùng nói ra một câu: “Chuyện này để ta làm.”
“Ngươi đối phó ông ta?” Hai tên đường chủ đồng thanh nói.
“Tề Diễm, cho dù Vương Hồng Đao trọng thương, ngươi cũng không phải là đối thủ của ông ta.” Triệu Ngũ Chuy không nhịn được nói.
“Ta biết, nhưng hiện tại thì đây là cách duy nhất của chúng ta.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi muốn gài bẫy ông ta... Nhưng về phương diện cạm bẫy này, Vương Hồng Đao cũng cao thâm lắm. Ông ta chính là cao thủ đặt bẫy đấy.” Diệp Ánh Mi cũng nói.
“Chẳng lẽ có cách khác sao?” Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại: “Cục diện trước mắt, không phải ông ta chết thì chính là ta bị diệt. Ta thà rằng dốc sức đánh cược một lần.”
“Vậy cũng không được, nhất định phải bàn bạc kỹ hơn.” Triệu Ngũ Chuy lắc đầu liên tục.
“Ta thương lượng với lão Triệu một chút, Tề Diễm ngươi chờ một lát.” Diệp Ánh Mi cũng nói.
Diệp Ánh Mi và Triệu Ngũ Chuy nhìn nhau, hình như đang giao lưu bằng thần niệm.
Bọn họ bắt đầu chủ động nghĩ cách đối phó sư tôn của mình.
Cố Thanh Sơn thấy thế, dứt khoát im lặng. Hắn nâng chung trà lên, chậm rãi nhấp một miếng.
Tình hình hiện tại, chưởng môn Tề Nhược Nhai và Thái thượng trưởng lão Vương Hồng Đao đều chưa trở lại, trong Quảng Dương môn chỉ còn lại hai tu sĩ Thái Hư cảnh là Triệu đường chủ và Diệp đường chủ, mà bọn họ đều nghiêng về phía Tề Diễm.
Thực ra ngay từ đầu đối với Cố Thanh Sơn mà nói, người có tính uy hiếp lớn nhất chính là hai đường chủ này.
Họ cũng là đồ đệ của Vương Hồng Đao.
Nghĩ lại thì chuyện này cũng khá châm biếm.
Trưởng lão đi giết chưởng môn, đồ đệ phản bội sư tôn.
Lòng của đám người này như ma quỷ, giữa bọn họ chẳng hề tồn tại thứ gọi là “lòng tốt”.
Nếu Vương Hồng Đao luôn đối xử tốt với đồ đệ, yêu quý đồ đệ, vậy thì vào thời khắc quan trọng này, cho dù có sự dụ dỗ của thế giới mới, nói không chừng hai vị đường chủ cũng sẽ đứng về phía ông ta.
Nhưng Vương Hồng Đao trời sinh tính đa nghi, dục vọng khống chế mạnh, trong lòng ôm ác niệm với đồ đệ. Ngay trên cơ thể của hai đồ đệ của mình mà ông ta cũng dùng những thủ đoạn tàn nhẫn nhất.
Thủ đoạn như vậy dĩ nhiên là để hai vị đồ đệ không dám phản kháng, nhưng chỉ cần gặp thời khắc mấu chốt, mọi việc đều rất dễ xảy ra biến hóa.
Chẳng hạn như bây giờ, Vương Hồng Đao không ở tông môn, hai vị đồ đệ vốn trong lòng đã ôm ý đồ khác, bị Cố Thanh Sơn thuyết phục, biết tin tức của thế giới mới liền muốn phản bội ông ta.
Trong lòng bọn họ chỉ muốn thoát khỏi sư tôn mà thôi...
Cố Thanh Sơn uống xong một ngụm trà, lại suy nghĩ về toàn bộ cục diện thêm một lần nữa.
Bây giờ tạm thời không cần lo lắng vấn đề sinh tử.
Tiếp theo là phải xem nên giết Vương Hồng Đao như thế nào.
Huyền Linh cảnh...
Hoàn toàn không hiểu rõ.
Cố Thanh Sơn nâng chén trà lên, lại nhấp một ngụm.
Mặt nạ linh ngọc La Sát Nữ kia vẫn đặt trên bàn trà.
Vừa rồi tình thế tình thế căng thẳng, mỗi một câu nói đều liên quan đến sống chết của bản thân, cho nên hắn cũng không chút chú ý đến mặt nạ này. Giờ đây đã bình tĩnh lại, trong lòng Cố Thanh Sơn lại thấy hơi bất an.
La Sát Phong là đại tông môn duy nhất chưa bỏ trốn hiện nay. La Sát Nữ thân là chưởng môn của tông môn này lại đưa cho mình mặt nạ của nàng ta.
Nàng ta có ý gì?
Nếu nói La Sát Nữ gửi gắm tình cảm nơi Tề Diễm, vậy thì đúng là khiến người ta cười rụng răng.
Bản thân Cố Thanh Sơn cũng sẽ không tin.
Cho nên mặt nạ này chắc chắn có ý nghĩa tồn tại riêng của nó.
Hiện giờ linh sủng của La Sát Nữ không ở đây, hắn có thể nghiên cứu mặt nạ này một chút.
Cố Thanh Sơn nghĩ vậy liền không kìm được cầm mặt nạ La Sát Nữ lên.
Mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức không kịp chuẩn bị, ngay trong khoảnh khắc hắn chạm vào mặt nạ, trong màng võng mạc của hắn, cả giao diện Chiến Thần đột nhiên chớp động.
Cố Thanh Sơn giật mình, bất giác muốn đặt mặt nạ xuống.
Nhưng ngay giây sau đó, hắn vẫn giơ mặt nạ lên đặt trước mắt mình, ra vẻ như đánh giá thưởng thức. Suốt toàn bộ quá trình, bất kỳ động tác nhỏ nào cũng không hề có chút sơ suất.
Cố Thanh Sơn đánh giá kỹ mặt nạ, thưởng thức mỹ mạo của La Sát Nữ, nhưng thật ra sự chú ý của hắn lại lén dồn hết vào giao diện Chiến Thần.
Bên dưới giao diện, “Kỹ nghệ chiến thần” tỏa ra vầng sáng đỏ rực màu máu, từng hàng chữ lớn màu đỏ xuất hiện ngay chính giữa giao diện.
[Người chơi đã phát hiện mặt nạ La Sát Nữ.]
[Người chơi thu được Mặt La Sát.]
[Mặt La Sát, kỳ vật loại huyền bí, từng thi triển các pháp môn đặc biệt như sau.]
[Pháp môn: Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí.]
[Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí: Ngài sẽ học được cách phân biệt cấu tạo căn bản nhất của vạn vật, nhận được năng lực điều chỉnh bản thân thành loại vật chất nào đó.]
[Giải thích rõ: Ngài nhất định phải có được bộ phận cấu thành nên loại vật chất đó, dựa vào việc phân tích đặc chất và quy tắc cấu tạo mới có thể ngụy trang thành loại vật chất này.]
[Chú ý: “Vạn vật” ở đây bắt buộc là vật chất không có linh hồn.]
[Chú ý đặc biệt: Đây không phải là một món đồ thực sự cho nên ngài không thể thu được pháp môn bằng vật này.]
Trên đài cao im ắng tĩnh lặng, Cố Thanh Sơn lại cảm thấy giống như sét đánh ngang tai.
Ngoài mặt, hắn vẫn cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh. Hắn tiện tay đặt mặt nạ La Sát Nữ xuống, nâng chén trà lên nhấp một ngụm nữa.
Động tác của hắn không khác gì lúc trước, trên mặt lại nở nụ cười mỉm. Nét mặt của hắn giống như vừa mới thưởng thức phong thái của một mỹ nhân tuyệt thế.
Quả thực, mặt nạ La Sát Nữ đã khắc họa được rõ nét toàn bộ dung nhan xinh đẹp của nàng ta.
“Mọi người nghĩ sao?” Cố Thanh Sơn thuận miệng hỏi hai vị đường chủ.
“Chờ một lát.” Diệp Ánh Mi nói, nàng ta vẫn tiếp tục giao lưu thần niệm với Triệu Ngũ Chuy.
Tình Nhu và Uyển Nhi đã bị cho lui ra ngoài, Cố Thanh Sơn đành phải tự cầm lấy ấm trà rót cho mình ly trà. Hắn bưng linh trà nóng hổi, hơi nước bốc lên từ chén trà che kín mặt mũi hắn.
Cho đến lúc này, Cố Thanh Sơn mới dần bình tĩnh lại.
Trong thế giới này lại gặp được một loại pháp môn huyền bí khác, đây là chuyện hắn hoàn toàn không ngờ tới.
Trước đó, thi thể khổng lồ trăm nghìn năm từng truyền thụ Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí cho hắn.
Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí có thể giúp hắn hóa thành những loại chúng sinh có linh hồn khác nhau, còn Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí của La Sát Nữ lại có thể hóa thành những vật không có linh hồn trên thế gian.
Kỹ nghệ Chiến Thần thậm chí còn thông báo cho hắn một chú ý đặc biệt.
[Đây không phải là một món đồ thực sự cho nên ngài không thể thu được pháp môn bằng vật này.]
Vậy, nói một cách khác...
Mặt nạ linh ngọc này, chính là La Sát Nữ!
Nàng ta dùng Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí biến thành mặt nạ linh ngọc, ở lại bên cạnh Tề Diễm.
Nàng ta muốn thăm dò nội tình thật sự của Quảng Dương môn…
Nàng ta thành công rồi!
Thái Thượng trưởng lão cùng Chưởng môn tranh đấu, ba vị đường chủ mưu đồ bí mật, sự tồn tại của hai thế giới mới… Tất cả mọi việc đều bị nàng ta nghe thấy.
La Sát Nữ đã nghe được mọi chuyện cần thiết!
Cố Thanh Sơn kiềm chế mớ cảm xúc đang không ngừng dâng lên, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Cắt ngang một chút.” Hắn nói với hai vị đường chủ: “Trước khi chúng ta tiếp tục thương thảo thì có chuyện cần làm phiền Triệu đường chủ một chút.”
“Chuyện gì?” Triệu Ngũ Chuy hỏi.
“Đồ đệ kia của ta sắp độ kiếp Phong Thánh rồi, lão Triệu ngươi quản lý tất cả mọi trận pháp trong tông môn, ta muốn nhờ ngươi giúp một chút.”
Sắc mặt Triệu Ngũ Chuy thả lỏng xuống, nói: “Đây đâu phải chuyện gì lớn.”
Gã lại lấy ra một lệnh bài, giơ tay lên.
Lệnh bài bay đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Phong Thánh cảnh, để ta nghĩ xem… Ờ, đại khái là trận pháp văn phù màu đen trong trận pháp độ kiếp, chỉ cần dùng lệnh bài kích hoạt trận pháp kia thì sẽ trực tiếp tiến vào dòng chảy thời không hỗn loạn, độ kiếp lên Phong Thánh cảnh.” Triệu Ngũ Chuy nói.
Một trong hai kẻ đang phải vật lộn sinh tử là phụ thân của hắn đấy! Mà kẻ còn lại thì bất cứ lúc nào cũng có thể quyết định sinh tử của Tề Diễm hắn!
Hai vị đường chủ không chắc rằng đổi lại là mình ở trong tình trạng như thế, liệu có thể bình tĩnh được như vậy không.
“Ta và Ánh Mi không thể nào ra tay...” Triệu Ngũ Chuy do dự nói.
“Không sao, chúng ta cứ bàn tính cho tốt, xem thử có thể để hai người không ra tay vẫn có thể lấy mạng ông ta không.” Cố Thanh Sơn nói.
Triệu Ngũ Chuy lắc đầu nói: “Trước giờ chẳng có cạm bẫy và phương pháp nào có thể một phát giết chết tu sĩ Huyền Linh cảnh cả.”
Diệp Ánh Mi cũng nói: “Cho dù có bày ra cạm bẫy uy lực to lớn, cho dù ông ta trúng chiêu bị thương nhưng cuối cùng thì cũng phải có một người đối đầu với ông ta, chém giết với ông ta.”
Cố Thanh Sơn im lặng một chút, cuối cùng nói ra một câu: “Chuyện này để ta làm.”
“Ngươi đối phó ông ta?” Hai tên đường chủ đồng thanh nói.
“Tề Diễm, cho dù Vương Hồng Đao trọng thương, ngươi cũng không phải là đối thủ của ông ta.” Triệu Ngũ Chuy không nhịn được nói.
“Ta biết, nhưng hiện tại thì đây là cách duy nhất của chúng ta.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi muốn gài bẫy ông ta... Nhưng về phương diện cạm bẫy này, Vương Hồng Đao cũng cao thâm lắm. Ông ta chính là cao thủ đặt bẫy đấy.” Diệp Ánh Mi cũng nói.
“Chẳng lẽ có cách khác sao?” Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại: “Cục diện trước mắt, không phải ông ta chết thì chính là ta bị diệt. Ta thà rằng dốc sức đánh cược một lần.”
“Vậy cũng không được, nhất định phải bàn bạc kỹ hơn.” Triệu Ngũ Chuy lắc đầu liên tục.
“Ta thương lượng với lão Triệu một chút, Tề Diễm ngươi chờ một lát.” Diệp Ánh Mi cũng nói.
Diệp Ánh Mi và Triệu Ngũ Chuy nhìn nhau, hình như đang giao lưu bằng thần niệm.
Bọn họ bắt đầu chủ động nghĩ cách đối phó sư tôn của mình.
Cố Thanh Sơn thấy thế, dứt khoát im lặng. Hắn nâng chung trà lên, chậm rãi nhấp một miếng.
Tình hình hiện tại, chưởng môn Tề Nhược Nhai và Thái thượng trưởng lão Vương Hồng Đao đều chưa trở lại, trong Quảng Dương môn chỉ còn lại hai tu sĩ Thái Hư cảnh là Triệu đường chủ và Diệp đường chủ, mà bọn họ đều nghiêng về phía Tề Diễm.
Thực ra ngay từ đầu đối với Cố Thanh Sơn mà nói, người có tính uy hiếp lớn nhất chính là hai đường chủ này.
Họ cũng là đồ đệ của Vương Hồng Đao.
Nghĩ lại thì chuyện này cũng khá châm biếm.
Trưởng lão đi giết chưởng môn, đồ đệ phản bội sư tôn.
Lòng của đám người này như ma quỷ, giữa bọn họ chẳng hề tồn tại thứ gọi là “lòng tốt”.
Nếu Vương Hồng Đao luôn đối xử tốt với đồ đệ, yêu quý đồ đệ, vậy thì vào thời khắc quan trọng này, cho dù có sự dụ dỗ của thế giới mới, nói không chừng hai vị đường chủ cũng sẽ đứng về phía ông ta.
Nhưng Vương Hồng Đao trời sinh tính đa nghi, dục vọng khống chế mạnh, trong lòng ôm ác niệm với đồ đệ. Ngay trên cơ thể của hai đồ đệ của mình mà ông ta cũng dùng những thủ đoạn tàn nhẫn nhất.
Thủ đoạn như vậy dĩ nhiên là để hai vị đồ đệ không dám phản kháng, nhưng chỉ cần gặp thời khắc mấu chốt, mọi việc đều rất dễ xảy ra biến hóa.
Chẳng hạn như bây giờ, Vương Hồng Đao không ở tông môn, hai vị đồ đệ vốn trong lòng đã ôm ý đồ khác, bị Cố Thanh Sơn thuyết phục, biết tin tức của thế giới mới liền muốn phản bội ông ta.
Trong lòng bọn họ chỉ muốn thoát khỏi sư tôn mà thôi...
Cố Thanh Sơn uống xong một ngụm trà, lại suy nghĩ về toàn bộ cục diện thêm một lần nữa.
Bây giờ tạm thời không cần lo lắng vấn đề sinh tử.
Tiếp theo là phải xem nên giết Vương Hồng Đao như thế nào.
Huyền Linh cảnh...
Hoàn toàn không hiểu rõ.
Cố Thanh Sơn nâng chén trà lên, lại nhấp một ngụm.
Mặt nạ linh ngọc La Sát Nữ kia vẫn đặt trên bàn trà.
Vừa rồi tình thế tình thế căng thẳng, mỗi một câu nói đều liên quan đến sống chết của bản thân, cho nên hắn cũng không chút chú ý đến mặt nạ này. Giờ đây đã bình tĩnh lại, trong lòng Cố Thanh Sơn lại thấy hơi bất an.
La Sát Phong là đại tông môn duy nhất chưa bỏ trốn hiện nay. La Sát Nữ thân là chưởng môn của tông môn này lại đưa cho mình mặt nạ của nàng ta.
Nàng ta có ý gì?
Nếu nói La Sát Nữ gửi gắm tình cảm nơi Tề Diễm, vậy thì đúng là khiến người ta cười rụng răng.
Bản thân Cố Thanh Sơn cũng sẽ không tin.
Cho nên mặt nạ này chắc chắn có ý nghĩa tồn tại riêng của nó.
Hiện giờ linh sủng của La Sát Nữ không ở đây, hắn có thể nghiên cứu mặt nạ này một chút.
Cố Thanh Sơn nghĩ vậy liền không kìm được cầm mặt nạ La Sát Nữ lên.
Mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức không kịp chuẩn bị, ngay trong khoảnh khắc hắn chạm vào mặt nạ, trong màng võng mạc của hắn, cả giao diện Chiến Thần đột nhiên chớp động.
Cố Thanh Sơn giật mình, bất giác muốn đặt mặt nạ xuống.
Nhưng ngay giây sau đó, hắn vẫn giơ mặt nạ lên đặt trước mắt mình, ra vẻ như đánh giá thưởng thức. Suốt toàn bộ quá trình, bất kỳ động tác nhỏ nào cũng không hề có chút sơ suất.
Cố Thanh Sơn đánh giá kỹ mặt nạ, thưởng thức mỹ mạo của La Sát Nữ, nhưng thật ra sự chú ý của hắn lại lén dồn hết vào giao diện Chiến Thần.
Bên dưới giao diện, “Kỹ nghệ chiến thần” tỏa ra vầng sáng đỏ rực màu máu, từng hàng chữ lớn màu đỏ xuất hiện ngay chính giữa giao diện.
[Người chơi đã phát hiện mặt nạ La Sát Nữ.]
[Người chơi thu được Mặt La Sát.]
[Mặt La Sát, kỳ vật loại huyền bí, từng thi triển các pháp môn đặc biệt như sau.]
[Pháp môn: Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí.]
[Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí: Ngài sẽ học được cách phân biệt cấu tạo căn bản nhất của vạn vật, nhận được năng lực điều chỉnh bản thân thành loại vật chất nào đó.]
[Giải thích rõ: Ngài nhất định phải có được bộ phận cấu thành nên loại vật chất đó, dựa vào việc phân tích đặc chất và quy tắc cấu tạo mới có thể ngụy trang thành loại vật chất này.]
[Chú ý: “Vạn vật” ở đây bắt buộc là vật chất không có linh hồn.]
[Chú ý đặc biệt: Đây không phải là một món đồ thực sự cho nên ngài không thể thu được pháp môn bằng vật này.]
Trên đài cao im ắng tĩnh lặng, Cố Thanh Sơn lại cảm thấy giống như sét đánh ngang tai.
Ngoài mặt, hắn vẫn cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh. Hắn tiện tay đặt mặt nạ La Sát Nữ xuống, nâng chén trà lên nhấp một ngụm nữa.
Động tác của hắn không khác gì lúc trước, trên mặt lại nở nụ cười mỉm. Nét mặt của hắn giống như vừa mới thưởng thức phong thái của một mỹ nhân tuyệt thế.
Quả thực, mặt nạ La Sát Nữ đã khắc họa được rõ nét toàn bộ dung nhan xinh đẹp của nàng ta.
“Mọi người nghĩ sao?” Cố Thanh Sơn thuận miệng hỏi hai vị đường chủ.
“Chờ một lát.” Diệp Ánh Mi nói, nàng ta vẫn tiếp tục giao lưu thần niệm với Triệu Ngũ Chuy.
Tình Nhu và Uyển Nhi đã bị cho lui ra ngoài, Cố Thanh Sơn đành phải tự cầm lấy ấm trà rót cho mình ly trà. Hắn bưng linh trà nóng hổi, hơi nước bốc lên từ chén trà che kín mặt mũi hắn.
Cho đến lúc này, Cố Thanh Sơn mới dần bình tĩnh lại.
Trong thế giới này lại gặp được một loại pháp môn huyền bí khác, đây là chuyện hắn hoàn toàn không ngờ tới.
Trước đó, thi thể khổng lồ trăm nghìn năm từng truyền thụ Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí cho hắn.
Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí có thể giúp hắn hóa thành những loại chúng sinh có linh hồn khác nhau, còn Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí của La Sát Nữ lại có thể hóa thành những vật không có linh hồn trên thế gian.
Kỹ nghệ Chiến Thần thậm chí còn thông báo cho hắn một chú ý đặc biệt.
[Đây không phải là một món đồ thực sự cho nên ngài không thể thu được pháp môn bằng vật này.]
Vậy, nói một cách khác...
Mặt nạ linh ngọc này, chính là La Sát Nữ!
Nàng ta dùng Vạn Vật Đồng Điệu Huyền Bí biến thành mặt nạ linh ngọc, ở lại bên cạnh Tề Diễm.
Nàng ta muốn thăm dò nội tình thật sự của Quảng Dương môn…
Nàng ta thành công rồi!
Thái Thượng trưởng lão cùng Chưởng môn tranh đấu, ba vị đường chủ mưu đồ bí mật, sự tồn tại của hai thế giới mới… Tất cả mọi việc đều bị nàng ta nghe thấy.
La Sát Nữ đã nghe được mọi chuyện cần thiết!
Cố Thanh Sơn kiềm chế mớ cảm xúc đang không ngừng dâng lên, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc.
“Cắt ngang một chút.” Hắn nói với hai vị đường chủ: “Trước khi chúng ta tiếp tục thương thảo thì có chuyện cần làm phiền Triệu đường chủ một chút.”
“Chuyện gì?” Triệu Ngũ Chuy hỏi.
“Đồ đệ kia của ta sắp độ kiếp Phong Thánh rồi, lão Triệu ngươi quản lý tất cả mọi trận pháp trong tông môn, ta muốn nhờ ngươi giúp một chút.”
Sắc mặt Triệu Ngũ Chuy thả lỏng xuống, nói: “Đây đâu phải chuyện gì lớn.”
Gã lại lấy ra một lệnh bài, giơ tay lên.
Lệnh bài bay đến trước mặt Cố Thanh Sơn.
“Phong Thánh cảnh, để ta nghĩ xem… Ờ, đại khái là trận pháp văn phù màu đen trong trận pháp độ kiếp, chỉ cần dùng lệnh bài kích hoạt trận pháp kia thì sẽ trực tiếp tiến vào dòng chảy thời không hỗn loạn, độ kiếp lên Phong Thánh cảnh.” Triệu Ngũ Chuy nói.
/1520
|