- Oáp ! Cậu ấy khó hiểu ghê cơ ! Nó vươn vai rồi đi vệ sinh cá nhân . Còn phải chuẩn bị bữa sáng cho hắn chứ !
10 phút sau , nó bước xuống nhà , đeo tạp dề vào , rồi đi tới bên tủ lạnh . Oa ~ bên trong bao nhiêu là đồ , nhiều thứ quá , nhưng ….. nó không biết nấu cái gì . Loanh quanh mãi …. Cuối cùng nó quyết định : vẫn chỉ là trứng và xúc xích , hừ !
Hắn đi xuống nhà , sáng nay phải tới công ty gặp đối tác nên hắn phải mặc áo vest , nhìn thật lịch lãm và chững chạc quá đi ! Nó ngừng việc nấu lại , quên mất mình đang làm gì . Nó ngớ người ngắm nhìn hắn , thật thu hút . Hắn không để ý vẻ mặt của nó , nhìn vào gian bếp , nơi nó đang nấu ăn :
- Bữa sáng …… tiếng nói của hắn làm nó chợt tỉnh
- Cái gì cơ ? Bữa sáng ? Nó ngớ người
- AAAAAAA !!!!!! Chết rồi ! Mình quên mất vẫn đang bật lửa , nó hét lên như điên rồi chạy tới cái chảo
- Huhu , cháy hết rồi ! Làm sao đây ? Nó vừa nói vừa ngậm ngùi để cái chảo cháy khét qua một bên
- Cô vụng về thật ! Hắn lắc đầu ngán ngẩm , lúc thì nấu quá đơn giản , lúc thì lại làm hỏng , cô cứ như vậy thì tôi chết đói mất !
- Mình xin lỗi , cậu cứ ngồi chờ đi , rồi mình làm món khác cho !
- Khỏi đi , tôi phải đến công ty rồi ! Hắn gạt ngay rồi phóng xe đi làm
- Hức , cậu ấy giận rồi , Như ơi Như ơi , sao mày ngốc quá vậy ??? Nó tự gõ vào đầu mình
- Ui da ! Đau quá ! Thôi không gõ nữa !
Sau một hồi tự kỉ , nó bước tới bếp :
- Chắc chắn trưa nay phải làm những món ngon cho cậu ấy ăn mới được . Cậu ấy mà nhịn đói nữa là hại sức khỏe lắm ! Nó nghĩ thầm
Rồi đi quanh gian bếp tìm lục : sách nấu ăn , sách nấu ăn , đâu rồi ta ? Chắc chắn ở bếp phải có chứ ! Sao không thấy có quyển nào vậy ? Sách nấu ăn đâu hết rồi ?
- A ! Trên thư việc chắc chắn sẽ có ! Nó vui mừng nhảy lên rồi chjay lên phòng thư viện . Chao ôi ! Bao nhiêu là sách vở khó hiểu , nhưng cuối cùng nó cũng tìm ra rồi , cả một hàng sách dạy nấu ăn . Nó như vớ được vàng , vội chạy tới , gỡ hết xuống rồi lau đi những trang sách dính đầy bụi . Lật mở từng trang ra xem . Công nhận có rất nhiều mson nhưng toàn món nước ngoài : món Pháp , món Trung , món Thái , Mỹ , ……
- Nhiều món khác nhau quá ! Biết cậu ấy thích món nào đây ?
Nó ôm cả đống sách xuống dưới nhà . Xem một hồi , cuối cùng vẫn là ….. không biết nên làm món gì .
- Phải chi mình có điện thoại ở đây thì đã có thể gọi hỏi cậu ấy , mọi chuyện đã xong xuôi rồi !
30 phút sau ….. nó đã quyết định , một quyết định hết sức điên rồ . Tới công ty tìm gặp hắn . Nó quyết tâm lắm , khí thế hừng hực . Chẳng biết suy nghĩ nào khiến nó đi tới quyết định đó .
Nó đóng cửa , đi giày cẩn thận rồi chạy băng băng đi , hỏi thăm mãi cuối cùng cũng ra , một công ty cực to , cao khiến nó ngước lên mãi vẫn không sao cho xuể .
Nó chạy ngay vào , và nhanh chóng đụng vào một người , đó là Tịnh Nhi , nhưng cô là Tịnh Nhi không hề nhận ra nó , kẻ đã gây ra nỗi hiểu lầm lần trước cho cô . Nó bị đụng rất đau nhưng vẫn phải xin lỗi người ta trước :
- Xin lỗi , mình chạy nhanh quá ! Bạn có đau không ? Nó hỏi
- À , không sao !
- Ừm , thế mình đi trước nhé ! Một câu nói rất nhanh gọn
Nói rồi nó đi thẳng .
10 phút sau , nó bước xuống nhà , đeo tạp dề vào , rồi đi tới bên tủ lạnh . Oa ~ bên trong bao nhiêu là đồ , nhiều thứ quá , nhưng ….. nó không biết nấu cái gì . Loanh quanh mãi …. Cuối cùng nó quyết định : vẫn chỉ là trứng và xúc xích , hừ !
Hắn đi xuống nhà , sáng nay phải tới công ty gặp đối tác nên hắn phải mặc áo vest , nhìn thật lịch lãm và chững chạc quá đi ! Nó ngừng việc nấu lại , quên mất mình đang làm gì . Nó ngớ người ngắm nhìn hắn , thật thu hút . Hắn không để ý vẻ mặt của nó , nhìn vào gian bếp , nơi nó đang nấu ăn :
- Bữa sáng …… tiếng nói của hắn làm nó chợt tỉnh
- Cái gì cơ ? Bữa sáng ? Nó ngớ người
- AAAAAAA !!!!!! Chết rồi ! Mình quên mất vẫn đang bật lửa , nó hét lên như điên rồi chạy tới cái chảo
- Huhu , cháy hết rồi ! Làm sao đây ? Nó vừa nói vừa ngậm ngùi để cái chảo cháy khét qua một bên
- Cô vụng về thật ! Hắn lắc đầu ngán ngẩm , lúc thì nấu quá đơn giản , lúc thì lại làm hỏng , cô cứ như vậy thì tôi chết đói mất !
- Mình xin lỗi , cậu cứ ngồi chờ đi , rồi mình làm món khác cho !
- Khỏi đi , tôi phải đến công ty rồi ! Hắn gạt ngay rồi phóng xe đi làm
- Hức , cậu ấy giận rồi , Như ơi Như ơi , sao mày ngốc quá vậy ??? Nó tự gõ vào đầu mình
- Ui da ! Đau quá ! Thôi không gõ nữa !
Sau một hồi tự kỉ , nó bước tới bếp :
- Chắc chắn trưa nay phải làm những món ngon cho cậu ấy ăn mới được . Cậu ấy mà nhịn đói nữa là hại sức khỏe lắm ! Nó nghĩ thầm
Rồi đi quanh gian bếp tìm lục : sách nấu ăn , sách nấu ăn , đâu rồi ta ? Chắc chắn ở bếp phải có chứ ! Sao không thấy có quyển nào vậy ? Sách nấu ăn đâu hết rồi ?
- A ! Trên thư việc chắc chắn sẽ có ! Nó vui mừng nhảy lên rồi chjay lên phòng thư viện . Chao ôi ! Bao nhiêu là sách vở khó hiểu , nhưng cuối cùng nó cũng tìm ra rồi , cả một hàng sách dạy nấu ăn . Nó như vớ được vàng , vội chạy tới , gỡ hết xuống rồi lau đi những trang sách dính đầy bụi . Lật mở từng trang ra xem . Công nhận có rất nhiều mson nhưng toàn món nước ngoài : món Pháp , món Trung , món Thái , Mỹ , ……
- Nhiều món khác nhau quá ! Biết cậu ấy thích món nào đây ?
Nó ôm cả đống sách xuống dưới nhà . Xem một hồi , cuối cùng vẫn là ….. không biết nên làm món gì .
- Phải chi mình có điện thoại ở đây thì đã có thể gọi hỏi cậu ấy , mọi chuyện đã xong xuôi rồi !
30 phút sau ….. nó đã quyết định , một quyết định hết sức điên rồ . Tới công ty tìm gặp hắn . Nó quyết tâm lắm , khí thế hừng hực . Chẳng biết suy nghĩ nào khiến nó đi tới quyết định đó .
Nó đóng cửa , đi giày cẩn thận rồi chạy băng băng đi , hỏi thăm mãi cuối cùng cũng ra , một công ty cực to , cao khiến nó ngước lên mãi vẫn không sao cho xuể .
Nó chạy ngay vào , và nhanh chóng đụng vào một người , đó là Tịnh Nhi , nhưng cô là Tịnh Nhi không hề nhận ra nó , kẻ đã gây ra nỗi hiểu lầm lần trước cho cô . Nó bị đụng rất đau nhưng vẫn phải xin lỗi người ta trước :
- Xin lỗi , mình chạy nhanh quá ! Bạn có đau không ? Nó hỏi
- À , không sao !
- Ừm , thế mình đi trước nhé ! Một câu nói rất nhanh gọn
Nói rồi nó đi thẳng .
/107
|