Vừa bước ra khỏi phòng, Kiều Phương và Tần Phong lại đụng đọ nhau. Anh không khỏi bắt ngờ vì nhìn cô bây giờ trông xinh đẹp và trưởng thành hơn bao giờ hết:
-Sao thế? Đi hẹn hò với bạn trai sao?
Cô mỉm cười khinh bỉ:
-Đúng vậy? Thì làm sao? Ngài Tần, có phải ngài cùng đi tiếp mỹ nhân nào sao? Ăn mặc phong độ như vậy...
-Haha...Muốn đi đâu? Tôi chở.
-Trung tâm thành phố.
-Sao lại đi xa vậy?
-Yêu xa? Không được sao?
Trong ánh mắt nhỏ toát lên tia lửa hận, Cô gái nhỏ? Muốn đấu khẩu, tôi sẽ cùng chơi với cô! Tần Phong nhếch môi, có ông trời mới biết anh đang suy tính chuyện gì.
Hai người ngồi trên chiếc siêu xe màu đỏ thật hợp thời thể hiện một sự đẳng cấp không ai có thể theo kịp. Sau hơn mười phút đi, hiện tại đang ở trung tâm thành phố, một nơu ồn ào và náo nhiệt.
Hai bên lề đường, người đi lại như mắc cửi, tiếng cười, tiếng nói râm ran. Dưới lòng đường, đủ các loại xe: xích lô, xe đạp, honda, ô tô… lao đi vun vút. Hai người như hòa vào dòng người trên lề đường dành cho những người đi bộ. Lòng đường rộng đến thế mà giờ đây thấy như bị thu hẹp lại bởi dòng người, xe cộ cả hai chiều đi lại không ngớt.
-Muốn đi đâu nữa? Anh nhìn cô vẻ mặt đăm chiêu
-Quán Hào Nhã.
-Hả? Anh nhíu mày, chả lẽ cô là...
-Tôi hẹn bạn trai ở đó!
-Um...
-Sao thế? Đi hẹn hò với bạn trai sao?
Cô mỉm cười khinh bỉ:
-Đúng vậy? Thì làm sao? Ngài Tần, có phải ngài cùng đi tiếp mỹ nhân nào sao? Ăn mặc phong độ như vậy...
-Haha...Muốn đi đâu? Tôi chở.
-Trung tâm thành phố.
-Sao lại đi xa vậy?
-Yêu xa? Không được sao?
Trong ánh mắt nhỏ toát lên tia lửa hận, Cô gái nhỏ? Muốn đấu khẩu, tôi sẽ cùng chơi với cô! Tần Phong nhếch môi, có ông trời mới biết anh đang suy tính chuyện gì.
Hai người ngồi trên chiếc siêu xe màu đỏ thật hợp thời thể hiện một sự đẳng cấp không ai có thể theo kịp. Sau hơn mười phút đi, hiện tại đang ở trung tâm thành phố, một nơu ồn ào và náo nhiệt.
Hai bên lề đường, người đi lại như mắc cửi, tiếng cười, tiếng nói râm ran. Dưới lòng đường, đủ các loại xe: xích lô, xe đạp, honda, ô tô… lao đi vun vút. Hai người như hòa vào dòng người trên lề đường dành cho những người đi bộ. Lòng đường rộng đến thế mà giờ đây thấy như bị thu hẹp lại bởi dòng người, xe cộ cả hai chiều đi lại không ngớt.
-Muốn đi đâu nữa? Anh nhìn cô vẻ mặt đăm chiêu
-Quán Hào Nhã.
-Hả? Anh nhíu mày, chả lẽ cô là...
-Tôi hẹn bạn trai ở đó!
-Um...
/48
|