Cô Bé! Tôi Sẽ Thay Đổi Tất Cả Vì Em

Chương 39 - Kết Quả, Ngọt Ngào Thất Đáng Sợ

/48


Cung Trạch Minh đi rồi! Cung Trạch Minh cứ thế mà đi! Tôi đờ người đứng ngây ra đó, nhìn cậu ta không một chút lưu luyến cứ thế mà rời xa tôi. Đau quá, đau đến nỗi toàn thân tôi đều tê dại, não sắp đông cứng đến nơi.

“Đậu Đậu, đừng để ý đến cậu ta, cái tên không hiểu chuyện đó!” Lý Băng Thụy nắm chặt vào vai tôi, an ủi nói. “Haizz, để Cung Trạch Minh yên tĩnh một lát đi.” Tống Chân Hi cũng đến trước mặt tôi, vỗ vỗ vào vai tôi nói. “Đi thôi, vào lớp thôi, vào lớp thôi! Sau khi tan học anh em mình đi ăn mừng nhé! Vạn tuế! Vạn tuế! Đậu Đậu của anh thật là giỏi!” Lý Băng Thụy lôi xềnh xệch tôi vào trong lớp.

Tôi quay đầu lại, nhìn chỗ mà Cung Trạch Minh vừa đi khỏi, nơi đó, giờ chỉ còn lại một hình bóng cô độc đang khuất dần... Tim tôi đau quá, thực sự rất đau! Dường như lúc Cung Trạch Minh bỏ đi hình bóng của cậu ta đã lấy mất đi một phần trái tim của tôi, nước mắt của tôi đã ngừng rơi, nhưng tôi vẫn cảm thấy rằng, trái tim tôi vẫn đang rỉ máu.

Thì ra, tôi yêu Cung Trạch Minh, tôi yêu anh chàng cô độc lúc nào cũng cố gắng nỗ lực hết mình giống như tôi... vì thế, tôi mới đau khổ như vậy!

“Hôm nay, thầy giáo rất vui, thực sự là rất vui!” Trên bục giảng, thầy chủ nhiệm nước mắt lã chã, mặt thầy nhăn nhó lại như vỏ quả hạnh đào, “Thầy quá là vui! ôi... thật sự là rất vui!” Vừa nói, thầy lại rút ra mộ tờ khăn giấy màu trắng, xoa xoa lên chiếc kính lão của thầy, những bạn học sinh ngồi dưới giống như những người trong tranh châm biếm, ai nấy đều trố mắt lên nhìn.

“Đậu Giáng!”

“Dạ!” Đột nhiên thầy chủ nhiệm hét lớn lên, làm tôi giật cả mình, theo bản năng tôi đứng vụt dậy, đáp lại lời thầy

“Tốt! Rất tốt! Đậu Giáng của chúng ta thực sự rất giỏi! Rất là lễ phép!” Dường như thầy chủ nhiệm cũng không ngờ rằng tôi phản ứng nhanh như vậy, nhìn thầy cũng như vừa bị giật mình, nhưng chả trách là thầy giáo, ngay lập tức trên khuôn mặt thầy nở một nụ cười hiền từ, “Hôm nay, mọi người đã thấy chưa? Đã thấy chưa! Bạn Đậu Giáng của chúng ta đứng lên! Cuối cùng thì bạn ấy có thể đứng lên để xem thành tích của mình rồi!” Thầy chủ nhiệm kích động nói oang oang, rồi còn gật gật đầu với tôi lúc này đang đứng ngây như phỗng.

Tiện thể tôi ngồi xuống luôn, vừa nãy phải đứng lên như vậy đã đủ để tôi xấu hổ lắm rồi, bây giờ tôi không cần phải đứng nữa.

Nhưng hành động của tôi lại khiến thầy chủ nhiệm nghĩ đến một ý nghĩ rất kì quái, thầy nhìn tôi vừa ngồi xuống, sửng sốt, sau đó bắt đầu một bài diễn thuyết đầy mùi mẫn tình cảm: “Là người thầy giáo, thực sự rất hi vọng có thể thấy từng em từng em một thành tài! Hạnh phúc của các em chính là hạnh phúc của tôi! Mỗi lần các em thành công là mỗi lần tim thầy bị đâm đau nhói, đó là nỗi đau vô cùng sảng khoái!”

Lời nói của thầy chủ nhiệm, khiến toàn bộ học sinh trong lớp đều cảm thấy kì lạ, tôi cũng toát hết mồ hôi hột. Thầy chủ nhiệm, thực sự thầy nên đi bổ túc thêm môn ngữ văn. Tôi lẩm nhẩm trong lòng thầm chế nhạo thầy. Nếu mà là hồi trước, thì có lẽ tôi đã vì những chuyện đại loại như thế này mà bật cười ha hả, nhưng bây giờ, trái tim tôi đang giống như những lời thầy giáo vừa nói vậy, giống như đang bị đâm vào, rất rất đau. Chỗ ngồi bên cạnh trống hoác, Cung Trạch Minh không đến. Nhìn chỗ ngồi trống trải đó, đột nhiên tôi cảm thấy rùng mình, ớn lạnh, lạnh đến nỗi dường như tôi bị cướp mất lớp vỏ chống lạnh bảo vệ ở bên ngoài.

“Cuối cùng Đậu Giáng của chúng ta đã vượt qua được chính mình rồi! Cuối cùng, sau khi vượt qua mọi khó khăn, đã có thể từ Đậu Tương trở thành đậu phụ rồi! Chúng ta cùng chúc mừng cho bạn ấy ngày càng tiến xa tiến cao hơn!”

Sau khi nói xong những lời kì quái, thầy chủ nhiệm bắt đầu bắt nhịp vỗ tay, các bạn học sinh cũng vỗ tay theo thầy, còn có một số bạn học nhân cơ hội này huýt lên vài tiếng sáo, hét to: “Đậu phụ! Đậu phụ!”

Mọi người lại xì xào bàn tán nhắc đến tên tôi, nhưng lần này tôi cảm nhận được rằng đó không phải là những lời khinh thường và chế giễu nữa, mà giọng nói của mọi người ngập tràn sự thừa nhận, cổ vũ.

Tôi đứng dậy, lịch sự cúi người cảm ơn thầy giáo đang đứng trên bục giảng và từng bạn từng bạn một ngồi ở xung quanh đang mỉm cười với tôi.

/48

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status