Khi tỉnh dậy cô thấy mình đang nằm trong một ngôi nhà kiểu cổ điển, nhà tuy chật nhưng lại rất ấm áp. Một người phụ nữ từ đâu bước tới, bà ấy mặt mày lem luốc, hốt hoảng khi nhìn thấy cô tỉnh dậy:
-Ôi may quá! Cuối cùng con cũng dậy rồi! Con gái mà sao lại uống nhiều đến vậy, may mà có thằng con bác chứ không là con chả biết còn giữ nổi cái thân không nữa! Ra đường bây giờ toàn bọn lưu manh không...
-Haha...đã mất hết rồi còn giữ gì nữa! Cô nói nhỏ, giọng tự bễu cợt chính mình.
-Sao...? Bà không nghe rõ hỏi lại
-À vâng không có gì ạ! Mà con trai bác đâu ạ, cháu làm phiền người ta mà còn chưa xin lỗi nên ngại quá! Cô nhanh chóng chuyển chủ đề, hôm qua thực sự chả nhớ gì cả, đầu cứ ong ong cả lên.
-À...Tần Phong ơi! Con bé tỉnh rồi này!
Nhanh như cắt, bóng người đàn ông nhanh nhẹn bước xuống, cô bàng hoàng trước gương mặt anh chàng này giống tên Lương Cao Hy y như đúc. Chỉ có cái nốt ruồi ở dưới khóe mắt là khác biệt. Chả lẽ hai người này là anh em cùng cha khác ông nội à!?
Hôm nay cũng chính là ngày cô đi làm người hầu cho hắn, thôi thì sẵn tiện giải quyết cái chuyện này cho xong. Chả nói chả rằng cô kéo tay Tần Long đi ra cửa, nói với mẹ hắn là tí nữa sẽ về ngay.
Đầu tiên anh ta giãy giụa, không muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn nhẹ dạ đi theo cô cũng vì cái câu:
-Tôi nghĩ là anh đã biết mình rất giống người kế thừa gia tộc nhà họ Lương-Lương Cao Hy đúng không? Anh giả bộ bề ngoài không biết chuyện này để mẹ nuôi của anh khỏi lo lắng nhỉ! Anh có phải rất tò mò chuyện này không? Vậy thì đừng từ chối vội, chúng ta cùng đi điều tra thử nào. Tôi cũng cảm thấy rất tò mò...
-Ôi may quá! Cuối cùng con cũng dậy rồi! Con gái mà sao lại uống nhiều đến vậy, may mà có thằng con bác chứ không là con chả biết còn giữ nổi cái thân không nữa! Ra đường bây giờ toàn bọn lưu manh không...
-Haha...đã mất hết rồi còn giữ gì nữa! Cô nói nhỏ, giọng tự bễu cợt chính mình.
-Sao...? Bà không nghe rõ hỏi lại
-À vâng không có gì ạ! Mà con trai bác đâu ạ, cháu làm phiền người ta mà còn chưa xin lỗi nên ngại quá! Cô nhanh chóng chuyển chủ đề, hôm qua thực sự chả nhớ gì cả, đầu cứ ong ong cả lên.
-À...Tần Phong ơi! Con bé tỉnh rồi này!
Nhanh như cắt, bóng người đàn ông nhanh nhẹn bước xuống, cô bàng hoàng trước gương mặt anh chàng này giống tên Lương Cao Hy y như đúc. Chỉ có cái nốt ruồi ở dưới khóe mắt là khác biệt. Chả lẽ hai người này là anh em cùng cha khác ông nội à!?
Hôm nay cũng chính là ngày cô đi làm người hầu cho hắn, thôi thì sẵn tiện giải quyết cái chuyện này cho xong. Chả nói chả rằng cô kéo tay Tần Long đi ra cửa, nói với mẹ hắn là tí nữa sẽ về ngay.
Đầu tiên anh ta giãy giụa, không muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn nhẹ dạ đi theo cô cũng vì cái câu:
-Tôi nghĩ là anh đã biết mình rất giống người kế thừa gia tộc nhà họ Lương-Lương Cao Hy đúng không? Anh giả bộ bề ngoài không biết chuyện này để mẹ nuôi của anh khỏi lo lắng nhỉ! Anh có phải rất tò mò chuyện này không? Vậy thì đừng từ chối vội, chúng ta cùng đi điều tra thử nào. Tôi cũng cảm thấy rất tò mò...
/48
|