Giọng nói rõ ràng là gần hơn nhiều so với vừa rồi, giống như người đã bước lên tầng rồi.
Hai người mới thả lỏng một lúc lại căng thẳng trở lại.
Trần Vũ Hàm cũng bất chấp thân dưới trướng đau dữ dội, ngồi dậy muốn rút ra, nhưng lại bị Khương Yển giữ chặt eo.
“Làm gì vậy Có người đến rồi Anh buông tôi ra đi ”
Cô đúng là vả mặt rồi, vừa rồi còn cảm thấy anh dịu dàng ân cần gì chứ, bây giờ xem ra vẫn chỉ là một kẻ suy nghĩ bằng nửa thân dưới thôi Bất chấp bị người khác nhìn thấy vẫn muốn làm t̠ình
Khương Yển bị cô dùng tay đẩy ngực ra, lại bị cô vô tình giơ tay đập vào cằm.
Anh vừa ngửa đầu về phía sau trốn tránh, cũng vừa nóng nảy nói “Máu, máu ”
Chết tiệt, phá trinh thôi sao lại ra nhiều máu như thế chứ
Vừa rồi rõ ràng lúc rút ra chỉ kéo theo vài giọt máu trên gậy thịt thôi mà, bây giờ cô vừa di chuyển một cái sao lại chảy ra nhiều như vậy chứ Tấm nệm phía dưới đã thấm một mảng máu lớn rồi.
Trần Vũ Hàm cũng sắp phát điên rồi, nệm của cô a Còn có thể giặt sạch không Càng khiến cô bồn chồn hơn là tiếng bước chân đang đến gần, Tiểu Đào đang đi tới
Cô đưa tay đẩy Khương Yển ra càng mạnh hơn, quay đầu quét xung quanh một lượt, cuối cùng nhìn về phía phòng thay đồ bên cạnh, nói “Qua chỗ đó, anh vào đó trốn một lát đi.”
“Em thì sao”
“Anh quan tâm tôi làm gì ”
Trần Vũ Hàm lại nôn nóng đẩy anh ra, không ngờ hai đùi cô vẫn đang trên người anh, gậy thịt cũng đang lấp đầy thân dưới, không thể đứng dậy ngay được, làm cô càng lúc càng sốt ruột, lúc dùng tay đẩy Khương Yển ra, ngón tay không cẩn thận chọc vào trong miệng anh.
Khương Yển cũng sốt ruột, hoàn toàn là do bị Trần Vũ Hàm làm cho sốt ruột, thấy cô muốn đứng dậy lại không thể di chuyển được, cả quá trình chỉ biết vung tay loạn xạ, thấy dáng vẻ cô như vậy cũng cảm thấy sốt ruột theo.
Cuối cùng anh dùng sức khẽ thở ra một hơi, bộc phát sức mạnh, đặt tay cô lên vai mình, nói “Ôm chặt.”
“Anh muốn làm gì”
Khương Yển không trả lời Trần Vũ Hàm, chỉ kìm nén lại sức lực, nâng mông và chân cô lên.
Quỳ một chân xuống, cơ thể run lên, gậy thịt vô thức đâm vào lỗ nhỏ, dâm thủy̠ hòa cùng máu xử nữ rơi lên quần Khương Yển, cảm giác sướng khoái cùng nỗi sợ hãi cơ thể mất trọng lượng đều làm cho Trần Vũ Hàm không nhịn được kêu ra tiếng, lại làm Tiểu Đào bên ngoài giật mình, nghe thấy người bên ngoài cách một lớp cửa hỏi vọng vào lần nữa “Chị Vũ Hàm, chị ở trong đó à Em vào nhé.”
“Nhanh lên Mau ”
Trần Vũ Hàm nhỏ giọng giục Khương Yển, tiểu huyệt căng thẳng kẹp chặt, nhìn thấy trán anh chảy đầy mồ hôi, sau khi ôm cô lên, lập tức chạy nhanh về phía phòng thay đồ, chưa đi được hai bước, lại quay trở về, đá đôi giày anh vừa tháo ra xuống dưới gầm giường, sau đó lại chạy vội vào phòng thay đồ một lần nữa.
Ngay khi vừa đóng cửa lại, Tiểu Đào vừa khéo gõ cửa, kêu lên “Chị Vũ Hàm, em vào nhé.”
Trần Vũ Hàm vẫn đang treo trên người Khương Yển như ôm cổ anh, hai tay nắm chặt áo anh, nghe thấy tim mình đập thình thịch như đánh trống, thân dưới vẫn bị gậy thịt của anh lấp kín, vừa rồi lúc đi nhanh cũng kéo theo khoáı cảm rút ra đâm vào, lúc này mới chậm chạp phản ứng lên dây thần kinh não.
/178
|