Hàn Đan nhìn chằm chằm màn hình đến ngẩn người, vẫn không thể hiểu hoàn toàn được ý của ba chữ phía sau, Hà Xử Phong Lưu đã phóng người lên, ứng phó với Tu La Khuyển ở phía nam.
Quả thực vận may hôm nay không tốt, mãi đến khi đánh chết con cuối cùng mới rơi chìa khóa ra.
Chỉ thấy Hà Xử Phong Lưu mở rương báu ra, khói đen phóng lên trời hóa thành một con quái vật khổng lồ. Mặt xanh nanh vàng, mặt mũi hung tợn, cưỡi trên một con voi lớn, trên mười hai cánh tay cầm binh khí khác nhau, trên lưng còn đeo ba cái vòng tròn giống như Phong Hỏa Luân*, lửa cháy hừng hực gay gắt. BOSS cấp 145, tên rất có khí thế, tên là Viêm Hỏa Phần Thế Tu La. Biết phun lửa, sau khi dính phải đốm lửa sẽ rơi vào trạng thái tổn thương liên tục rớt máu.
*Phong Hỏa Luân: Bánh xe lửa của Na Tra.
Đương nhiên các đồng đội cấp 100 không giúp được gì, cho nên đứng ở xa nhìn ba con yêu quái (…) đánh nhau. Hàn Đan đang thảo luận với bọn họ vì sao trên lưng nó không có thêm hai cái vòng hợp thành năm vòng Olympic, đột nhiên phát hiện Cẩm Tú Hoa Niên ở bên cạnh đã không còn bóng dáng, nhìn kỹ lại là xuất hiện ở sau lưng Mộng Yểm, đang giúp anh loại trừ trạng thái tổn thương.
[ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Chú ý những người phía sau em.
Nhìn thấy dòng mật ngữ đó, cô không khỏi ngẩn ra, thay đổi góc độ mới phát hiện ra không biết từ lúc nào đám người vốn phân tán đã tụ tập lại với nhau, đều đứng ở phía sau bọn họ. Trong lòng cô hiểu rõ ngọn nguồn, vì thế khi hai người Chứng Thấy Máu Là Choáng và Lão Tử Là Chính Thái kêu lên thảm thiết ngã xuống đất, tiểu Hoa yêu là người đầu tiên có hành động.
Cô nhanh chóng chạy khỏi vị trí đứng ban đầu, cho dù như vậy vẫn bị đánh rớt hơn nửa cây máu. Trước đó Hà Xử Phong Lưu đã dạy cô gặp phải đánh lén thì phải làm sao, thế nhưng vị trí hiện giờ của anh cách cô quá xa. Dưới tình thế cấp bách Hàn Đan vừa điên cuồng nhấn vào đan dược vừa điều khiển Liên Cơ chạy về phía Mộng Yểm gần hơn một chút, lại bị người ta làm phép Định Thân, không thể động đậy.
Giờ phút này sáu đội ngũ vẫn luôn đứng ở một bên quan sát trận chiến đột nhiên có hẹn ngầm, cùng đánh về phía hai người đang chiến đấu hăng say.
Quả thực, bây giờ là thời cơ tốt nhất để tranh đoạt kho báu, nếu như người của đội Chứng Thấy Máu Là Choáng tử vong toàn bộ, mục tiêu của Tu La sẽ di chuyển lên người công kích nó sau đó, mà những vật thuộc sở hữu của kho báu cũng sẽ vì đội ngũ có giá trị công kích cao nhất không thể nhặt, mà chuyển sang vị trí thứ hai.
Mắt thấy có một dũng sĩ mặc áo giáp vung rìu về phía Liên Cơ, Hàn Đan than thở một tiếng, quả thực bị lời mình nói giáng trúng, đến đây thật sự sẽ chết. . . . . .
Khoảnh khắc đó, dây đàn giống như lưỡi dao sắc bén, âm thanh tựa mũi tên, luồng lửa rực rỡ từ trên trời giáng xuống, rơi xuống bên cạnh cô, giết chết người xông về phía cô ngay tại chỗ. Tiếng đàn thay đổi âm điệu, từ vó sắt leng keng biến thành âm thanh lả lướt, mơ hồ hỗn độn uyển chuyển du dương.
Mấy người đuổi sát phía sau cô giống như say rượu, đứng nguyên tại chỗ mà lắc lư loạng choạng. Quần công phạm vi nhỏ nhưng lại trí mạng liên tục phát nổ bên cạnh cô, khiến những người có ý đồ tập kích cô không ai làm được. Tiếng đàn kỳ ảo tạo thành một lá chắn hình tròn lớn vòng quanh cô, giống như một thành lũy an toàn, ngăn cách toàn bộ nguy hiểm ở bên ngoài.
Cẩm Tú Hoa Niên bị giết trong lúc hỗn loạn tức giận hổn hển nói: Có lầm hay không, không phải lúc này nên bảo vệ Thầy thuốc trước sao?! Nói xong, tức giận thoát khỏi đội, bay về thành hồi sinh.
Ánh sáng trên hình ảnh rơi vào đáy mắt trở thành mênh mông mịt mù, cô lẳng lặng nhìn Cầm sư bị những kẻ đánh lén vây ở giữa. Anh vẫn ngồi nguyên tại chỗ, mặc cho những công kích kia rơi lên người. Ánh sáng màu trắng bạc hình thành khi dùng đan dược bổ huyết vấn vít bên người anh, tạo thành một vòng sáng. Nhìn từ xa tựa như một vầng trăng sáng, mà người đó lại giống như Tiên quân ngồi ngay ngắn giữa mặt trăng, không quan tâm thế sự, bình thản đánh đàn.
Vứt bỏ phòng ngự, không phản kích, dành toàn bộ kỹ năng có thể dùng cho cô.
Đừng sợ.
Khi nhìn thấy hai chữ này, trong lòng Hàn Đan không khỏi chấn động.
Phảng phất như lại quay trở về những ngày tháng cùng nhau đánh quái. Tiểu Thầy thuốc thông minh lại tự phụ đó giơ pháp trượng đứng ở phía sau cô, cho cô dũng khí, bảo vệ cô chu toàn. Thế nhưng dưới sự vây công của nhiều người như vậy, cho dù cấp bậc cao hơn trạng bị tốt hơn, cũng khó có thể chống đỡ lâu lắm.
Tiếp tục như vậy, thế nào cô cũng sẽ liên lụy anh.
Hàn Đan cắn môi.
Không cần để ý đến tôi. Sau khi nhanh chóng gõ ra sáu chữ, trong thoáng chốc hủy bỏ giam cầm, Liên Cơ lại chuyển hướng xông về phía kẻ địch gần mình nhất.
Trong ấn tượng của người khác, Hoa yêu là gân gà*, PK không thể bảo vệ mình, không có chút sức lực nào, một kích chắc chắn sẽ ngã.
*gân gà: chỉ những người vô dụng, có cũng được mà không có cũng được.
Thậm chí bọn họ đã quên, Hoa yêu cũng có thể giết người.
Thứ Hà Xử Phong Lưu dạy cô nhiều nhất chính là kỹ năng chạy trốn, dùng Mị Hoặc đến mức độ cao nhất thế nào, tự bảo vệ mình trong cảnh đường cùng ra sao.
Trong thoáng chốc, đột nhiên vô số cách hoa màu hồng nhạt từ từ rơi xuống, xoay tròn bay lượn trong cơn gió lớn, khiến người ta không nhìn rõ con đường phía trước. Khi tan đi, trước mắt lại xuất hiện bốn Liên Cơ giống nhau như đúc.
Kỹ năng Anh Lạc Huyễn Hồn. Ba ảo ảnh không có bất kỳ lực công kích nào, dùng kỹ xảo nhỏ này chính là để đối thủ mất đi mục tiêu.
Múa.
Ống tay áo như mây khẽ giơ ra, giống như bóng hoa lay động. Bước đi tao nhã duyên dáng, như lướt sóng đạp tuyết.
Váy áo màu đỏ, tuyết trắng tung bay.
Bốn Hoa yêu đồng thời nhảy múa duyên dáng, xinh đẹp ẩn hiện giữa không gian mờ mờ ảo ảo. Trong con ngươi được che bằng ống tay áo như mây ấy có ý cười xoay chuyển, nhiễm mị hoặc, mang theo độc, lại khiến người ta không thể dời tầm mắt đi.
Điệu múa khuynh thiên hạ, vương tôn không muốn về.
Đây cũng là kỹ năng mị hoặc kéo dài —— Tuyết Vũ Nhiếp Phách. Khiến mục tiêu trong phạm vi nhất định rơi vào trạng thái mất hồn, chỉ tiếc cấp bậc không đủ cao, trong sáu người đuổi theo phía sau có bốn người trúng chiêu nằm cứng đơ tại chỗ, hai người còn lại lại chia nhau ra bắt đầu công kích hai “Liên Cơ”.
Trong nháy mắt, hai hình ảnh ảo vỡ tan thành
Quả thực vận may hôm nay không tốt, mãi đến khi đánh chết con cuối cùng mới rơi chìa khóa ra.
Chỉ thấy Hà Xử Phong Lưu mở rương báu ra, khói đen phóng lên trời hóa thành một con quái vật khổng lồ. Mặt xanh nanh vàng, mặt mũi hung tợn, cưỡi trên một con voi lớn, trên mười hai cánh tay cầm binh khí khác nhau, trên lưng còn đeo ba cái vòng tròn giống như Phong Hỏa Luân*, lửa cháy hừng hực gay gắt. BOSS cấp 145, tên rất có khí thế, tên là Viêm Hỏa Phần Thế Tu La. Biết phun lửa, sau khi dính phải đốm lửa sẽ rơi vào trạng thái tổn thương liên tục rớt máu.
*Phong Hỏa Luân: Bánh xe lửa của Na Tra.
Đương nhiên các đồng đội cấp 100 không giúp được gì, cho nên đứng ở xa nhìn ba con yêu quái (…) đánh nhau. Hàn Đan đang thảo luận với bọn họ vì sao trên lưng nó không có thêm hai cái vòng hợp thành năm vòng Olympic, đột nhiên phát hiện Cẩm Tú Hoa Niên ở bên cạnh đã không còn bóng dáng, nhìn kỹ lại là xuất hiện ở sau lưng Mộng Yểm, đang giúp anh loại trừ trạng thái tổn thương.
[ Mật ngữ ] Hà Xử Phong Lưu: Chú ý những người phía sau em.
Nhìn thấy dòng mật ngữ đó, cô không khỏi ngẩn ra, thay đổi góc độ mới phát hiện ra không biết từ lúc nào đám người vốn phân tán đã tụ tập lại với nhau, đều đứng ở phía sau bọn họ. Trong lòng cô hiểu rõ ngọn nguồn, vì thế khi hai người Chứng Thấy Máu Là Choáng và Lão Tử Là Chính Thái kêu lên thảm thiết ngã xuống đất, tiểu Hoa yêu là người đầu tiên có hành động.
Cô nhanh chóng chạy khỏi vị trí đứng ban đầu, cho dù như vậy vẫn bị đánh rớt hơn nửa cây máu. Trước đó Hà Xử Phong Lưu đã dạy cô gặp phải đánh lén thì phải làm sao, thế nhưng vị trí hiện giờ của anh cách cô quá xa. Dưới tình thế cấp bách Hàn Đan vừa điên cuồng nhấn vào đan dược vừa điều khiển Liên Cơ chạy về phía Mộng Yểm gần hơn một chút, lại bị người ta làm phép Định Thân, không thể động đậy.
Giờ phút này sáu đội ngũ vẫn luôn đứng ở một bên quan sát trận chiến đột nhiên có hẹn ngầm, cùng đánh về phía hai người đang chiến đấu hăng say.
Quả thực, bây giờ là thời cơ tốt nhất để tranh đoạt kho báu, nếu như người của đội Chứng Thấy Máu Là Choáng tử vong toàn bộ, mục tiêu của Tu La sẽ di chuyển lên người công kích nó sau đó, mà những vật thuộc sở hữu của kho báu cũng sẽ vì đội ngũ có giá trị công kích cao nhất không thể nhặt, mà chuyển sang vị trí thứ hai.
Mắt thấy có một dũng sĩ mặc áo giáp vung rìu về phía Liên Cơ, Hàn Đan than thở một tiếng, quả thực bị lời mình nói giáng trúng, đến đây thật sự sẽ chết. . . . . .
Khoảnh khắc đó, dây đàn giống như lưỡi dao sắc bén, âm thanh tựa mũi tên, luồng lửa rực rỡ từ trên trời giáng xuống, rơi xuống bên cạnh cô, giết chết người xông về phía cô ngay tại chỗ. Tiếng đàn thay đổi âm điệu, từ vó sắt leng keng biến thành âm thanh lả lướt, mơ hồ hỗn độn uyển chuyển du dương.
Mấy người đuổi sát phía sau cô giống như say rượu, đứng nguyên tại chỗ mà lắc lư loạng choạng. Quần công phạm vi nhỏ nhưng lại trí mạng liên tục phát nổ bên cạnh cô, khiến những người có ý đồ tập kích cô không ai làm được. Tiếng đàn kỳ ảo tạo thành một lá chắn hình tròn lớn vòng quanh cô, giống như một thành lũy an toàn, ngăn cách toàn bộ nguy hiểm ở bên ngoài.
Cẩm Tú Hoa Niên bị giết trong lúc hỗn loạn tức giận hổn hển nói: Có lầm hay không, không phải lúc này nên bảo vệ Thầy thuốc trước sao?! Nói xong, tức giận thoát khỏi đội, bay về thành hồi sinh.
Ánh sáng trên hình ảnh rơi vào đáy mắt trở thành mênh mông mịt mù, cô lẳng lặng nhìn Cầm sư bị những kẻ đánh lén vây ở giữa. Anh vẫn ngồi nguyên tại chỗ, mặc cho những công kích kia rơi lên người. Ánh sáng màu trắng bạc hình thành khi dùng đan dược bổ huyết vấn vít bên người anh, tạo thành một vòng sáng. Nhìn từ xa tựa như một vầng trăng sáng, mà người đó lại giống như Tiên quân ngồi ngay ngắn giữa mặt trăng, không quan tâm thế sự, bình thản đánh đàn.
Vứt bỏ phòng ngự, không phản kích, dành toàn bộ kỹ năng có thể dùng cho cô.
Đừng sợ.
Khi nhìn thấy hai chữ này, trong lòng Hàn Đan không khỏi chấn động.
Phảng phất như lại quay trở về những ngày tháng cùng nhau đánh quái. Tiểu Thầy thuốc thông minh lại tự phụ đó giơ pháp trượng đứng ở phía sau cô, cho cô dũng khí, bảo vệ cô chu toàn. Thế nhưng dưới sự vây công của nhiều người như vậy, cho dù cấp bậc cao hơn trạng bị tốt hơn, cũng khó có thể chống đỡ lâu lắm.
Tiếp tục như vậy, thế nào cô cũng sẽ liên lụy anh.
Hàn Đan cắn môi.
Không cần để ý đến tôi. Sau khi nhanh chóng gõ ra sáu chữ, trong thoáng chốc hủy bỏ giam cầm, Liên Cơ lại chuyển hướng xông về phía kẻ địch gần mình nhất.
Trong ấn tượng của người khác, Hoa yêu là gân gà*, PK không thể bảo vệ mình, không có chút sức lực nào, một kích chắc chắn sẽ ngã.
*gân gà: chỉ những người vô dụng, có cũng được mà không có cũng được.
Thậm chí bọn họ đã quên, Hoa yêu cũng có thể giết người.
Thứ Hà Xử Phong Lưu dạy cô nhiều nhất chính là kỹ năng chạy trốn, dùng Mị Hoặc đến mức độ cao nhất thế nào, tự bảo vệ mình trong cảnh đường cùng ra sao.
Trong thoáng chốc, đột nhiên vô số cách hoa màu hồng nhạt từ từ rơi xuống, xoay tròn bay lượn trong cơn gió lớn, khiến người ta không nhìn rõ con đường phía trước. Khi tan đi, trước mắt lại xuất hiện bốn Liên Cơ giống nhau như đúc.
Kỹ năng Anh Lạc Huyễn Hồn. Ba ảo ảnh không có bất kỳ lực công kích nào, dùng kỹ xảo nhỏ này chính là để đối thủ mất đi mục tiêu.
Múa.
Ống tay áo như mây khẽ giơ ra, giống như bóng hoa lay động. Bước đi tao nhã duyên dáng, như lướt sóng đạp tuyết.
Váy áo màu đỏ, tuyết trắng tung bay.
Bốn Hoa yêu đồng thời nhảy múa duyên dáng, xinh đẹp ẩn hiện giữa không gian mờ mờ ảo ảo. Trong con ngươi được che bằng ống tay áo như mây ấy có ý cười xoay chuyển, nhiễm mị hoặc, mang theo độc, lại khiến người ta không thể dời tầm mắt đi.
Điệu múa khuynh thiên hạ, vương tôn không muốn về.
Đây cũng là kỹ năng mị hoặc kéo dài —— Tuyết Vũ Nhiếp Phách. Khiến mục tiêu trong phạm vi nhất định rơi vào trạng thái mất hồn, chỉ tiếc cấp bậc không đủ cao, trong sáu người đuổi theo phía sau có bốn người trúng chiêu nằm cứng đơ tại chỗ, hai người còn lại lại chia nhau ra bắt đầu công kích hai “Liên Cơ”.
Trong nháy mắt, hai hình ảnh ảo vỡ tan thành
/65
|