Hàn Đan có chút chán nản, lúc này thể diện đã đánh mất triệt để rồi. Có điều điều an ủi duy nhất là, đối phương là Kỷ Vân Dực, so với mất mặt rất nhiều lần ở trước mặt rất nhiều người khác nhau, vẫn là mất trước mặt cùng một người tốt hơn một chút.
Sau khi dằn vặt hết bữa trưa lại nấn ná trên mạng, xem lướt qua tin tức thông báo tuyển dụng, gửi sơ yếu lí lịch qua bưu điện, tiện thể treo máy luyện cấp, mãi đến khi hộp thoại phu thê hiện ra.
Nhìn thấy lời gọi của người nào đó, Liên Cơ nhanh chóng chạy đến tập hợp, kết quả vừa bay đến đã hối hận.
Lại là PK.
Trên đài diễn võ rất cao, Hà Xử Phong Lưu cầm phất trần trong tay gọi mình qua.
Một người là sát thủ chuyên nghiệp đã trải qua trăm trận chiến, một người là người mới nhỏ yếu không có sức tự bảo vệ mình, cục diện trên chiến trường hiện ra trạng thái nghiêng về một phía không hề hồi hộp. Dưới sự điều khiển luống cuống tay chân của Hàn Đan, từ chạy trối chết ban đầu đến có thể tìm được cơ hội ném ra một hai chiêu tiểu Mị hoặc, đã là cực kỳ vất vả rồi.
Ba vị khán giả ở bên cạnh vừa đánh quái vừa trao đổi với nhau.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Phong Lưu cũng quá là không biết thương hương tiếc ngọc rồi, cũng không xuống nước.
[ Đội ngũ ] Thất: Thật ra dựa vào bốn người chúng ta là đủ rồi, có cô ấy đánh hay không đều chẳng sao cả.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Với tư cách là một người làm công tác y tế cứu sống người, chết kiểu này khiến tôi rất lo lắng.
[ Đội ngũ ] Thất: . . . . . . Đừng chém gió nữa, người cậu giết nhiều hơn người cậu cứu gấp bội lần rồi.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Cậu ta nên điều chỉnh công kích thấp một chút, tiến hành tuần tự thôi, bằng không tiểu yêu tinh rất khó có cơ hội đánh trả.
[ Đội ngũ ] Thất: Ai biết cậu ta phát điên gì. Tuyết Nha sao hôm nay cậu nặng nề như vậy?
[ Đội ngũ ] Tuyết Nha: Tôi đang nghĩ, có lẽ có một ngày cô bé này có thể vượt qua chúng ta.
[ Đội ngũ ] Thất: Cậu nói là PK?
[ Đội ngũ ] Tuyết Nha: Ừ, thật ra thao tác của cô ấy không tệ, chỉ có điều không thuần thục, hơn nữa dễ dàng do dự, không đủ tự tin.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Luyện theo phương pháp huấn luyện địa ngục này của Phong Lưu một hai tháng, cô ấy đã có thể kiêm chức làm thích khách rồi.
[ Đội ngũ ] Tuyết Nha: Đáng tiếc thời gian không nhiều.
[ Đội ngũ ] Thất: Có ý gì?
Người đàn ông ngồi trước máy vi tính không hề đáp lời, chỉ dùng tay chống trán, nhìn nhân vật chém giết trên màn hình, cuối cùng giãn lông mày nhíu chặt ra.
Giống như một chú chim bay không thể ngừng lại, gánh vác chân tướng và im lặng, không ngừng vỗ cánh, nhưng lại sợ hãi một ngày nào đó tất cả bị vạch trần.
Thế nhưng, đó là nguyện vọng của cậu.
Việc duy nhất tôi có thể làm, là hoàn thành nó cho cậu.
Mà bên kia, Hàn Đan mệt nhoài nhìn Liên Cơ chết hết lần này đến lần khác lại một lần nữa ngã xuống đất, cô cắm đầu ngã quỵ trên bàn phím.
Không chạy nữa, mệt chết tôi rồi. Dứt khoát ngã xuống đất nằm cứng đơ.
Mặc dù cách chạy bộ yếu kém có tiến bộ hơn trước, có điều vẫn không có phần thắng. Anh không có chút ý định nào buông tha cô: Đứng lên tiếp tục.
Không đứng lên. Cô đã bị giết nhiều lần như vậy, trong lòng vô cùng bực tức.
Em định cản trở?
Tôi không có thiên phú đó, tôi bỏ cuộc. Cô cam chịu.
Sống hơn một phút, thêm một giây cho em 10 vạn nguyên bảo.
. . . . . . Không khom lưng vì năm đấu gạo!
15 vạn.
. . . . . . Anh quá vô liêm sỉ rồi đó!
Giá cao nhất 20 vạn.
Giao dịch thành công!
Nhìn Liên Cơ làu bàu bò từ dưới đất dậy, đầu ba người xem náo nhiệt bên cạnh đồng thời đổ vạch đen.
Quả nhiên, đối với vị này mà nói dụ dỗ bằng lợi ích là có hiệu quả nhất.
Ngày tháng yên ổn trôi đi trong đủ loại tình huống ùn ùn kéo đến của Kỷ Vân Dực và huấn luyện địa ngục của Hà Xử Phong Lưu. Hàng ngày cô vừa lên mạng đã bị Hà Xử Phong Lưu đuổi đánh như tiêm máu gà*, khiến cô nằm mơ cũng chuột rút tay. Hình như Mộng Yểm cũng không online nữa, mãi đến hai tuần sau, mới gặp anh ta.
*tiêm máu gà: ý chỉ trạng thái, biểu hiện phấn khích bất thường đối với sự vật, sự việc nào đó.
Thứ năm, là ngày tìm rương báu mỗi lần một tuần. Diêm La Vương mở rộng cửa địa ngục ra, vô số rương báu xuất hiện ở trần gian. Các dũng sĩ bởi vậy mà tập kết, hợp thành đội ngũ mười người trở xuống đi khắp nơi tìm chìa khóa mở rương báu.
Rương báu phân bố ở vị trí khác nhau, mức độ khó dễ thu được chìa khóa cũng có khác biệt. Ví dụ như, thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim bảo phân bố trong khu vực luyện cấp cấp 40-60, có thể thu được chìa khóa thông qua nhiệm vụ như chạy trốn mê cung. Rương báu thủy tinh đủ màu lại phân bố ở trong khu vực luyện cấp cấp 60-80, cần đánh gục quái vật giữ cửa mới có thể thu được chìa khóa. Dựa vào đó suy rộng ra, rương báu khó mở nhất chính là rương báu U Minh ở tận cùng luyện ngục*, bỏ qua không nói đến số lượng chìa khóa ít ỏi khó mà tìm được, còn cần phải đánh bại rất nhiều phệ hồn oán linh sinh ra khi mở rương báu trong thời gian quy định, bằng không rương báu sẽ biến mất. Rương này đã vài tuần rồi không có ai mở ra, tương ứng, bảo vật trong rương báu càng cao cấp thì càng trân quý.
*luyện ngục: nơi để các linh hồn tội lỗi thanh tẩy trước khi vào Thiên quốc.
Hàn Đan thích thứ năm, bởi vì số lượng bảo vật tỉ lệ thuận với nhân số của đội ngũ, vì thế
Sau khi dằn vặt hết bữa trưa lại nấn ná trên mạng, xem lướt qua tin tức thông báo tuyển dụng, gửi sơ yếu lí lịch qua bưu điện, tiện thể treo máy luyện cấp, mãi đến khi hộp thoại phu thê hiện ra.
Nhìn thấy lời gọi của người nào đó, Liên Cơ nhanh chóng chạy đến tập hợp, kết quả vừa bay đến đã hối hận.
Lại là PK.
Trên đài diễn võ rất cao, Hà Xử Phong Lưu cầm phất trần trong tay gọi mình qua.
Một người là sát thủ chuyên nghiệp đã trải qua trăm trận chiến, một người là người mới nhỏ yếu không có sức tự bảo vệ mình, cục diện trên chiến trường hiện ra trạng thái nghiêng về một phía không hề hồi hộp. Dưới sự điều khiển luống cuống tay chân của Hàn Đan, từ chạy trối chết ban đầu đến có thể tìm được cơ hội ném ra một hai chiêu tiểu Mị hoặc, đã là cực kỳ vất vả rồi.
Ba vị khán giả ở bên cạnh vừa đánh quái vừa trao đổi với nhau.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Phong Lưu cũng quá là không biết thương hương tiếc ngọc rồi, cũng không xuống nước.
[ Đội ngũ ] Thất: Thật ra dựa vào bốn người chúng ta là đủ rồi, có cô ấy đánh hay không đều chẳng sao cả.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Với tư cách là một người làm công tác y tế cứu sống người, chết kiểu này khiến tôi rất lo lắng.
[ Đội ngũ ] Thất: . . . . . . Đừng chém gió nữa, người cậu giết nhiều hơn người cậu cứu gấp bội lần rồi.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Cậu ta nên điều chỉnh công kích thấp một chút, tiến hành tuần tự thôi, bằng không tiểu yêu tinh rất khó có cơ hội đánh trả.
[ Đội ngũ ] Thất: Ai biết cậu ta phát điên gì. Tuyết Nha sao hôm nay cậu nặng nề như vậy?
[ Đội ngũ ] Tuyết Nha: Tôi đang nghĩ, có lẽ có một ngày cô bé này có thể vượt qua chúng ta.
[ Đội ngũ ] Thất: Cậu nói là PK?
[ Đội ngũ ] Tuyết Nha: Ừ, thật ra thao tác của cô ấy không tệ, chỉ có điều không thuần thục, hơn nữa dễ dàng do dự, không đủ tự tin.
[ Đội ngũ ] Nguyệt Hắc Phong Cao Sát Nhân Dạ: Luyện theo phương pháp huấn luyện địa ngục này của Phong Lưu một hai tháng, cô ấy đã có thể kiêm chức làm thích khách rồi.
[ Đội ngũ ] Tuyết Nha: Đáng tiếc thời gian không nhiều.
[ Đội ngũ ] Thất: Có ý gì?
Người đàn ông ngồi trước máy vi tính không hề đáp lời, chỉ dùng tay chống trán, nhìn nhân vật chém giết trên màn hình, cuối cùng giãn lông mày nhíu chặt ra.
Giống như một chú chim bay không thể ngừng lại, gánh vác chân tướng và im lặng, không ngừng vỗ cánh, nhưng lại sợ hãi một ngày nào đó tất cả bị vạch trần.
Thế nhưng, đó là nguyện vọng của cậu.
Việc duy nhất tôi có thể làm, là hoàn thành nó cho cậu.
Mà bên kia, Hàn Đan mệt nhoài nhìn Liên Cơ chết hết lần này đến lần khác lại một lần nữa ngã xuống đất, cô cắm đầu ngã quỵ trên bàn phím.
Không chạy nữa, mệt chết tôi rồi. Dứt khoát ngã xuống đất nằm cứng đơ.
Mặc dù cách chạy bộ yếu kém có tiến bộ hơn trước, có điều vẫn không có phần thắng. Anh không có chút ý định nào buông tha cô: Đứng lên tiếp tục.
Không đứng lên. Cô đã bị giết nhiều lần như vậy, trong lòng vô cùng bực tức.
Em định cản trở?
Tôi không có thiên phú đó, tôi bỏ cuộc. Cô cam chịu.
Sống hơn một phút, thêm một giây cho em 10 vạn nguyên bảo.
. . . . . . Không khom lưng vì năm đấu gạo!
15 vạn.
. . . . . . Anh quá vô liêm sỉ rồi đó!
Giá cao nhất 20 vạn.
Giao dịch thành công!
Nhìn Liên Cơ làu bàu bò từ dưới đất dậy, đầu ba người xem náo nhiệt bên cạnh đồng thời đổ vạch đen.
Quả nhiên, đối với vị này mà nói dụ dỗ bằng lợi ích là có hiệu quả nhất.
Ngày tháng yên ổn trôi đi trong đủ loại tình huống ùn ùn kéo đến của Kỷ Vân Dực và huấn luyện địa ngục của Hà Xử Phong Lưu. Hàng ngày cô vừa lên mạng đã bị Hà Xử Phong Lưu đuổi đánh như tiêm máu gà*, khiến cô nằm mơ cũng chuột rút tay. Hình như Mộng Yểm cũng không online nữa, mãi đến hai tuần sau, mới gặp anh ta.
*tiêm máu gà: ý chỉ trạng thái, biểu hiện phấn khích bất thường đối với sự vật, sự việc nào đó.
Thứ năm, là ngày tìm rương báu mỗi lần một tuần. Diêm La Vương mở rộng cửa địa ngục ra, vô số rương báu xuất hiện ở trần gian. Các dũng sĩ bởi vậy mà tập kết, hợp thành đội ngũ mười người trở xuống đi khắp nơi tìm chìa khóa mở rương báu.
Rương báu phân bố ở vị trí khác nhau, mức độ khó dễ thu được chìa khóa cũng có khác biệt. Ví dụ như, thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim bảo phân bố trong khu vực luyện cấp cấp 40-60, có thể thu được chìa khóa thông qua nhiệm vụ như chạy trốn mê cung. Rương báu thủy tinh đủ màu lại phân bố ở trong khu vực luyện cấp cấp 60-80, cần đánh gục quái vật giữ cửa mới có thể thu được chìa khóa. Dựa vào đó suy rộng ra, rương báu khó mở nhất chính là rương báu U Minh ở tận cùng luyện ngục*, bỏ qua không nói đến số lượng chìa khóa ít ỏi khó mà tìm được, còn cần phải đánh bại rất nhiều phệ hồn oán linh sinh ra khi mở rương báu trong thời gian quy định, bằng không rương báu sẽ biến mất. Rương này đã vài tuần rồi không có ai mở ra, tương ứng, bảo vật trong rương báu càng cao cấp thì càng trân quý.
*luyện ngục: nơi để các linh hồn tội lỗi thanh tẩy trước khi vào Thiên quốc.
Hàn Đan thích thứ năm, bởi vì số lượng bảo vật tỉ lệ thuận với nhân số của đội ngũ, vì thế
/65
|