Và người tôi yêu hãy hạnh phúc bên cô ấy nhé______ta_là_dải_phân_cách_bé_nhỏ_______
Cũng đã hơn một tuần nó nằm trong viện nhưng nó vẫn giả vờ như mình chưa tỉnh lại. Một tuần vừa qua, nó đã nghe rất nhiều lời tâm sự của hắn. Nó nhận ra rằng hắn vẫn còn yêu nó rất nhiều. Đã vậy thì nó cũng muốn trêu đùa hắn một tí.
CẠCH
Nó đang suy nghĩ thì hắn đẩy cửa bước vào.. Nó vội vàng nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Nó dự định hôm nay sẽ tỉnh dậy và gặp hắn. Nhưng nó chưa kịp làm gì thì một giọng nói chanh chua vang lên.
-Anh Phong, mình vào đây thăm chị Băng một chặp rồi đi ăn nha anh. Em đói bụng quá à.-Là ả, ả nhỏng nhẽo nói với hắn
Lại nói với ả, một tuần vừa rồi, hắn chẳng quan tâm tới ả làm ả tức muốn hộc cả máu ra. Vì vậy hôm nay ả nhất định đi theo hắn để quấy phá.
-Ừ, cũng được- hắn trả lời ả một cách quan tâm kha khá.
Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia. Nó đứng dậy rút hết tất cả mọi thứ trên người ra và thay đồng phục để tới trường.
(lúc nãy là nó nhờ y tá mua một bộ quần áo cho nó đó nha)
_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-
*Tại trường
Nó dừng xe vào bước vào ngôi trường. Vừa rồi khi còn ở bệnh viện nó liền kêu người đưa xe tới.
Mọi người ngạc nhiên nhìn nó rồi hò reo. Oa, Nữ thần của họ quay lại rồi. Vậy là họ sẽ không bị uy hiếp bởi ả Kiều Trinh rồi. Dù gì thì nó cũng là Queen mà. Nhắc đến tên Queen là nhắc đến người thâu tóm cả thế giới này a.
Rồi hai chiếc xe nữa dừng lại.
Từ trên con Lamborghini cậu và cô bước xuống, Lập tức đập vào mắt họ là nó. Họ vui mừng chạy tới ôm chầm lấy nó làm nó suýt ngạt thở mà chết. Nó vội vàng ra lệnh
-B..u...ô...ng...ra...a- Nó khó nhọc lên tiếng. Hai người hiểu ý liền buông nó ra.
Còn từ trên con BMW, hắn và ả bước xuống.
Hắn cũng ngạc nhiên không kém, định chạy tới ôm chầm lấy nó thì nó liền bỏ lên lớp
______________________________________________________________________________________
Nhận xét nha
Mà các bạn có thấy truyện của mik có xàm quá không
Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia. Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia. Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia.
Cũng đã hơn một tuần nó nằm trong viện nhưng nó vẫn giả vờ như mình chưa tỉnh lại. Một tuần vừa qua, nó đã nghe rất nhiều lời tâm sự của hắn. Nó nhận ra rằng hắn vẫn còn yêu nó rất nhiều. Đã vậy thì nó cũng muốn trêu đùa hắn một tí.
CẠCH
Nó đang suy nghĩ thì hắn đẩy cửa bước vào.. Nó vội vàng nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Nó dự định hôm nay sẽ tỉnh dậy và gặp hắn. Nhưng nó chưa kịp làm gì thì một giọng nói chanh chua vang lên.
-Anh Phong, mình vào đây thăm chị Băng một chặp rồi đi ăn nha anh. Em đói bụng quá à.-Là ả, ả nhỏng nhẽo nói với hắn
Lại nói với ả, một tuần vừa rồi, hắn chẳng quan tâm tới ả làm ả tức muốn hộc cả máu ra. Vì vậy hôm nay ả nhất định đi theo hắn để quấy phá.
-Ừ, cũng được- hắn trả lời ả một cách quan tâm kha khá.
Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia. Nó đứng dậy rút hết tất cả mọi thứ trên người ra và thay đồng phục để tới trường.
(lúc nãy là nó nhờ y tá mua một bộ quần áo cho nó đó nha)
_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-
*Tại trường
Nó dừng xe vào bước vào ngôi trường. Vừa rồi khi còn ở bệnh viện nó liền kêu người đưa xe tới.
Mọi người ngạc nhiên nhìn nó rồi hò reo. Oa, Nữ thần của họ quay lại rồi. Vậy là họ sẽ không bị uy hiếp bởi ả Kiều Trinh rồi. Dù gì thì nó cũng là Queen mà. Nhắc đến tên Queen là nhắc đến người thâu tóm cả thế giới này a.
Rồi hai chiếc xe nữa dừng lại.
Từ trên con Lamborghini cậu và cô bước xuống, Lập tức đập vào mắt họ là nó. Họ vui mừng chạy tới ôm chầm lấy nó làm nó suýt ngạt thở mà chết. Nó vội vàng ra lệnh
-B..u...ô...ng...ra...a- Nó khó nhọc lên tiếng. Hai người hiểu ý liền buông nó ra.
Còn từ trên con BMW, hắn và ả bước xuống.
Hắn cũng ngạc nhiên không kém, định chạy tới ôm chầm lấy nó thì nó liền bỏ lên lớp
______________________________________________________________________________________
Nhận xét nha
Mà các bạn có thấy truyện của mik có xàm quá không
Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia. Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia. Nó nghe lời đó mà trong lòng chua chát. Có lẽ rằng nó đã nhầm rồi. Hắn quan tâm nó không phải vì còn yêu nó mà chỉ vì trách nhiệm thôi.
Hắn và ả ở lại chơi 15 phút thì về.
Nó mở mắt xanh saphire. Đôi mắt phủ một màn sương. Rồi nó ngồi dậy. Hai tay đan vào nhau ôm lấy chân. Để cho từng giọt nước mắt lăn xuống tự nhiên, nó khóc.
Phải chăng nó không thể hạnh phúc được. Phải chăng ngay cả tình yêu với hắn nó không thể tiếp tục được nữa.
Giá như ngày ấy nó không chấp nhận lời hẹn hò của nó. Giá như ngày ấy nó không yêu hắn quá sâu đậm. Giá như ngày ấy nó không vì một chút ghen tuông mù quáng mà nói lời chia tay với hắn thì.... Và nếu như trên đời có từ giá như thì nó nguyện làm tất cả kể cả hi sinh bản thân mình để không phải yêu hắn.
Suy nghĩ một hồi lâu, nó lấy hai tay chùi đi những giọt nước mắt không xứng đáng kia.
/40
|