Editor: Maria Nyoko
Beta: ViVu
Chạy trốn mười bốn tiếng không nhanh không chậm, cô cùng Thiên Vũ xuống máy bay, thật xa đã nhìn thấy một đôi vợ chồng châu Á chói lọi trong biển người, đúng là người cô muốn tìm.
Lúc này, cha nuôi cười khanh khách, mẹ nuôi lại nghiêm mặt. Đến gần hai người, cô mới phát hiện, mẹ nuôi đang quở trách cha nuôi.
Bà xã, gần đây em rất nóng nảy nhé. Có phải quá mệt mỏi hay không? Cha nuôi cười, vẻ mặt này chính là thê nô, hình tượng cha nuôi cao lớn hết sức uy vũ thật không hợp, cảm giác thật quái dị.
Người hơn 50 tuổi rồi, còn làm chuyện không đáng tin cậy như vậy, em có thể không mệt sao? Mẹ nuôi hừ lạnh, diễn xuất này, giọng nói kia, nghiễm nhiên một nữ vương băng tuyết lực sát thương mười phần.
Không phải do anh nhớ con gái sao? Cha nuôi vòng vòng eo mẹ nuôi nói: Đừng nóng giận, đợi lát nữa bị Bách Khả nhìn thấy, còn tưởng rằng em không vui mừng nó tới đây.
Cô rón rén đi tới sau lưng mẹ nuôi, vòng chắc bả vai của bà: Mẹ nuôi, mẹ mất hứng sao?
Mẹ nuôi xoay người lại, vừa mừng vừa sợ ôm lấy cô: Bảo bối, mẹ nuôi rất nhớ con rất nhớ con.
Con cũng nhớ mẹ và cha nuôi vậy. Ôi chao, ai, ôi… Mẹ nuôi, mẹ gầy nhé. cô bị mẹ nuôi ôm vào trong ngực, phụ nữ vĩnh viễn không ngán lời nói, một đầu khác cha nuôi đã sớm phát hiện cô tới gần ra dấu tay chữ V .
Cha nuôi vẽ một thập tự ở trước ngực, dùng khẩu hình nói: Con gái, con có công cứu giá, không thể bỏ qua công lao!
Cô cười khúc khích, tính trẻ con cọ xát ở trong ngực mẹ nuôi, mùi nước hoa nhàn nhạt hòa lẫn mùi vị của mẹ tràn vào lỗ mũi, hóa thành lòng tràn đầy ngọt ngào.
Đứa bé có mẹ thật là tốt, mặc dù người mẹ này và anh trai là cướp được!
Khi mẹ mang thai Hạng Kình thì rất mập, con trừ bụng ra, không mập chỗ nào? trên đường đi đến nhà cha nuôi mẹ nuôi, mẹ nuôi nắm cổ tay mảnh khảnh của cô nhắc đi nhắc lại.
Con rất tham ăn, nhưng nó lại càng ăn nhiều. Cô chỉ vào cái bụng nói: Con ăn bao nhiêu, nó hấp thu bấy nhiêu, bác sỹ nói, đứa bé tám tháng cũng không lớn hơn nó.
Lợi hại như vậy? Mẹ nuôi sợ hãi than.
Cô dở khóc dở cười nói: Chỉ là đầu hơi lớn mà thôi, không tính là lợi hại.
Ý của
Beta: ViVu
Chạy trốn mười bốn tiếng không nhanh không chậm, cô cùng Thiên Vũ xuống máy bay, thật xa đã nhìn thấy một đôi vợ chồng châu Á chói lọi trong biển người, đúng là người cô muốn tìm.
Lúc này, cha nuôi cười khanh khách, mẹ nuôi lại nghiêm mặt. Đến gần hai người, cô mới phát hiện, mẹ nuôi đang quở trách cha nuôi.
Bà xã, gần đây em rất nóng nảy nhé. Có phải quá mệt mỏi hay không? Cha nuôi cười, vẻ mặt này chính là thê nô, hình tượng cha nuôi cao lớn hết sức uy vũ thật không hợp, cảm giác thật quái dị.
Người hơn 50 tuổi rồi, còn làm chuyện không đáng tin cậy như vậy, em có thể không mệt sao? Mẹ nuôi hừ lạnh, diễn xuất này, giọng nói kia, nghiễm nhiên một nữ vương băng tuyết lực sát thương mười phần.
Không phải do anh nhớ con gái sao? Cha nuôi vòng vòng eo mẹ nuôi nói: Đừng nóng giận, đợi lát nữa bị Bách Khả nhìn thấy, còn tưởng rằng em không vui mừng nó tới đây.
Cô rón rén đi tới sau lưng mẹ nuôi, vòng chắc bả vai của bà: Mẹ nuôi, mẹ mất hứng sao?
Mẹ nuôi xoay người lại, vừa mừng vừa sợ ôm lấy cô: Bảo bối, mẹ nuôi rất nhớ con rất nhớ con.
Con cũng nhớ mẹ và cha nuôi vậy. Ôi chao, ai, ôi… Mẹ nuôi, mẹ gầy nhé. cô bị mẹ nuôi ôm vào trong ngực, phụ nữ vĩnh viễn không ngán lời nói, một đầu khác cha nuôi đã sớm phát hiện cô tới gần ra dấu tay chữ V .
Cha nuôi vẽ một thập tự ở trước ngực, dùng khẩu hình nói: Con gái, con có công cứu giá, không thể bỏ qua công lao!
Cô cười khúc khích, tính trẻ con cọ xát ở trong ngực mẹ nuôi, mùi nước hoa nhàn nhạt hòa lẫn mùi vị của mẹ tràn vào lỗ mũi, hóa thành lòng tràn đầy ngọt ngào.
Đứa bé có mẹ thật là tốt, mặc dù người mẹ này và anh trai là cướp được!
Khi mẹ mang thai Hạng Kình thì rất mập, con trừ bụng ra, không mập chỗ nào? trên đường đi đến nhà cha nuôi mẹ nuôi, mẹ nuôi nắm cổ tay mảnh khảnh của cô nhắc đi nhắc lại.
Con rất tham ăn, nhưng nó lại càng ăn nhiều. Cô chỉ vào cái bụng nói: Con ăn bao nhiêu, nó hấp thu bấy nhiêu, bác sỹ nói, đứa bé tám tháng cũng không lớn hơn nó.
Lợi hại như vậy? Mẹ nuôi sợ hãi than.
Cô dở khóc dở cười nói: Chỉ là đầu hơi lớn mà thôi, không tính là lợi hại.
Ý của
/168
|